
ng tâm môi giới chúng tôi, không phân
chia ra cấp bậc một hai ba, nhưng thật sự tôi là người thấp nhất trong đó.
“Cháu
vẫn còn quá trẻ mà.”
“Dạ
đúng thế.”
“Dì
biết cháu đang nghĩ gì, thông thường mà nói, điều kiện cá nhân của Trương Tường
đúng thật không hợp với Đặng Linh Linh. Nhưng mà cháu cũng cần biết rằng, hai
người ở với nhau, không chỉ là việc của hai người, mà còn là việc của hai gia
đình, thậm chí là của cả hai gia tộc. Mặc dù bây giờ Trương Tường trông có vẻ
không bắt mắt, nhưng mà điều kiện ba mẹ của nó tốt, đều là cán bộ đã nghỉ hưu,
lương hai người cộng lại với nhau, mỗi tháng cũng phải được một hai vạn, cháu
nói xem hai ông bà già đó thì tiêu hết bao nhiêu tiền nào? Mỗi tháng tích lũy
được một vạn nhẹ nhàng như không!”.
“Dạ
đúng vậy.”
“Đương
nhiên, Đặng Linh Linh cũng là một cô gái tốt, nhưng mà ngoài cái căn nhà mặt
tiền đó ra thì không nói làm gì, cái công việc đó của nó cũng chẳng ổn định
chút nào cả, tháng này có thể kiếm được một hai vạn, tháng sau không chừng
chẳng kiếm được đồng nào. Đúng vậy, ba ngàn đã là không ít rồi, nhưng mà đối
với mấy nàng con gái bây giờ cũng chỉ đủ ăn đủ uống thôi, còn mua quần áo và mỹ
phẩm thì...”
Lúc dì
nói đến đây thì tôi định chen ngang, nhưng suy nghĩ một lúc rồi cũng kìm lại.
Có điều cái sự thay đổi đó của tôi làm sao mà thoát khỏi con ngươi của dì
Vương, dì lập tức nói: “Đúng vậy, cháu không trang điểm cũng không mua sắm quần
áo, nhưng mà không phải tất cả mọi người đều giống cháu vậy đâu, hơn nữa, không
phải cháu cũng cần ăn sao? Không phải là dì nói gì cháu, Tiểu Hoàng này, cái
miệng này của cháu cũng phải ăn kiêng đi là vừa rồi đấy, cháu nói cứ ở cái
trung tâm môi giới này vì điều kiện tốt, nếu như có người nào được, mình hoàn
toàn có thể thử một chút xem sao mà. Dì nói cho cháu nghe, làm một người phụ nữ
đứng đắn thì phải có một ia đình, có con cái là chuyện bình thường. Cháu đừng
cho rằng mình còn nhỏ, hai mươi bảy tuổi rồi, cũng đã đến tuổi rồi đó, hai năm
nữa, những người có thể giới thiệu được cho cháu đều là những người cưới lần
hai. Cháu thử nghĩ xem, đàn ông đã từng ly hôn, cái đó không dễ nói đâu.”
“Dì
biết cái câu nói gì đó mà đàn ông ly hôn một lần như một miếng ngọc... Dì không
phủ nhận quả thực là có người như vậy, nhưng ly hôn cũng luôn phải có nguyên
nhân chứ, căn cứ theo kinh nghiệm nhiều năm của dì, ly hôn mà, phần lớn nguyên
nhân đều là vì đàn ông. Phụ nữ khi đã kết hôn, đặc biệt là sau khi có con, tất
cả đều nghĩ cách chịu đựng vì con cái.”
Dì
Vương giảng giải một thôi một hồi từ chuyện tuổi tác vòng qua ly hôn, rồi lại
phụ nữ thế nọ thế kia, tôi gật đầu liên tục, gọi dạ bảo vâng, trong lòng kêu
khổ ngất trời, mẹ ơi, tại sao lại mở cái nắp hộp nhiều chuyện của dì Vương ra
vậy nè? Năm nay dì Vương năm mươi bảy tuổi, đang ở giai đoạn tiền mãn kinh,
bình thường mỗi sớm mỗi chiều đều tới công viên, xả cái nỗi phẫn uất, than vãn
đó cho những người cùng lứa tuổi, cho nên khi ở văn phòng lại trở thành một
người dì tốt, hiền từ và dễ gần, nhưng mà chạm đến cái dây thần kinh nói nhiều
nào của dì, thì nói cả tiếng chưa chắc đã xong!
Nếu như
có chị Vu ở đây, dì có lẽ còn biết kiềm chế một chút, nhưng nếu như chỉ có tôi
và dì, thế thì cứ thế mà đợi thần kinh bùng nổ đi nhé. Còn nhớ lần đầu tiên tôi
lãnh giáo cái uy lực này của dì, đau đầu chóng mặt mất ba ngày, sau đó phải ăn
hết một phần ăn gia đình tại KFC mới lấy lại được hồn vía. Từ đó về sau là tôi
biết rồi, trên thế giới này, điều khủng khiếp nhất không phải là việc thầy cô
giáo gọi tên lên kiểm tra miệng đột xuất, cũng không phải sự quấy rối tình dục
của lão sếp béo như con heo, mà là lải nhải! Mà lại là sự lải nhải bạn không
thể nào trốn tránh được.
Có điều
việc này hay xảy ra quá, cho nên dần dần tôi cũng tìm được sách lược để đối
phó, giống như bây giờ, mặc dù cả người tôi đang phụ họa theo, nhưng hồn vía đã
rời khỏi thể xác, bay lởn vởn đến La Phúc Ký, ôi, bánh bao của tôi!
Trải
qua một trận công kích như vậy, buổi chiều tôi chẳng còn chút do dự nào nữa,
sắp đến giờ, tôi liền xách túi đi ra bến xe buýt, khi đến nơi không những không
bị trễ, còn đến sớm hơn mười lăm phút, mà giờ này người ngồi trong La Phúc Ký
đã đông như nêm cối rồi.
Giống
như quán mì ngày hôm qua, La Phúc Ký cũng là một quán ăn có thương hiệu lâu
năm, mà còn nổi tiếng hơn rất nhiều, nếu như tìm hiểu về lịch sử, có thể đã
xuất hiện cách đây hơn hai thế k rồi.
Kinh tế
thị trường, hiện nay rất nhiều quán ăn có thương hiệu lâu năm đều mở chi nhánh,
mà La Phúc Ký là một trường hợp ngoại lệ, không biết gia đình nhà họ đã được tổ
tông dạy bảo những gì, thời này qua thời khác cũng chỉ có một nơi này, mà nơi
này lại còn lười phát triển, nói tóm lại một câu, nhiều năm như vậy rồi, những
quán ăn khác như quán gà nướng, quán thịt bò, quán mì đều tìm cách chiếm lĩnh
mọi ngóc ngách trong thành phố, chỉ có La Phúc Ký vẫn cố thủ trên mảnh đất của
tổ tông để lại, điều duy nhất có phát triển là mở rộng diện tích quán ăn.
Anh
không chịu phát triển thươ