Insane
Hồ Vương Thanh Liên

Hồ Vương Thanh Liên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325001

Bình chọn: 9.5.00/10/500 lượt.

Hiệp Khách thành, nhìn xem nơi đó hiện tại như thế nào, được

không?”

” Thanh Liên, không sao, ta cũng không có gì, phụ thân và mẫu thân đã nói các cha nuôi là quay về lại vị trí cũ thôi. Bọn họ vốn là Tinh Quân giáng thế, vốn là để bảo hộ mẫu thân ta nhưng mẫu thân đã có phụ thân,

không cần bọn họ lo lắng nữa, bọn họ cũng đã hoàn thành trách nhiệm cho

nên quay về chỗ cũ. Ta nếu nhớ tới bọn họ, chỉ cần nhìn Bắc Đẩu Thất

Tinh trên trời là được. Buổi chẳng qua là đột nhiên nhớ tới mà thôi”.

Bảo Bảo nép vào ngực Thanh Liên, nhẹ giọng đáp.

Lại nhu hòa nhìn Thanh Liên “ ngươi là vì chuyện đó mà mới ngủ không yên, tới đây tìm ta sao?”

Thanh Liên không tiếng động gật gật đầu, ôm chặt nàng,” Ta sẽ cùng

ngươi đến thăm nơi ngươi đã sinh ra, nếu bây giờ ngươi muốn đi thì chúng ta có thể đi”

” Không, ta muốn dùng đôi chân của mình, chậm rãi, tiêu sái đi tới đó chứ không phải là pháp lực, làm như vậy là coi thường những ký ức của

ta”. Bảo Bảo lắc đầu, nếu dùng pháp lực thì nàng cũng có thể làm được

nhưng nàng không muốn, trong lòng mỗi người đều có một thánh địa, mà

Hiệp Khách thành chính là thánh địa trong lòng nàng. Cho dù đã cách

nhiều năm, cho dù chỉ là đi qua nơi đó ở trên không, nàng cũng không dám cúi đầu nhìn một cái, sợ rằng khi cúi đầu nhìn thì sẽ thấy những điều

không như mình vẫn nghĩ.

“Được, ngươi đã muốn vậy thì ta sẽ cùng ngươi đi”, Thanh Liên cầm lấy tay nàng, an ủi “ ngủ đi, hừng đông sẽ cùng Liễu Vô Song đến Liễu gia”

” Thanh Liên, hắn thích ta, cũng không có nghĩa ta sẽ thích hắn, ta

đối với hắn không có đồng tình, càng sẽ không vì vậy mà nảy sinh tình

cảm, toàn bộ tâm ý của ta đều dành cho ngươi, ngươi hiểu được mà phải

không?”

Bảo Bảo lại ngẩng đầu lên, dùng sức nghiêng người, áp đảo Thanh Liên, cũng thuận thế nằm úp sấp lên người hắn, nhìn hắn chăm chú, chân tình

nói.

” Ta đương nhiên hiểu được! Ta cũng chưa nghĩ nhiều, cái não nhỏ như

hạt dưa của ngươi đã nghĩ nhiều rồi, mau ngủ đi”. Thanh Liên tuy nói

thế, nhưng khóe miệng lại tràn ra tươi cười thỏa mãn, làm thế nào cũng

không che giấy được tâm tình hưng phấn của hắn.

Bảo Bảo thấy hắn cười, lập tức hôn lên môi hắn “ là ngươi câu dẫn ta”

Thanh Liên mặc kệ nàng làm càng, nhưng chỉ chốc lát dục hỏa của hắn

cũng bị nàng đốt cháy, cho nên vội phản công, dùng sức hôn nàng cho đến

khi hơi thở của cả hai trở nên hỗn loạn, Thanh Liên mới nắm lấy tay

nàng, ôn nhu nói “ an phận một chút, ta cho rằng không đủ thời gian để

chúng ta tận tình”

” Thanh Liên, ngươi thật sự không muốn sao”, Bảo Bảo lại như tiểu yêu tinh câu hồn, cò cố ý dùng ngữ khí khàn khàn để quyến rũ hắn.

” Tiểu yêu tinh, về sau còn nhiều cơ hội làm cho ngươi cầu xin ta tha thứ, lúc này nên ngoan ngoãn đi, nếu không để cách vách nghe thấy gì

thì người không dám ngẩng đầu cũng không phải là ta”. Thanh Liên cố gắng bảo trì chút nghị lực trước sự cám dỗ của Bảo Bảo, nếu nàng tiếp tục

nói thì có lẽ hắn sẽ bộc phát, mặc kệ tình cảnh bên ngoài thế nào.

” Ta còn muốn để hắn nhìn thấy nha, như vậy đỡ phải giả bộ làm huynh

muội, không được tự nhiên chút nào, cũng làm cho hắn cắt đứt ý định với

ta”. Bảo Bảo bĩu môi, hai tay vẫn ôm lấy Thanh Liên nhưng đã an phận

hơn, hắn nói đúng, bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để thân

thiết.

” Bảo Bảo, ngươi không thành thật, trên bàn ăn ngươi cũng đã thấy rõ

vẻ mặt của hắn, rõ ràng là đã có cảm tình với ngươi, sao giờ lại đổi

sang ta?”, nhẹ nhàng nhấc hai chân của nàng ra, cũng buông tay khỏi tay

nàng, nghiêng người, đổi thành tư thế ôm lấy nàng như trước.

“Sao không thấy ngươi ghen chút nào vậy?”, Bảo Bảo than thở “ ngươi

là nghĩ hắn không có khả năng tranh giành với ngươi hay là ngươi tin

tưởng ta?”

“Cả hai đều có”. Thanh Liên thành thật đáp, nhưng Bảo Bảo nghe xong

những lời này thì sắc mặt lập tức không tốt, cho nên mới bổ sung “ điều

đó cũng không quan trọng, ta đã quyết định về sau ngươi chính là của ta, nếu ai muốn tranh với ta thì ta sẽ làm cho hắn sống không tốt, cho nên

thay vì tốn sức để ghen chi bằng dành sức để đả kích đối thủ, không biết tiểu yêu tinh ngươi có hài lòng với câu trả lời này không?”

” Hừ! Miệng lưỡi trơn tru! Trước kia sao cũng không thấy ngươi như vậy?” Bảo Bảo nhéo mũi Thanh Liên, cười đến ngọt ngào.

“Trước kia ngươi không theo ta cầu hôn, bây giờ thì lời đã nói ra,

tín vật đính ước cũng đã trao, ngươi đã là người của ta, đương nhiên là

không giống a”, Thanh Liên cũng nhéo trả nàng một cái.

Bảo Bảo bị những lời này của hắn làm cho ngượng ngùng, đánh khẽ vào

ngực hắn một cái “ ngươi là hồ ly ngàn năm, ta làm sao có thể tính kế

ngươi chứ”

” Tiểu yêu tinh tinh ranh hơn! Ngươi xem, không phải hồ ly ngàn năm như ta cũng rơi vào tay ngươi sao?”

Bảo Bảo tuy biết hắn cố ý trêu chọc nhưng vẫn có chút đắc ý gật đầu “ Như vậy cũng phải, sau khi chúng ta thành thân thì thiên hạ này còn ai

dám tính kế với chúng ta?”

” Ha ha! Tiểu yêu tinh, da mặt của ngươi thực dày nha”. Thanh Liên

nhịn không được cười to, Bảo Bảo lập tức lấy tay che miệng hắn lại “ nhỏ giọng một chút, chẳng lẽ