
h ta
không đem hắn đi dạo quanh trường một vòng, lại hỏi ta có phải còn giận
hắn vì chuyện kia hay không? Mộc Cận cũng ở bên cạnh nói thêm vào, công
tử mặc dù không đúng, nhưng hắn cũng là muốn tốt cho tiểu thư, tiểu thư
người đừng ghi hận hắn, vân vân. Ta bị bọn họ nói đến mức đầu muốn nổ
tung, ta cũng không phải là Diệp Thu Đường chân chính, ai biết được bọn
họ cứ chuyện này việc đó thì ai biết là chuyện gì!
Cuối cùng, ta cũng không còn cách nào khác, không thể không nói với ca ca, trong trường
đều là con trai, hắn giả con gái đi vào thì không ổn lắm. Diệp Hoa Đường tỏ vẻ hắn cũng không muốn, hắn giả gái vốn chỉ để người trong thư viện
không hoài nghi nữa thôi. Bất quá, sau đó hắn khiến ta thực sự hoảng
rồi, hắn thế nhưng lại muốn thay đổi quần áo với ta, để hắn thay thế ta ở trong trường hai ngày, tra xét xem thời gian qua ta ở trong trường như
thế nào.
Thế mới nói, hóa ra diện mạo giống nhau thì quả nhiên thám
thính tin tức cũng thật đơn giản. Kỳ thực đổi cho hắn mấy ngày, với ta
thì không thành vấn đề, nhưng mà Mã Văn Tài kia rất hay cáu kỉnh, nếu
hắn cũng đối với ca ca ta giống như với ta, suốt ngày gọi đến đuổi đi
thì phải làm thế nào? Hơn nữa ta dù sao cũng là con gái, vạn nhất vị ca
ca này phát hiện ta ngủ cùng giường với Mã Văn Tài, như vậy chẳng phải
là sẽ hỏng bét? Nhưng nếu như cự tuyệt, lại tựa hồ lộ ra ta chột dạ,
nhưng tóm lại vẫn không thể đổi được, Diệp Hoa Đường thoạt nhìn cũng
không định buông tha cho ta, còn nói nếu ta không chịu đổi thân phận với hắn, ngày mai hắn sẽ mặc đồ con gái vào trường.
Cuối cùng, ta cũng
không còn cách nào khác, chỉ đành nỗ lực dời đi một ngày, nói là hôm nay ta còn có bài khóa tập làm văn phải làm, hỏi hắn chờ đến ngày mai, lúc
ta viết xong thì đổi lại có được không? Diệp Hoa Đường vốn nhất định
phải lập tức lên núi, nhưng vừa nghe nói phải làm bài, cả người liền ủ
rũ, phẫn nộ nói vậy ngày mai rồi nói sau. Bất quá, hôm nay hắn cũng
không chịu để ta yên, tìm một lí do đem Mộc Cận đuổi ra ngoài, lén lút
hỏi ta gần nơi này có chỗ nào thú vị không. Ta cẩn thận suy nghĩ, nói
cho hắn một ít danh lam thắng cảnh ở gần đây, Diệp Hoa Đường lại liên
tục lắc đầu, cuối cùng sờ đầu ta cười nói quên đi, hôm nay sẽ không đi
ra ngoài, để tinh thần thật thoải mái ngày mai còn vào trường, cũng dặn
ta lúc về phải nhớ nghỉ ngơi đầy đủ, đừng quên ngày mai ra sớm một chút, đừng để cho ca ca phải chờ.
Ta gật gật đầu, trong lòng cũng cảm thấy lạ, hắn vừa từ Thái Nguyên xa xôi chạy tới, vậy mà không thấy mệt, còn
muốn đi ra ngoài ngắm phong cảnh. Nhưng mắt thấy sắc trời đã tối, ta vội vàng cáo biệt hắn, mang theo Mộc Cận trở về trường.
Trong trường
cuộc sống rất đơn giản, vì thế phàm có chuyện bát quái thì tin tức sẽ
lan truyền rất nhanh. Mới chỉ qua một buổi chiều, chuyện muội muội của
Diệp Hoa Đường tới đã truyền khắp toàn trường.
Không ít học sinh lại
hỏi ta chuyện muội muội, còn có kẻ không muốn sống, dám ở trước mặt ta
thở dài, nói cái gì là thật sự không thể tưởng tượng được ác bá Diệp Hoa Đường như thế mà lại có một muội muội xinh đẹp ôn nhu tú nhã, lại băn
khoăn không biết nàng có thể bị thanh danh xấu của ca ca ảnh hưởng hay
không, tương lai không chừng sẽ không có được nhà chồng tốt, vân vân,
đại ý chính là muốn nói ta làm ca ca không đủ tư cách, suốt ngày chỉ
biết đi phá hoại danh dự con gái ngoan nhà người ta, nói đến mức khiến
ta giận sôi lên. Mộc Cận thấy ta tức giận, liền mắng bọn họ nói hươu nói vượn, đám học sinh này thật ra không sợ Mộc Cận, còn muốn mở miệng mắng cả nàng, bị ta trừng mới phẫn nộ bỏ trốn.
Ta thật sự phiền lòng,
cũng không có tâm tình đấu khẩu cùng bọn họ, đành buồn bực trở về phòng. Mã Văn Tài đang ngồi trong phòng đọc sách, thấy bộ dạng này của ta,
liền bỏ sách xuống, hầm hầm hỏi ai bắt nạt ta. Trong lòng ta tự dưng cảm thấy rất ấm áp, khẽ lắc đầu, nỗ lực tập trung suy nghĩ, đuổi Mộc Cận đi rồi tự mình ngồi xuống, bắt đầu viết bài luận mà hôm nay phu tử giao.
Mã Văn Tài ở bên kia đã uống xong thuốc, cũng đuổi Mã Thống đi, lại gần
nắm chặt cổ tay ta, cẩn thận dạy ta viết chữ cho đúng tư thế.
Hai
ngày qua hắn lúc nào cũng nói ta viết chữ khó nhìn, lại tỏ vẻ nếu muốn
nhanh chóng viết chữ đẹp lên, thì phương pháp này là hữu hiệu nhất. Ta
đối với lời nói này của hắn rất hoài nghi, nhưng mỗi lần tự viết thì ở
cuộc thi chỉ có nước xếp cuối, cho nên cũng đành theo ý hắn, dù sao cũng chỉ là nắm cổ tay mà thôi.
Nhưng mà hắn đối với ta như vậy thì không sao, hai ngày tiếp theo, Diệp Hoa Đường ở trong này thay thế ta, vạn
nhất Mã Văn Tài không biết chuyện đổi người này, sau đó tự dưng chạy lại ôm Diệp Hoa Đường một chút, hoặc là cầm tay giúp hắn viết chữ…Sau đó
buổi tối lại ngủ cùng giường.
=.= Ta e là sau đó vị ca ca kia của ta sẽ đối với ta thi hành hình phạt ngũ mã phanh thây.
Phải làm gì bây giờ?
Ta cảm thấy tóc cũng chóng bạc rồi, chữ cũng không viết nổi nữa, cuối cùng dứt khoát ném bút, ôm đầu ngẩn người, hận không thể đập đầu vào tường.
Mã Văn Tài cũng nhìn ta tâm tình ta không tốt, hắn nở nụ c