
àn tay cũng đủ bóp chết cô ta, đến lúc đó, người mà Man Cảnh Ân coi trọng chỉ có
cô, cô sẽ là Man phu nhân, là vợ của hắn.
Man Cảnh Ân không phải là người yêu thích quyền lực sao ? Cô sẽ cho hắn thấy, cô là người
thích hợp nhất, đến lúc đó trong hắc đạo không ai là không sợ bọn họ,
bọn họ sẽ là đôi long phượng được giới hắc đạo kính nể nhất.
Nhìn bóng Hải Miên đi khuất, Kha Nhi trầm mặt suy nghĩ, cô không biết
cảm giác sống chết yêu một người sẽ ra sao ? Nhưng cô biết rõ tình cảm
cô dành cho Man Cảnh Ân là dùng tim để yêu.
Mỗi người có cách
yêu khác nhau, và cô là dùng tim để yêu hắn, đó là cảm nhận mỗi lần ở
bên Man Cảnh Ân, tim cô luôn đập rất nhanh, lúc hắn gặp nguy hiểm hay bị thương, tim cô như bị ai bóp chặt đến khó thở, và nhất là lúc hắn nở nụ cười với cô, trong tim như có dòng nước ấm chảy vào, cảm giác đó rất
lạ, cô rất mong mỗi ngày đều được thấy hắn cười như thế, cô sẽ hạnh
phúc.
“ Làm gì mà ngẩn người vậy ?”
Nghe tiếng Man Cảnh
Ân vọng từ phía sau, Kha Nhi chạm rãi xoay người, vẫn là bộ Vest đen
sang trọng, chỉ có điều hôm nay lại choàng thêm chiếc khăn màu trắng, có chút khác lạ nhưng sự hai màu trắng đen được phối hợp trên người hắn
vẫn thấy hài hòa, còn mang thêm sự quý phái sang trọng.
Kha Nhi đánh giá Man Cảnh Ân từ trên xuống, cuối cùng dừng trên khuôn mặt tà mị của hắn, phán một câu nhẹ hẩn. – “Yêu nghiệt.”
Hai từ thốt ra là có nguyên nhân, trong suy nghĩ của Kha Nhi thì Man
Cảnh Ân quả thật yêu nghiệt, chuyện tình trước kia của hắn cô không rõ,
cũng không muốn nhiều lời, nhưng hiện tại hắn đã mê hoặc một cô gái có
khả năng không kém cô trở thành người không ra người, đó không gọi yêu
nghiệt thì là gì ?
Man Cảnh Ân cau mày, từ lúc Kha Nhi chịu nói
chuyện cũng không quá mười câu, đa phần giống như cô mới biết nói
chuyện, từ ngữ thông dụng chỉ có trong công việc, còn chuyện riêng tư cô luôn ngây ngô thẳng thừng.
Nhất là khi cô nói yêu hắn không
ngại ngùng, hắn lại thấy đó là điều vui, không thấy chán ghét như mấy
người đàn bà kia, có thể vì giọng cô nghe rất ấm lòng, lại êm tai, hắn
nghe hoài không thấy chán.
Đi tới trước mặt Kha Nhi, ôm chặt thắt lưng cô, trầm giọng. – “Em nói ai yêu nghiệt ?”
Suy nghĩ khá lâu, Kha Nhi cũng chịu lên tiếng nhưng lại đổi đề tài. – “ Trước đây anh từng lên giường với bao nhiêu phụ nữ ?”
Cô từng nghe nói hắn thích lên giường với nữ sát thủ, chắc số lượng
cũng không ít, cô có chút hiếu kỳ nên không thấy ngượng miệng mà hỏi.
Nghe cô hỏi thế, Man Cảnh Ân nhếch môi cười tà mị, hắn ghé sát tai Kha Nhi. – “ Em đang ghen ?”
Kha Nhi nhướn mày, đôi mắt màu hổ phách phủ mờ sương khi nghe từ mới lạ này, đối với cô ghen là như thế nào vẫn chưa rõ, nhưng theo trực giác
cho thấy hiện tại cô không ghen. Kha Nhi thành thật lắc đầu.
“Em chỉ thấy tò mò, vì sao anh chỉ thích lên giường với nữ sát thủ ?”
Cảm giác thất vọng không nói thành lời, Man Cảnh Ân xoa xoa mi tâm, hắn vì sao lại thấy thất vọng ? Là vì Kha Nhi không ăn dấm chua sao ? Dạo
gần đây quả thật không có việc gì làm nên đâm ra nhàn rỗi rồi.
Nhìn Kha Nhi, hắn không thể tưởng tượng, một cô gái có năng lực hơn
người cùng thế lực khá mạnh mà EQ lại thấp đến vậy, rốt cuộc Kiến Ngụy
đã dạy cô điều gì để trải nghiệm cuộc sông.
Là người nghĩ sao sẽ hỏi vậy, Man Cảnh Ân không nhịn được lên tiếng. – “ Lúc trước Kiến Ngụy dạy em những gì ?”
“Huấn luyện sát thủ.”
Chỉ bốn chữ đã có thể hình dung ra Kha Nhi từng học những gì, Man Cảnh
Ân nhăn mày, lòng rất khó chịu, một cô bé chỉ mới mười chín tuổi, nếu
muốn có năng lực xuất sắc thì phải huấn luyện ở mức mười hoặc mười hai
tuổi mới có bản lĩnh làm sát thủ ở cấp độ ba, như vậy cô đã trải qua
những gì rồi ?
Man Cảnh Ân ôm chặt Kha Nhi vào lòng, không hỏi
thêm bất cứ điều gì, hắn lúc này trong lòng một mảnh nhức nhói, một cô
bé nhỏ nhắn đáng yêu như vậy lại phải chịu những đợt huấn luyện cay
nghiệt, có phải cô từng chịu rất nhiều đau đớn không ? Có phải từng bị
tổn thương rất nặng không ?
Hắn tuy không phải sát thủ nhưng để
ngồi lên chức Lão Đại này không chuyện gì hắn không trải qua, bị trúng
đạn là chuyện thường tình, ngày trước luôn bị tập kích, còn chịu nhiều
áp lực giữa các bang phái chi nhánh khác, hắn cũng từng trải qua huấn
luyện để mình mạnh mẽ hơn, nên có thể hiểu được một phần nào về đợt huấn luyện cay nghiệt kia.
Hắn cảm thấy khó hiểu, điều tra cho thấy
Kiến Ngụy yêu Kha Nhi còn muốn lấy cô làm vợ, vì sao có thể đem cô huấn
luyện cho được ? Là vì muốn cô trở nên mạnh mẽ để có thể xứng đáng bên
cạnh hắn sao ?
Nhưng cũng phải cảm ơn Kiến Ngụy, nếu hắn ta
không chết, Kha Nhi sẽ không thuộc về hắn, sẽ không để hắn biết được yêu là gì, vì thế hắn sẽ trân trọng cô, bảo vệ cô, không làm tổn thương cô
nữa.
Nghĩ xong, Man Cảnh Ân lần đầu nói những lời từ tận đáy
lòng, mỗi một chữ nói ra chậm rãi như lời thề thốt.– “Sau này, tôi sẽ
bảo vệ em.”
Là sát thủ, ngươi không chết thì ta chết, quanh năm
chỉ có máu tanh nhuốm đỏ hai tay, còn có sự oán hận của những gia đình
nạn nhân, Kha Nhi chưa hề biết loại người