The Soda Pop
Quý Phi Giá Lâm

Quý Phi Giá Lâm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324325

Bình chọn: 9.5.00/10/432 lượt.


thắt lưng đột nhiên bị kéo lại, đôi môi trong nháy mắt đã bị hắn xâm nhập.

Nụ hôn này rất dài, hắn

hôn mạnh bạo lại vô cùng thân thiết xâm chiếm khoang miệng của cô, mang theo

tình cảm mãnh liệt, hôn xong lại mổ, không chịu buông ra. Vạn Quý Phi tựa như

đứa ngốc, ôm lấy cổ của hắn dán chặt vào người, ở trong nụ hôn môi nhiệt tình

này có chút run run.

Sáng sớm trên ngã tư

đường, sắc trời đã tỏ, đã không cần dùng đèn đường cũng có thể nhìn rõ ràng một

đôi tình nhân lưu luyến không rời.

Rốt cục, hắn thân đủ, cằm

tựa trên trán của cô thở gấp.

“Đừng bộp chộp hấp tấp

như vậy, chậm rãi đi vào, có việc gọi điện thoại cho anh.” Trong lòng ngay cả ý

nghĩ cũng muốn đem cô bắt trở lại trên xe, lại biết đây là chuyện không thể.

Đã bị hôn đến nổi đầu óc

choáng váng, Vạn Quý Phi hoàn toàn không có chủ ý, chỉ có ngoan ngoãn gật gật

đầu.

Hoắc Duẫn Đình đẩy đẩy

cô. ”Đi đi.”

Cước bộ thật chậm, ngay

cả bước đi cũng khó khăn, Vạn Quý Phi đi vài bước, lại quay đầu nhìn hắn. Không

muốn rời đi, giống như ở chung một đêm đều thấy không đủ. Vừa rồi rõ ràng còn

muốn về nhà, hiện tại lại rất muốn cùng hắn dính cùng một chỗ, cho đến hết một

đời. Có phải khi luyến ái mọi người đều như vậy hay không?

Hoắc Duẫn Đình cười vẫy

vẫy tay, ý bảo kêu cô vào nhà. Vạn Quý Phi trên mặt xoát một cái phiếm hồng,

cảm thấy mình thật sự không còn là chính mình nữa, vì thế

vẫy vẫy đầu, lê bước chân chạy chậm trở về.

Người đi đường suy tư

miên man, bởi vì không yên lòng lại không thèm nhìn đường, Vạn Quý Phi chân đi

trên đôi giày cao gót sáu phâm thực bất hạnh đạp khoảng không.

‘Ai nha’ thét một tiếng

kinh hãi, cô hoa hoa lệ lệ ngã sấp xuống.

Hoắc Duẫn Đình cơ hồ

không thể tin được hai mắt của mình, ngu ngốc này, ngay cả đi đường đều không

cẩn thận như vậy. Hắn cười cười đi qua đem cô nâng dậy, lại vỗ vỗ bụi trên

người cô. ”Đều bảo em cứ chậm rãi mà đi!”

“Ô… bậc thang này… thật

đáng ghét!” Con đường này góc phố này đi hơn hai mươi năm rồi, cho dù nhắm mắt

lại cũng có thể nhận ra chỗ nào có gồ ghề. Hôm nay thế nhưng ở ngay cửa nhà

mình ngã ngay đơ thế này, quá mất mặt!

Hoắc Duẫn Đình ôm cô

không tiếng động cười, cô có thể nào lại đáng yêu như vậy? Đáng yêu làm cho

người ta muốn cắn cô hai ngụm.

“Cười? Anh còn cười!” Cô

vuốt mông bị ngã đau xem xét hắn, vừa thẹn vừa giận.

