
i gì tới chuyện yêu đương đây.
Thành Nam có chút khó xử. Không phải anh không muốn nói cho cô mà là không
biết nói gì với cô. Thực ra chuyện này anh cũng là người không biết rõ. Hiện tại
anh không dám nói bừa. Bởi những gì anh nói sẽ trở thành con dao hai lưỡi ảnh
hưởng tới rất nhiều người.
- Vậy thì tôi cũng không còn gì để nói. Chào!
Mỹ Kim mang bộ dạng lạnh lùng, kiên quyết đứng lên. Cô dứt khoát quay người
bước đi thì ở phía sau tràn tới một tiếng nói vội vàng.
- Cổ phiếu sụt giảm là do có người cố tình hãm hại. Thực chất là nhằm vào cá
nhân chứ không phải công ty.
Mỹ Kim dừng bước rồi quay lại nhìn Thành Nam. Vẻ mặt của anh rất nghiêm túc.
Có lẽ anh cũng đã đấu tranh tâm lý rất nhiều thì mới quyết định nói với cô những
lời này. Trong lòng Mỹ Kim khẽ rung lên một cái, miệng không kìm được khẽ nhếch
lên.
- Cố tình hãm hại.
Chợt một giọng nói của con gái vang lên. Thành Nam giật thót khi nhìn thấy
người đó. Sự xuất hiện của Vũ Hân nằm ngoài dự đoán của anh. Anh cơ bản chỉ nghĩ
Mỹ Kim tò mò mà đi gặp anh chứ không nghĩ Vũ Hân cũng đi theo. Đang tính xem nên
nói thế nào để Mỹ Kim giữ kín chuyện này, đặc biệt là với Vũ Hân thì cô xuất
hiện. Quả thực lúc này anh muốn đâm đầu vào ô tô chết cho rồi. Mạnh Nguyên hay
Hữu Thiên mà biết anh vì phụ nữ mà bán rẻ anh em thì chắc anh chết không có chỗ
chôn.
Khuôn mặt Vũ Hân bao phủ bởi một tầm mây đen u ám. Cô nhìn Thành Nam chờ đợi
câu trả lời của anh nhưng anh lại không dám nhìn vào cô mà nhìn xuống hai bàn
tay đang nắm chặt của mình. Mỹ Kim thấy vấn đề này có vẻ nghiêm trọng, cô kéo Vũ
Hân ngồi xuống bên cạnh mình.
- Nam, anh nói rõ hơn đi.- Mỹ Kim nhìn Thành Nam, giọng mang chút hòa
giải.
Thành Nam lúc này nào còn tâm trí mà để ý tới việc Mỹ Kim đã gọi anh khác đi
một chút. Giờ, anh hoàn toàn chìm đắm trong cảm giác tội lỗi.
- Vũ Hân.- Một lúc lâu sau anh mới lên tiếng.- Không phải anh không muốn nói
mà là những gì anh biết đều đã bao hàm gọn trong hai câu nói ấy rồi. Bọn anh
thực sự cũng chưa thể điều tra ra đó là ai. Đối phương lần này nhằm thẳng vào
Red Ocean thế nhưng cảm giác cho anh thấy rằng người đó nhằm vào cá nhân một ai
đó. Mà người anh nghĩ tới lại là Mạnh Nguyên. Còn vì lý do tại sao thì…
- Em biết rồi.
Vũ Hân cắt lời Thành Nam. Trong lòng cô giờ phút này đã chắc chắn thêm được
một chút. Rằng sự việc lần này không đơn giản như cô đã nghĩ. Cô có thể đoán ra
người đó là ai. Cũng đoán ra người mà người đó nhằm vào không phải là Mạnh
Nguyên. Mà chính là cô, Dương Vũ Hân.
Ánh mắt cô đăm đăm nhìn vào dòng số trên màn hình điện thoại. Một lúc lâu sau
cô mới nhấn phím gọi đi. Người ở bên kia rất nhanh đã bắt máy.
- Anh đã chờ điện thoại của em rất lâu rồi!
Khi nghe thấy câu nói ấy, Vũ Hân thấy như tất cả những gì mình tin tưởng đều
sụp đổ. Một câu nói ấy đổi lấy tất cả sự thật cho mọi chuyện. Anh, người cô đã
cố gắng để tin tưởng đến phút cuối, cuối cùng lại phá bỏ tất cả để hành
động.
- Hoàng Quân, anh muốn gì ở tôi?
- Em!- Giọng nói vang lên rất dứt khoát.- Anh chỉ cần có em.
- Nếu tôi nói không thể thì sao?
- Thì Red Ocean sẽ không thể gượng dậy được nữa. Hoặc là anh sẽ cho nó chết
nhanh hơn một chút.
- Có đáng hay không…- Vũ Hân nắm chặt lấy điện thoại.
Đầu dây bên kia im lặng, hẳn là anh cũng đang tự hỏi điều đó.
- Đáng hay không ư?- Hoàng Quân cười nhẹ.- Em nghĩ là có hay không?
Không đợi cô trả lời, anh tiếp tục.
- Nếu em không là của anh thì sẽ không là của ai cả. Hãy nhớ lấy, Dương Vũ
Hân.
Bởi vì yêu cô, anh sẽ không ngần ngại mà hủy hoại cô…
…
Căn phòng ấm cúng với những món ăn thượng hạng và rượu vang đỏ. Ánh đèn vàng
dịu nhẹ như làm tăng thêm tính lãng mạn cho không gian lúc này. Nhưng dường như
tâm trạng của những người thưởng thức lại không hề cảm nhận được điều đó.
Vũ Hân có chút bối rối nhìn người trước mặt. Cô đã suy nghĩ rất lâu mới dám
nhấc máy gọi điện cho anh. Cô không muốn gây nên bứt cứ rắc rối nào cũng như
không muốn anh lại thêm hiểu lầm mình. Thế nhưng sự việc đến mức này, cô cũng
chỉ có thể nhờ anh giúp đỡ, hoặc là cho cô lời khuyên. Cô biết anh sẽ đồng ý bởi
cô thực sự hiểu anh.
- Minh Huy, anh có thể giúp em không?
Ánh mắt Vũ Hân mang tới sự cầu khẩn rất lớn, nó khiến Minh Huy hơi sững
người. Anh nhìn cô, vẫn không lên tiếng. Anh không nghĩ mình và Vũ Hân sẽ gặp
nhau trong hoàn cảnh này. Không phải vì cô nhớ anh mà là cần sự giúp đỡ của anh.
Thế nhưng anh cũng thấy vui bởi ít ra cô còn nhớ rằng, anh có thể giúp đỡ
cô.
- Hân.- Minh Huy chậm rãi trả lời.- Anh có thể giúp Red Ocean không bị ảnh
hưởng quá lớn bởi sự việc lần này. Nhưng nếu cần giải quyết triệt để thì cần tìm
kẻ đã bày ra cái lưới này. Em hiểu ý anh không?
- Em hiểu!- Vũ Hân gật đầu.- Vì người đó là anh ấy nên em mới nhờ tới sự trợ
giúp của anh.
- Em biết đó là ai?- Minh Huy ngạc nhiên.
- Là người anh khác cha khác mẹ của anh, Hoàng Quân.
Minh Huy sửng sốt, anh hỏi.
- Tại sao…
- Anh ấy nhằm vào em.- Vũ Hân lên tiếng.- Muốn em trở về bên anh ấy vô điều
kiện.
Minh Huy không khỏi chấn kinh