
giới thiệu một cái tên tiếng Anh, nhưng tôi không thể nào không thừa nhận rằng
cái phong độ của anh Joseph này, mẹ kiếp chứ lại có thể làm cho phụ nữ thích
đến như vậy! Mấy kiểu chiêu trò này, đối nhân xử thế lanh lẹ kiểu này, tôi và
anh Hai cộng lại cũng không phải là đối thủ của anh ta.
Quả
nhiên, sự việc tiếp theo xảy ra chính xác là như thế. Mặc dù anh Hai đã giở ra
đủ chiêu trò, thăm dò nhiều thứ, nhưng Joseph vẫn đề phòng và không tiết lộ bất
kì điều gì, đã không lộ ra điều gì, ngược lại còn hỏi tường tận về gia đình của
anh Hai. Anh ta cũng định hỏi tôi, nhưng mà tôi cứ giơ cái mặt bánh đúc của tôi
ra, ậm ậm ừ ừ cho qua chuyện, anh ta hỏi hai ba lần rồi thôi.
Nói
chuyện khoảng hai ba chục phút, bánh ngọt, cà phê, trà cứ ra liên tục, xếp đầy
một bàn, Joseph nhìn đồng hồ, dựa theo kinh nghiệm mai mối nhiều năm của tôi,
đây là phản ứng về việc anh ta muốn rời khỏi nơi đây, tôi đặt dao nĩa xuống:
“Joseph tiên sinh, tôi có thể hỏi anh một câu không?”.
La Lợi
nhíu mày, Joseph nói: “Đừng gọi kiểu khách sáo như thế, trực tiếp gọi tên tôi
là được rồi. Phiêu Phiêu, em nghĩ cái gì, cứ việc hỏi đi.”
“Anh
định lúc nào mới kết hôn với La Lợi?”.
“Phiêu
Phiêu!”.
Đôi
lông mày của La Lợi nhíu lại càng chặt hơn, còn đá tôi một c dưới bàn, tôi làm
ra vẻ chẳng có cảm giác gì, tiếp tục giơ mặt bánh đúc ra hỏi: “Sao thế? Không
có sự chuẩn bị này à? Chủ tịch nước đã nói rồi, tình yêu không lấy hôn nhân làm
mục đích, đều là những người muốn giở trò lưu manh.”
Anh
Hai hình như không chịu nổi nữa ngoẹo đầu qua, Joseph muốn nói gì đó, tôi đã đi
trước một bước: “Anh muốn giở trò lưu manh hả?”.
La Lợi
có chút chịu không nổi: “Phiêu Phiêu, mày đừng có như thế được không hả?”.
“Sao
thế? La Lợi, mày muốn tìm một tình yêu chân chính, tình yêu chân chính không
phải cứ yêu như thế rồi xong. Tình yêu là gì? Tình yêu là muốn chiếm hữu, nếu
như mày yêu anh ta thật thì phải làm cho anh ta hạnh phúc, nhưng nếu như mày có
thể cho anh ta hạnh phúc, tại sao lại phải đi nhường cho người khác? Nếu như
hai người có thể sống với nhau đến đầu bạc răng long, tại sao chỉ đi lướt qua
nhau rồi thôi? La Lợi, tao rất thô thiển, tao không hiểu lắm tình yêu của mày,
tao cũng không biết thế nào là một tình yêu thuần túy, càng không thể nào cảm
nhận được cảm giác chỉ cần anh ấy sống tốt, cho dù cuối cùng anh ở bên người
khác cũng chẳng sao đó là cảm giác gì! Tao chỉ biết mày yêu anh ấy, thì phải
lấy anh ấy, muốn mày và anh ấy sống đến đầu bạc răng long, muốn cùng anh đồng
cam cộng khổ, muốn anh ấy quan tâm, yêu thương một mình mày, chẳng lẽ không
phải thế hay sao?”.
La Lợi
trừng mắt nhìn tôi, khóe mắt đỏ lên, sau đó bỗng nhiên đứng dậy bỏ chạy ra
ngoài. Joseph vội vàng đứng dậy theo, định nói gì đó, tôi đã nói trước: “La Lợi
đã bị mụ mẫm đầu óc vì tình yêu, cô ấy thích anh thật, xin anh hãy có lương tri
một chút.”
Joseph
vứt bỏ phong thái lúc nãy, bực bội nói: “Tôi không biết em đang nói gì, tôi chỉ
biết em chẳng nể mặt cô ấy chút nào, em có thật là bạn của cô ấy không?”
“Chính
bởi vì là bạn của cô ấy, nên tôi mới có thể không nể mặt cô ấy.”
Joseph
cười lạnh lùng, không nói gì nữa, quay người đi luôn, tôi bĩu môi, mắt lại nhìn
theo bóng lưng anh ta, anh Hai thở dài ngay bên cạnh tôi: “Lúc nãy em cực đoan
quá.”
“Nếu
không thì phải làm sao, cứ nói kiểu như anh tiếp à, nếu thế thì chắc nói cả
chuyện anh tám tuổi vẫn còn đái dầm ra giường luôn hả?”.
Anh Hai
vội vàng lấy tay bịt miệng tôi, nhìn ngang nhìn dc, thì thào: “Em hứa là không
bao giờ nhắc chuyện này nữa mà!”.
Tôi kéo
tay anh ra: “Được rồi, không ai đưa chuyện của anh Hai hơn mười năm về trước ra
để cười anh nữa đâu.”
“Người
khác thì không nhưng em thì có... Ôi chao, Phiêu Phiêu, em nói đi, tại sao tự
nhiên em lại nói những câu đó, không phải chúng ta đã nói hôm nay chỉ thăm dò
tình hình thôi sao?”.
“Đúng,
đến bây giờ chúng ta vẫn chưa làm rõ xem tên này rốt cuộc là thần thánh phương
nào đây này, nhưng dựa vào việc anh ta ậm ừ lúc nãy, có thể xác định được anh
ta đã có vợ hay chưa?”. Mặc dù lúc nãy chưa nói rõ ra, nhưng mỗi khi anh Hai
hỏi về gia đình, hỏi về tương lai, Joseph đều cố ý lờ đi. Đương nhiên, nếu như
chỉ có điểm này vẫn chưa thể nào xác định được, tay này đúng là cao thủ trong
giao tiếp, nói chuyện cứ lấp lửng, nhưng mà chúng tôi và La Lợi thực sự quá
quen nhau rồi, quen đến nỗi chỉ cần nhìn thái độ của cô ấy, đã có thể nhận ra
sự khác biệt trong đó.
Những
sự khác lạ này, kết hợp với những lời nói của Joseph, và cả thái độ của La Lợi
trong thời gian trước, đã đủ để chúng tôi đưa ra một phương án mà chúng tôi đều
không thích - Joseph, tám mươi phần trăm là một người đàn ông đã có vợ, cứ cho
là không phải như thế, giữa anh ta và La Lợi, hình như đang có một tình yêu
không có tương lai.
Chỉ yêu
thôi có gì sai không? Không, nhưng nếu như làm người thứ ba, thế thì có chuyện
rồi đấy. Hơn nữa, La Lợi là bạn của chúng tôi, từ một góc độ nào đó, chúng tôi
đều không hy vọng cô ấy bị tổn thương.
“Em nói
như thế