Snack's 1967
Khuynh Thế Hoàng Phi

Khuynh Thế Hoàng Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325830

Bình chọn: 8.5.00/10/583 lượt.

ài phần sắc bén, các nàng lại đột nhiên cùng kêu lên, “Hoàng Thượng!” Hỗn loạn vài phần kinh hỉ.

Ta từ trong gương nhìn thấy khung cảnh phía sau, Kỳ Hữu đứng ở đó

điều các nàng lui ra, cuối cùng đem cửa cung nhẹ nhàng đóng lại, bên

trong lâm vào một mảnh im lặng. Ta cầm chặt chiếc lược ngà voi, mãi một

lúc mới có thể buông ra, “Ta nghĩ đến…… chàng sẽ không trở lại.”

Chàng lững thững hướng ta đi tới, quỳ một gối xuống bên cạnh ta, đưa

tay vuốt ve những sợi tóc bay tán loạn bên má ta, “Hôm nay là ngày đại

hôn của chúng ta, ta như thế nào lại để nàng cô độc một mình?” Sau lại

đưa tay nhẹ nâng một lọn tóc của ta, đưa đến bên mũi hít nhẹ.

Ta hừ nhẹ một tiếng, “Vậy Tĩnh phu nhân chàng mặc kệ sao, còn có hài tử của hai người.”

Chàng liếc mắt nhìn gương mặt nghiêng nghiêng của ta mà cười

khẽ,“Nàng lại đi ghen với nàng ấy sao. Nàng ta chỉ là cái bóng dáng của

nàng, ta như thế nào vì một cái bóng dáng mà bỏ quên nàng?”

Ta lăng lăng xoay người, thẳng tắp nhìn ánh mắt chàng. Đã sớm nghe

nói Vân Châu nói qua, Tĩnh phu nhân sở dĩ được sủng ái chỉ vì khí chất

thần thái của nàng đặc biệt giống ta, mà nay chính tai nghe chàng nói,

ta vẫn là một trận tâm động. “Nhưng là…… Ngày ấy chàng vì nàng mà đòi

đánh ta.”

Chàng thu liễm nụ cười trên môi, nhíu mày, “Nàng còn nhớ chuyện đó

sao! Đều là lỗi của ta, may mắn khi đó Vân Châu liều mạng cứu nàng, nếu

không ta sẽ hối hận cả đời.”

Khi chàng nhắc tới Vân Châu, thần sắc của ta ảm đạm trầm xuống, cúi

đầu, hai tay rối rắm bắt cùng một chỗ. “Ta thực xin lỗi Vân Châu, nếu

không phải ta……”

“Không liên quan đến nàng, nàng vốn không hề biết được nội tình của

cuộc tranh đấu này.” Chàng nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của ta, thấp giọng

an ủi.

Nhìn đôi tay chúng ta đang nắm lấu nhau, trong lòng không khỏi mâu

thuẫn, rất muốn lên tiếng hỏi việc của Minh thái phi chàng đã giải quyết như thế nào, lại chậm chạp không dám hỏi thành lời. Ta sợ chàng sẽ tức

giận, thật sự rất sợ chàng đột nhiên đối ta lạnh lùng, đạm mạc. Giống

như chàng sẽ lập tức bỏ ta mà đi, ta như thế nào cũng không thể giữ.

Đột nhiên cảm giác thân thể nhẹ bổng, cả người bị chàng ẵm lên, hành

động này khiến ta có chút bất ngờ mà hít mạnh một hơi, gắt gao túm vạt

áo trước ngực. Chàng nhẹ nhàng đem đặt lên chiếc giường êm ái, phức

hương quanh mũi, bên tai truyền đến tiếng chàng thủ thỉ, “Hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta……

Trong đầu ta một mảnh hỗn độn, cố gắng chống lại sâu thẳm ánh mắt của hắn, nhịp tim của ta dần dần gia tốc, giống như chỉ cần ta mở miệng, nó sẽ nhảy ra,“Ta……”

Chàng cúi đầu xuống, liên tiếp đặt từng cái hôn lên trán ta, đôi mắt

đen thẳm như màn đêm khiến ta như say trong đó, giọng nói mị hoặc ở bên

tai ta nói nhỏ, “Ta rốt cuộc đã có được nàng, nàng có biết không, ngay

từ ánh mắt đầu tiên khi ta gặp nàng, đem nàng ôm vào lòng, ta đã lập tức nảy sinh mong muốn, muốn có thể vĩnh viễn ôm lấy nàng, lúc đó ta đã

nghĩ, quả là một việc xa vời.”

Dựa vào thân hình nóng bỏng của chàng, ta không khỏi mê mang,“Chẳng

lẽ chàng không bận tâm việc dung mạo ta không còn được như xưa?”

Mâu quang trầm xuống, ta nghiêng đầu cắn cần cổ ta một cái, có ý trừng phạt, “Nàng nghĩ ta nông cạn như vậy sao?”

Có cảm giác hơi đau đớn truyền đến, một tiếng hô đau, lại đổi lấy

tiếng cười của chàng. Ta bất mãn khinh oán, “Chàng vì sao không hỏi lý

do ta hủy dung?”

Chàng vùi đầu vào cần cổ ta hít sâu một hơi, đột nhiên im lặng. Ta

thấy sự im lặng này của chàng có chút kỳ quái, vội vàng giật nhẹ cánh

tay chàng, giờ phút này chàng lại im lặng khiến cho ta kinh hoảng.

Hai tay của chàng gắt gao ôm thắt lưng ta, cất giọng êm tai nói, “Nếu ta hỏi, nàng tất nhiên cảm thấy ta để tâm chuyện dung mạo của nàng xấu

hay đẹp. Ta không muốn ý nghĩ đó phá hoại tình cảm của chúng ta, nàng có thể hiểu chưa.”

Sửng sốt một lúc lâu mới giật mình hoàn hồn. Nguyên lai là như vậy,

ta vẫn hiểu lầm chàng. Kinh ngạc động dung một lúc, ta nghiêng đầu đặt

lên môi chàng một nụ hôn, “Kỳ Hữu, thực xin lỗi.”

Chàng toàn thân cứng đờ, đôi mắt vẫn thâm thúy u trầm nhưng bên trong lại có thêm tầng tầng sương mù, nhè nhẹ nhu tình, “Điều ta muốn nghe

không phải câu thực xin lỗi của nàng.”

Ta cười gượng không nói, cố lảng tránh ánh mắt mong chờ của chàng,

chàng hồi lâu không nghe được câu trả lời của ta , liền dùng lực mạnh mẽ khiến cần cổ ta hướng về phía trước, đồng thời cúi đầu hung hăng hôn

lên môi ta. Ta còn chưa kịp phản ứng lại, trên môi đã truyền đến cảm

giác đau rát, nụ hôn của chàng mang theo khí thế cự tuyệt không tha, bá

đạo cùng khiển trách, đem hô hấp của ta cắn nuốt toàn bộ.

Bàn tay của chàng cũng rất nhanh cởi bỏ lớp bạc sam còn sót lại trên

người ta, lòng bàn tay ấm áp không ngừng vuốt ve da thịt, ta mở miệng

muốn hít sâu một hơi, lại bị đầu lưỡi của chàng thuận thế tiến vào

trong, hút triền miên, chơi đùa giao triền. Trong không khí tràn ngập

mùi tình dục nồng đậm khiến người say cảm.

Gắn bó giao triền cơ hồ làm cho ta hít thở không thông, tay chàng lại ở bên hông vuốt ve, hạ thân bị dục vọng nón