“Ha ha!” Hắn ngẩng đầu

lên nhịn không được cười to, tâm tình cảm thấy rất dễ chịu mà trước nay chưa

từng có. Sau một lúc lâu, hắn ở dưới ánh nhìn chằm chằm của cô mới ngừng cười,

sau đó nhéo nhéo hai gò má phiếm hồng kia, vô sỉ nói: “Được rồi, thấy em luyến

tiếc rời anh mà đi, anh sẽ không cười !”

“Thối! Anh cứ mà tưởng bở

đi!” Vạn Quý Phi mắng yêu.

Hắn dùng lực ôm lấy cô,

đem cằm tựa ở đỉnh đầu của cô, thấp giọng thở dài: “Làm sao bây giờ? Anh cũng

không muốn thả em trở về.”

Vạn Quý Phi run lên, cũng

vươn hai tay vây quanh thắt lưng hắn.

Hai người lẳng lặng ôm

nhau một hồi, cuối cùng là hắn buông ra trước. ”Vào đi thôi.”

“Vâng.” Cô nhếch miệng,

sợ chính mình lại liều lĩnh cùng hắn chạy trốn, cho nên không quay đầu lại. Sau

khi vào nhà, cô mới từ từ khép cửa lại qua khe hở nhìn khuôn mặt thâm tình của

hắn.

Vạn Quý Phi dựa vào cánh

cửa đã đóng chặt nở nụ cười ngọt ngào một lát, cho đến khi nghe được tiếng động

cơ ô tô phát ra tiếng ‘Ầm vang’, mới nhẹ nhàng bước chân vào nhà.



Trong nhà thực yên tĩnh, hẳn là cũng chưa có ai rời giường đi?

Vạn Quý Phi nhẹ nhàng đóng cửa lại, ánh mắt như tia laze quét một vòng quanh phòng trong, khi xác nhận không có người mới nhón giày cao gót rón ra rón rén hướng thang lầu dời đi.

Bước lên bậc thang thứ nhất, trong lòng nổi lên một trận cao hứng nho nhỏ, nhưng bất chợt một tiếng thét to vang đến, đem tâm lý may mắn trong lòng cô hoàn toàn đánh tan.

“Xú nha đầu!”

Vạn Quý Phi nghe tiếng ngẩng đầu, chỉ thấy bà nội chống thắt lưng bộ dạng hung thần ác sát đứng ở cửa phòng lầu hai nhìn cô.

“Ách? Ha ha, bà nội, thật sớm nga.” Cô cười cười ngượng ngùng.

“Mau cút lên đây nhanh lên cho bà!”

Cút lên là đi như thế nào nha? Vạn Quý Phi rất muốn phản bác, lại biết lúc này không nên động thủ trên đầu thái tuế, vì thế cúi hạ bả vai từ từ bước đi lên.

Nhìn cháu gái mái tóc rối tung, sắc mặt hồng hào, quần áo tuy rằng không thay đổi, nhưng… Xa Thục Mai phút chốc trừng lớn mắt, kia trên da thịt như tuyết trắng ở trong không khí, thế nhưng có rất nhiều rất nhiều điểm màu đỏ thật nhỏ, cả người một bộ tựa như bị người hoàn toàn hưởng dụng qua.

Lửa giận nháy mắt dâng trào lên, cô lớn tiếng kêu to: “Nói! Tối hôm qua đi đâu ?”

“Cháu…” Vạn Quý Phi hai mắt nhìn bà nội, có chút ngượng ngùng nhỏ giọng nói: “Cháu đi gặp bạn.”

“Bạn, bạn nào? Cái dạng bạn bè nào lại trọng yếu như vậy? Có thể không thèm để ý tới hôn lễ của anh trai, ngay cả người nhà gọi điện thoại cũng không nghe? Xú nha đầu, cháu hôm nay không hảo hảo giải thích, bà nội tuyệt không tha cho cháu!”

“Chính là bạn thôi.” Có tất yếu tức giận đến như vậy sao? Vạn Quý Phi chu miệng lên, dùng mũi chân nhẹ nhàng chấm chấm trên mặt đất. Nhớ tới một