The Soda Pop
Khi Tình Yêu Đến Lần Nữa

Khi Tình Yêu Đến Lần Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326174

Bình chọn: 7.00/10/617 lượt.

n ông đó đã là của cô, thế đã được

chưa?"

"Chị quả lợi hại thiệt, đặt mình ở vị trí cao như thế, tự rút lui

không chút vướng bận để An Dân luôn cảm thấy có lỗi với chị, để tôi luôn do dự

không biết liệu hạnh phúc của mình có được toàn vẹn không?"

"Chúng ta

chấm dứt chuyện này thôi. Cô Phương, cô cứ tổ chức đám cưới của mình, thật sự

chẳng cần tôi phải xuất hiện mà hát điệu 'Xin anh háy sống hạnh phúc hơn em'

đâu. Như thế hạnh phúc của hai người mới tròn vẹn. Hôm nay tôi đồng ý đến đây là

muốn nói rõ với cô rằng, tôi đã có người yêu rồi, mà Tổng giám đốc Tăng cũng đã

gặp mặt anh ấy, còn nếu cô cứ muốn gặp bà Tăng mà hớt lẻo thì cô sẽ tự chuốc lấy

hậu quả thôi."

Diệp Tri Thu vẫy tay ra hiệu người phục vụ đến trả tiền.

Phương Văn Tĩnh bỗng nắm lấy bàn tay kia của cô. Lòng bàn tay cô ta có mồ hôi

ướt lạnh, theo bản năng, Diệp Tri Thu vội rụt tay lại, rồi ngạc nhiên ngẩng đầu

nhìn thấy khuôn mặt Phương Văn Tĩnh đỏ ửng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô và

nói: "Chị Diệp, chị có tin hay không tùy chị, thực ra tôi không hề cứng rắn,

càng gần đến ngày cưới, tôi càng lo lắng, tôi không biết sự lựa chọn của mình có

đúng đắn hay không?"

"Vậy cô cũng chọn lầm đối tượng để giải bày rồi,

chuyện này cô nên tâm sự với mẹ cô hoặc bạn bè thân thiết của cô. Tôi và cô chỉ

là những người qua đường thôi, tôi không thể giúp đỡ cô bất cứ điều

gì".

Phương Văn Tĩnh thở dài: "Người bạn duy nhất của tôi đã cùng gia

đình đến Canada mấy năm trước rồi. Còn mẹ tôi thì chị đã gặp rồi đấy, bà ấy

không phải là người thích hợp để tôi dốc bầu tâm sự. Chị Diệp, thật sự tôi rất

ngưỡng mộ chị, hôm đó thấy Tân Địch và sếp cũ của chị bảo vệ chị như vậy, ngay

cả An Dân cũng không hoàn toàn quên được chị, tôi nghĩ trong cuộc sống chị đã

thành công hơn tôi rất nhiều."

Diệp Tri Thu đợi nhân viên phục vụ đến trả

lại tiền thừa, cô không nói gì nhưng Phương Văn Tĩnh lại tiếp tục: "Chị biết tại

sao tôi lại thích An Dân không? Anh ấy rất giống người mà tôi đã thầm yêu, nhất

là khi anh ấy cười, trông thật phóng khoáng khôi ngô, Người con trai đó, bây giờ

ở tận Canada xa xôi. Nhưng trước khi đi, anh ấy cũng chưa từng nhìn thẳng tôi,

tôi chắc chắn mình chẳng bao giờ có được anh ấy. Thế nên lần đầu nhìn thấy Phạm

An Dân, tôi đã tự nói với mình rằng, tôi không thể để mất An Dân, cho dù tôi

phải cướp anh ấy từ tay người khác."

Nhận lại tiền thừa từ tay người phục

vụ, Diệp Tri Thu đứng dậy nói: "Cô Phương, tôi thật sự không muốn chia sẻ những

kỷ niệm trong quá khứ của cô. Còn An Dân, bây giờ đối với tôi, anh ấy cũng như

người qua đường thôi, tôi không để tâm đến việc anh ta được ai yêu và ví sao

được người ta yêu. Còn số của cô tôi đã đặt ở chế độ từ chối cuộc gọi rồi, vì

thế tôi sẽ không nói lời hẹn gặp lại với cô nữa."

Diệp Tri Thu bước ra

khỏi quán cà phê thì trời đã nhá nhem tối. cô giơ tay vẫy một chiếc taxi, bác

tài hỏi cô muốn đi đâu, cô bất giác buột miệng nói "Tân Giang Hoa Viên". Từ khi

cho Hứa Chí Hằng thuê căn hộ đó, cô hầu như không bao giờ trở lại. Cô và Hứa Chí

Hằng ai cũng bận việc của riêng mình nên không thể ngày nào cũng gặp nhau. Lần

trước Hứa Chí Hằng đã ở lại căn hộ thuê của cô và kêu ca là chật chội quá, cô

chẳng nói gì. Thế là Hứa Chí Hằng vội ôm chặt lấy cô mà cười nói: "Cái giương

này thế mà hay, giống như cái ban công kia vậy, thật thích hợp cho hai người ôm

chặt lấy nhau".

Cô đương nhiên biết rõ căn hộ của mình ở Tân Giang Hoa

Viên rất rộng rãi và tiện nghi, mỗi một đồ dùng trong đó được lựa chọn tỉ mỉ.

Chiếc giường đôi dài hai mét mốt, rộng hai mét, đệm giường làm từ cao su tự

nhiên, giá cả của nó làm cô phải do dự khi mua rồi đành phải an ủi mình rằng đầu

tư để có một giấc ngủ chất lượng tốt là cần thiết. Đúng vào đầu mùa hè năm

ngoái, khi các đồ nội thất lớn vừa được bài trí xong xuôi nhưng những chi tiết

trang trí nhỏ vẫn chưa hoàn thiện thì An Dân đã đến trước nghiệm thu. Cô tan ca

xong cũng qua luôn bên đó, Phạm An Dân khi ấy đã ôm chầm lấy cô, cả hai cười lớn

mà lăn lộn trên giường luôn miệng nói thỏa mái quá.

Kỷ niệm như vậy cứ

vây bám lấy cô, làm sao cô có thể thản nhiên nằm trên giường đó với một người

đàn ông khác.

Lúc này xuống khỏi taxi, Diệp Tri Thu đứng trước

chung cư Tân Giang Hoa Viên, ngẩng đầu nhìn lên những tòa nhà cao ngất với kiến

trúc hài hoàn, những lời trách cứ của Phạm An Dân về cô mà Phạm Văn Tĩnh vừa

truyền đạt lại cứ văng vẳng bên tai, cô cười đau khổ, những lời nói đó như mũi

kim đâm vào trái tim cô đau nhói.

Khi cô còn làm ở Tố Mỹ, thực sự là thời

gian ổn định hơn bây giờ nhiều nhưng việc đi công tác là không tránh khỏi. Yêu

nhau đến năm thứ sáu, chí ít cũng phải công nhận là giữa hai người đã hiểu biết

khá sâu sắc về nhau và có những tính toán chung rồi. Thế mà không ngờ Phạm An

Dân lại đi nói với người con gái khác rằng bạn gái gây áp lực cho

mình.

Còn nói về căn hộ trước mặt, cô không biết nên tức giận hay buồn

bã. Sai khi cô và Phạm An Dân quyết định tổ chức lễ cưới thì bắt đầu đôn đáo

khắp nơi để tìm nhà. Hai người đều thống nhất