Old school Swatch Watches
Khi Tình Yêu Đến Lần Nữa

Khi Tình Yêu Đến Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326201

Bình chọn: 9.5.00/10/620 lượt.

hán, lúc rảnh rỗi cô thường đi ăn

và hát karaoke với họ. Sếp của cô đương nhiên là rất giầu có, những đại lý dưới

quyền thường cũng rất có máu mặt. Vì thế tiếp xúc thường xuyên với Tây Môn và

Tiểu Phán, cô không hề có cảm giác sự giầu có của họ sẽ tạo áp lực cho mình. Cô

chỉ nghĩ đơn giản rằng thu nhập của cô và Phạm An Dân cộng lại, sống trong thành

phố này cũng thừa thãi, chẳng có lý do gì phải thèm khát được như người khác,

nhưng không ngờ Phạm An Dân lại không nghĩ như vậy.

Bên tai cô vọng lại

một hồi còi "tu...tu...", cô biết lại có một con thuyền rời bến. Ngẩng đầu lên,

quả nhiên cô nhìn thấy trong sắc trời đêm không xa lắm có một con phà đang chầm

chậm tiến ra giữa sông. Đây là cảnh vật cô thường nhìn thấy nhưng hôm nay nó lại

mang cảm giác buồn vời vợi. Từ khi chia tay với Phạm An Dân, cô chẳng bao giờ đi

phà nữa, mỗi lần về nhà cô đều chon cách đi taxi qua cầu chỉ vì không muốn nhìn

thấy cảnh cũ mà đau lòng. Nhưng đến hôm nay cô không thể trốn tránh được

nữa.

Tất nhiên trong hoàn cảnh này, cô hoàn toàn có thể đưa ra lựa chọn

và phán đoán chính xác, rằng không nên vì kẻ khác mà phải day dứt trong lòng,

cũng chẳng nên hối hận về những việc đã qua. Cô có thể phân tích một cách rõ

ràng rằng, nếu Phạm An Dân cảm thấy áp lực khi ở bên người bạn gái có đồng lương

cao như cô, nhưng anh ta lại bỏ cô, đi yêu người con gái giầu có khác, rồi thản

nhiên lái chiếc Mercedes mà người ta mua tặng thì thật là vô lý hết

sức.

Thế nhưng vẫn cảm thấy mệt mỏi và chán nản, cô quyết định không để

lý trí phải làm việc mệt mỏi hơn nữa. Cô đã quen với cuộc sống có nguyên tắc,

làm việc năng nổ, một nhân viên xứng đáng với truyền thống của công ty, một

người con có hiếu với bố mẹ, một người bạn gái biết chia sẻ với người yêu. Ước

mơ của cuộc đời cô cũng tầm thường như bao người khác. Một gia đình hạnh phúc,

một công việc tốt thăng tiến nhanh và được tăng lương. Thế mà giờ đây, cô không

tìm ra được trong sáu năm yêu nhau ấy cô đã sai ở điểm nào.

Cô mệt mỏi

dựa vào thành ghế, ngồi im lặng cho đến khi điện thoại đổ chuông, cô rút ra trả

lời một cách máy móc "Anh à?"

"Thu Thu, anh xong việc rồi, em đang làm gì

đấy?" là điện thoại của Hứa Chí Hằng, hôm nay anh phải đi ăn cơm với khách

hàng.

"Chỉ đang ngồi một mình thôi", cô cố gắng cười nói: "Bỗng em thấy

rằng đừng suy nghĩ gì nữa hết, ngồi im một mình cũng là sự nghỉ

ngơi."

Hứa Chí Hằng dặn cô phải về nghỉ ngơi sớm, rồi hẹn cô thứ Bảy gặp

nhau sau đó anh tắt máy. Cô cất điện thoại đi rồi tiếp tục nhìn giòng sông.

Đương nhiên cô biết bây giờ chỉ cần mình dựa vào một bờ vai vững chắc thì sẽ

chẳng phải buồn bã thế này. Nhưng nỗi buồn của cô lại liên quan đến bạn trai cô

mà lúc nào cô cũng tuyên bố là đã cắt đứt hoàn toàn, cũng liên quan cả đến căn

nhà mà Hứa Chí Hằng đang ở. Cô cảm thấy mình chẳng có quyền đi tìm sự an ủi ở

nơi đó.

Cô đã hạ quyết tâm sẽ không dây dưa gì về kinh tế với bất cứ

người đàn ông nào nữa, thế mà bỗng dưng khách thuê nhà trở thành người yêu của

cô. Hai ngày trước cô kiểm tra lại tài khoản, thấy số tiền thuê nhà quý sau đã

được anh gửi vào tài khoản, cô cảm thấy thật sự không thỏa mái. Hai người ở bên

nhau đúng là rất vui vẻ, đó mới là sự khởi đầu, chưa phải lúc thích hợp để những

thứ trần tục kia dính vào làm hoen ố. Cô vô cùng trân trọng những khoảnh khắc

yên lành đó, không muốn để ưu tư mệt mỏi của mình ảnh hưởng đến tâm trạng của

người đàn ông ấy. Lúc này cô tự nguyện tự mình chịu đựng nỗi buồn khổ giống như

cô vẫn một mình gồng gánh những vất vả của công việc vậy. Hứa Chí Hằng vui mừng đến mức cô thư ký Lý Tinh còn cảm nhận được, chứ đừng nói

đến Vu Mục Thành.

Những đợt mưa xuân dai dẳng tuy đã ngừng nhưng những

trảng đất trong khu công nghiệp vẫn đang được máy xúc đào xới để xây dựng nền

móng, vì vậy đường đi trước mặt nhà máy ô tô lấm lem bùn lầy. Chiếc BMW X5 của

Vu Mục Thành đi vào đó cũng bị bùn đất bắn lên be bét. Anh ta nhảy xuống quan

sát xung quanh, thấy xe Hứa Chí Hằng đậu gần đó cũng bẩn chẳng kém gì. Anh ta

sải bước vào phòng làm việc, thấy Hứa Chí Hằng đang nói chuyện với giám đốc bộ

phận Cung ứng vật tư. Hứa Chí Hằng rõ ràng đang phê bình nhưng cách dùng từ và

ngữ điệu thì không hề nghiêm khắc. Vu Mục Thành có chút ngạc nhiên, anh biết Hứa

Chí Hằng nhìn thì có vẻ hiền lành nhưng tính cách lại khá cầu toàn, thường không

cho phép nhân viên phạm phải những lỗi ngớ ngẩn, còn cái kiểu phê bình nhân viên

chỉ như gió thoảng mây bay thế này thì đúng là lần đầu Mục Thành chứng

kiến.

Vu Mục Thành cũng biết vấn đề xảy ra của bộ phận Cung ứng vật tư,

anh nghĩ rằng nếu giám đốc bộ phận Cung ứng vật tư phải chịu hoàn toàn trách

nhiệm thì cũng hơi oan uổng. Khi thấy thái độ của Hứa Chí Hằng anh cũng yên tâm

phần nào. Quả nhiên giám đốc bộ phận Cung ứng vật tư cũng tỏ thái độ rất hòa

nhã, chỉ liên tục gật đầu biểu thị sự đồng ý, rồi sau đó chào và đi

ra.

"Nếu anh cậu mà nhìn thấy việc này, chắc chắn sẽ khen cậu rất tiến bộ

trong cách xử lý công việc đấy."

Hứa Chí Hằng cười nói: "Mục