Snack's 1967
Nương Tử Vi Phu Bị Người Bắt Nạt

Nương Tử Vi Phu Bị Người Bắt Nạt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325403

Bình chọn: 7.5.00/10/540 lượt.

ường của Long Trác Việt làm cho Nhan Noãn nhất thời

đau đầu, hai tay ôm ngực, rất không vui nói.

“Nếu ngươi

không buông, ta sẽ không để ý ngươi , về sau ba bữa chính mình giải quyết.”

Long Trác

Việt nghe vậy, đột nhiên cả kinh, bên trong con ngươi đen xinh đẹp mang theo khẩn

trương cùng sợ hãi, lực đạo trong tay càng mạnh, một bên khóc một bên la

hét:“Oa ô ô ô, không muốn không muốn , Noãn Noãn không thể không để ý tới người

ta, Noãn Noãn nấu cơm cho người ta, Noãn Noãn để ý người ta , ô ô ô ô……”

Giọng nói hắn

rất bi thương, hai mắt lưng tròng đẫm lệ bộ dáng rất giống một con chó nhỏ lập

tức sẽ bị chủ nhân vô tình vứt bỏ, làm cho Nhan Noãn có một cỗ cảm giác tội lỗi.

“Noãn Noãn,

Noãn Noãn, ngươi để ý người ta , người ta sẽ ngoan, thực ngoan thực ngoan –”

Long Trác Việt mặt chôn trên cẳng chân của Nhan Noãn, dùng sức cọ cọ, tiếp theo

kêu khóc.

Giữa trán

Nhan Noãn nổi lên mấy vạch hắc tuyến, để tránh quần áo chính mình tiếp tục gặp

họa, vội nói:“Ta để ý ngươi là được, mau đứng lên, ta muốn đi tìm Lưu tổng quản,

ngươi nếu không đứng lên, ta sẽ thực sự không để ý tới ngươi .”

Nghe được

trong giọng nói mềm mại của Nhan Noãn hỗn loạn uy hiếp, Long Trác Việt thu hồi

nước mắt, chuyển biến tốt, trở mình đứng dậy, mở to hai mắt xem xét Nhan

Noãn:”Noãn Noãn, tìm Lưu tổng quản làm cái gì? Ngươi còn không có nói cho người

ta biết người cùng Thiên Minh âm thầm nói cái gì nha.”

Nhan Noãn

liếc mắt hắn một cái:“Tìm Lưu tổng quản sẽ biết.”

Trước đại sảnh,

Lưu tổng quản hơi hơi trố mắt:“Vương phi, ngài muốn khế ước bán thân của nhóm

nha hoàn làm gì?”

“Nô tỳ cậy

thế khi dễ chủ, đổi lại Lưu tổng quản ngươi, ngươi còn có thể dùng sao? Nay các

nàng dám cả gan làm loạn như thế, quả thực phụ lòng Lưu tổng quản ngươi ngày

xưa dạy, nếu không phải biết Lưu tổng quản đối với Vương phủ tận tâm tẫn trách,

ta còn nghĩ đến các nàng là ỷ vào Lưu tổng quản, khi dễ chủ nhân là ta, hay là

nói, các nàng sở tác sở vi quả nhiên là được Lưu tổng quản ngầm đồng ý sao?”

Nhan Noãn

bình tĩnh không sợ hãi nói, con ngươi không hề chớp mắt nhìn Lưu Quảng Lâm, như

một hồ nước thu, mê người đến cực điểm.

Lưu tổng quản

thần trí xao động rất nhiều, vẫn không rõ mơ hồ nói:“Nô tài không dám, theo như

lời vương phi, nô tài đối với Vương phủ là tận tâm tẫn trách, đối với vương phi

và vương gia cũng không hai lòng, càng không thể xúi giục hạ nhân nha hoàn bất

kính với vương phi.”

Nhan Noãn

nhợt nhạt câu môi, cười nói:“Ta nghĩ, ngài là người được Vạn công công đề bạt đến

Vương phủ, năng lực làm việc tự nhiên không nói đùa, nha hoàn trong phủ dám

kiêu ngạo như vậy, Lưu tổng quản xem bọn họ là hạ nhân không đáng lo, bọn họ lại

thực sự tự xem mình là chủ tử, cư nhiên dám đối với ta bất kính, không khó tưởng

tượng trước kia đối với vương gia như thế nào , không biết Lưu tổng quản có biết

bọn họ sở tác sở vi hay không?”

Lời nói lấy

lòng làm cho Lưu Quảng Lâm có loại cảm giác lâng lâng, xua tay nói:“Bọn hạ nhân

sau lưng làm việc, nô tài quả nhiên không biết, nô tài nhìn thấy bọn họ đều làm

việc có quy cũ, nào biết bọn họ là người trước một bộ dạng, sau lưng lại bộ dạng

khác, nô tài thất trách, không quản giáo tốt hạ nhân, xin vương phi bớt giận.”

Nhan Noãn

trong lòng hừ lạnh một tiếng, lão hồ li, ngươi nếu không phải người của thái hậu,

sẽ là người đầu tiên bị phế đi.

“Lưu tổng

quản đứng lên rồi nói, việc này không phải lỗi của ngươi, vốn ta cũng nghĩ chỉ

cần bọn hạ nhân không làm quá đáng, sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua, chính là lần

này đám người Xuân Nhi thật sự quá mức, ta đã sai Thiên Minh đi tìm tú bà ở

thanh lâu, đem tỳ nữ trong phủ bán cho bà ta, làm nô dịch cũng tốt, làm kĩ nữ

cũng được, tóm lại ta không muốn nhìn thấy những người này.”

“A –” Nhan

Noãn vừa dứt tiếng, Long Trác Việt ngồi ở bên cạnh liền kéo thật dài âm cuối

kêu lên:“Hóa ra Noãn Noãn là kêu Thiên Minh đi bán người nha.”

Ách –

Tên ngốc

này, có cần nói trắng ra như vậy không, nha hoàn khinh thường nàng, bất kính,

càng quá đáng hơn là động thủ với nàng, nàng đem các nàng bán vào thanh lâu trừng

phạt, là chuyện thường tình, như thế nào từ trong miệng hắn toát ra, thành nàng

một mặt làm chuyện ác đâu?

Xua đi ý

nghĩ trong đầu, Nhan Noãn quay đầu trừng mắt Long Trác Việt:“Câm miệng!”

“Nha.” Long

Trác Việt dưới sự áp bức của Nhan Noãn, dùng hai tay bưng kín miệng, nháy một

đôi mắt đẹp.

“Vương phi,

này……” Lưu Quảng Lâm đột nhiên mặt lộ vẻ khó xử, do dự mở miệng.

Khó xử?

Nhan Noãn

cũng không cho rằng đây là Lưu Quảng Lâm quá thiện tâm, đau lòng có nha hoàn .

“Lưu tổng

quản không muốn lấy khế ước bán thân của nha hoàn ra sao? Vương phủ chúng ta nhỏ,

nuôi nhiều người như vậy chi tiêu rất lớn, Lưu tổng quản sao không thừa dịp này

bớt đi một ít người, không có nha hoàn, còn có vài hạ nhân, việc nặng nhọc

trong phủ không làm khó được bọn họ, về phần công việc hầu hạ, một mình nha

hoàn của ta cũng đã đủ rồi, cần gì lại nuôi một ít người rảnh rỗi như vậy để

lãng phí lương thực.”

Nhan Noãn

chậm rãi nói, Lưu Quảng Lâm nghe xong