Insane
Phù Dung Vương Phi

Phù Dung Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325092

Bình chọn: 7.5.00/10/509 lượt.

ng khách, bên ngoài rất lạnh” Một câu nói lại chứa hai nghĩa.

“Vâng” Bôn nguyệt cúi đầu nhận lệnh, mọi người trong đại sảnh nhìn

theo bọn họ rời đi…Ý tứ trong lời nói của hắn như đâm vào lòng Uyển phù, ẩn ẩn đau , sắc mặt nàng như tờ giấy trắng.

“Băng nguyệt, Bôn nguyệt, dẫn tất cả đi xuống hết, đừng cho ai tới gần, ta muốn cùng Vân phu nhân tâm sự”

“Vâng, vương phi” Các nàng khom người hành lễ rồi dẫn tất cả thị nữ

xuống hết, Vân uyển phù cũng bảo thị nữ bên người mình đi theo, trong

đại sảnh giờ chỉ còn lại hai người họ, trong lúc nhất thời hai người mỹ

nữ xinh đẹp như hoa đào hoa lý, như hoa xuân trăng thu, đẹp đẽ mê người,

“Vân phu nhân thầt là có nhã hứng, trời đông gió lạnh, cũng theo

Quang vinh vương ra phủ, Sở vương phủ nầy là nơi thưởng ngoạn tốt như

vậy sao?” Lục phù thong thả dựa vào sau ghế, từ từ nói ra, mang theo ý

cười , giống như đang thưởng thức vẻ xinh đẹp của Uyển phù, lại giống

như đang thưởng thức vẻ hận cùng oán trên mặt nàng kia, nàng cười đến

hồn nhiên sáng lạn.

“Ngươi vì nguyên do vì muốn đem ta và ngươi tráo đổi ? vì cái gì cho người hạ xuân dược với chúng ta, nàng không khỏi nêu ra nghi vấn đã đè

nặng trong lòng nàng từ lâu , Vân uyển phù mang theo lửa giận ngập trời, gương mặt tuyệt lệ vặn vẹo vì hận, nữ tử ngồi trên vị trí chủ toạ đang

cười ấm áp như thế lại là kẻ chủ mưu tất cả, làm cho thế gian chê cười,

huỷ đi cuộc đời nàng, làm cho nàng không được hạnh phúc trong tình yêu,

cũng làm cho nàng nhà tan cửa nát.

Lục phù nao nao, giống như than oán, “Quang vinh vương nầy, thật

là…Thế nhưng không giữ lời hứa với ta….thật là lòng người khó lường…”

Hắn muốn làm gì đây…Tại sao lại nói cho Uyển phù những điều nầy…Như vậy?

“Ngươi thật sự quá đê tiện.” Vân uyển phù hung hăng mắng, đến bây giờ nàng vẫn không rõ taị sao Lục phù phải làm như vậy?

“Ta có đê tiện hay không, ngươi không có tư cách bình luận” Lục phù

lạnh lùng nhìn vẻ mặt biến đổi của Uyển phù “ Sự việc đã thành kết cục

đã định, nếu nói , người đê tiện không chỉ có mình ta” Lục phù không

khỏi nghĩ đến mới đây bị Uyền phù hãm hại, lòng thấy tức giận, đó là

lần duy nhất nàng bị người khác đánh lén mà không đáp trả, cũng bởi vì

quyền lực chênh lệch.

“Nếu cảnh mộc biết chuyện nầy, ngươi nói hắn sẽ nghĩ như thế nào?”

Vân uyển phù cố đè nén tức giận, lành lùng nhìn nàng, vui sướng khi

người gặp hoạ hỏi, tự nhủ không nên đem mặt nạ giả dối của nàng vạch

trần bây giờ.

Có chút bối rối, Lục phù lạnh lùng cười, thuận tay vuốt vuốt áo

choàng trên người, như muốn ngăn trở gió lạnh theo cửa tiến vào, làm cho toàn thân trở nên ấm áp “ Hắn biết được thì như thế naò, ngươi không có nghe nói sao, Sở vương cưng yêu thê tử, nói không chừng hắn rất vui

mừng người hắn lấy là ta mà không phải ngươi”

Nữ nhân đối phó với nữ nhân nhiều khi còn ngoan độc hơn là nam nhân. ..Thấy sắc mặt của Uyển phù đột biến…Lục phù cười lạnh.

“Hừ…còn Phù dung huyết án, ngươi là hung thủ, giết người nhiều như

vậy, là tội phạm quan trọng nhất của triều đình, ngươi cho là hắn sẽ bỏ

qua ngươi sao?’

Nàng bỗng ngưng mi, nhiều mũi nhọn trong mắt lạnh như băng như ngưng

tụ lại, lệ khí làm cho người ta sợ hãi chậm rãi tràn ra mi mắt, theo ánh mắt di động , như mũi tên bắn thẳng vào tim của Uyển phù, nhất thời

Uyển phù có thể cảm nhận được hàn khí lạnh như băng, trong nháy mắt làm

nàng như bị đông cứng lại, sợ hãi và sợ hãi theo tới, kinh sợ nhìn mặt

Lục phù giống như ma quỷ, một người sao lại có thể thay đổi sắc mặt

nhanh như vậy? Vừa rồi mới tươi cười ấm áp như Bồ tát, trong nháy mắt

lại trở thành khủng bố như ma quỷ.

“Vân phu nhân, đồ vật có thể ăn bậy, nhưng không thể nói lung tung,

thường tai họa sẽ từ miệng mà ra, nếu nói ta là hung thủ, ngươi có thể

đưa ra chứng cớ?” Lời nói lạnh căm tràn ra từ đôi môi đỏ mọng, càng

làm cho Uyển phù thêm khủng hoảng, cảm thấy bốn phía như kết thành băng , lạnh đến phát run.

“Tuy rằng không có chứng cớ, nếu như ngươi không có nhắc đến việc đó

trước mặt Tấn vương, cha ta sẽ bị hãm hại sao?’ Lúc cha ta bị giam, là

ngươi bắt đầu rãi ra tin đồn ở tửu lâu khách điếm, nói cha ta là thông

đồng với địch bán nước, ăn hối lộ trái pháp luật, gần với ngày ta tìm

tới Sở cảnh mộc, cha ta lại xảy ra chuyện, sự tình có thể trùng hợp vậy

sao? Những người chết trừ bỏ tử sĩ của Hàn phủ, tất cả đều là thị vệ của Vân phủ, tất cả chứng cứ đều hướng vào ngươi, Phù dung huyết án rõ ràng chính là do ngươi gây nên” Vân uyển phù ráng hết sức ngăn lại sự kinh

hãi thốt lên, giận dữ trừng mắt nhìn nàng.

Lệ trong mắt đột nhiên trôi đi, Lục phù nhìn đăm đăm , không thể

không cẩn thận đánh giá lại nữ tử ở trước mắt, xem ra nàng đã quá coi

thường Uyển phù, nàng ta lại có thể điều tra ra chuyện của nàng, mà

không làm nàng hay biết, chợt nghĩ đến việc bị ám sát gần đây, nở nụ

cười “Ta có động cơ sao, vì cái gì ta phải làm như vậy?”

Vân uyển phù không nói lời nào, chính là giận dữ nhìn nàng đăm đăm,

bởi vì nàng điều tra không ra nguyên nhân vì sao Lục phù lại làm như vậy

“Xem ra bổn vương phi đã quá coi thường p