
uẫn Đình trở nên cực trầm mặc, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm
trước mặt, chuyên chú một cách quá đáng, hoàn toàn nhìn không ra hỉ giận. Hắn
như vậy ngược lại làm cho Vạn Quý Phi đứng ngồi không yên, cô có phải hay không
làm sai rồi đi? Hành vi biểu hiện sự thân mật giữa cặp tình nhân, không nên cự
tuyệt rõ ràng như vậy, đúng không?
Đau đầu, cánh cửa tình
yêu này là một môn học thật khó, ai tới dạy cô nên như thế nào mới có thể học
giỏi được đi?
Đầu tháng sáu, trường học
công bố danh sách những sinh viên được tuyển chọn trao đổi với trường đại học
XX ở Đài Loan, Vạn Quý Phi không được tuyển chọn, vì thế cô có chút mất mát,
nhưng đồng thời lại thoáng nhẹ nhàng thở hơi ra.
Đến Đài Loan tiến hành
trao đổi học tập là giấc mộng của cô, thế nhưng là nếu thực sự được tuyển chọn,
kia học kỳ sau sẽ ở Đài Loan cho tới cuối năm. Nói như vậy, phải cùng Hoắc Duẫn
Đình chia xa. Phải tách ra mấy tháng, cô ngẫm đi ngẫm lại lại có điểm không
muốn.
Gọi điện nói chuyện cùng
người nhà về việc này, Vạn Quý Phi biểu hiện hơi thất vọng, ai ngờ anh trai thế
nhưng sau đó lại gọi điện thoại đến.
“Em thật muốn đi Đài
Loan?”
“Là muốn, bất quá…”
“Thật muốn đi, anh có thể
cùng lãnh đạo trường của em nói một chút.” Thầy hướng dẫn của Vạn Tuế trước kia
hiện tại là phó hiệu trưởng của trường học, bọn họ giao tình rất tốt.
“Mới không! Nếu không
chọn em, liền đại biểu rằng em chưa đủ điều kiện!” Vạn Quý Phi phi thường có cốt
khí phản đối, về phương diện khác cô cũng không thật sự muốn đi.
“Ừm, cũng đúng, vậy đừng
ủ rũ!” Miễn cho bà nội gọi điện thoại quấy rầy hắn, nói hắn không quan tâm đến
em gái.
“Nào có ủ rũ…” Vạn Quý
Phi nằm ở trên giường, trong tay còn cầm nửa quả táo đã bị cắn gặm. Thật khó
thấy, anh trai thế nhưng bởi vì việc nhỏ thế này mà đặc biệt gọi điện thoại
đến, không thể không nói, điều này làm cho cô cảm thấy rất uất ức .
“Anh, chuyện hôn lễ chuẩn
bị như thế nào?” Hắn cùng Đạm Dung quyết định cuối tháng sáu cử hành hôn lễ, mà
trước đó một ngày vừa vặn hoàn thành xong kì thi thử. Vạn Quý Phi đoán vì lý do
này mà người nhà quyết định chọn ngày này, đại khái cũng là vì cô đi.
“Có khỏe không, chuyện
kết hôn không vội, ngược lại là tháng bảy bệnh viện muốn chuyển chỗ, chuyện này
có vẻ có chút phiền toái.” Bởi vì chuyện này, thời gian nghỉ kết hôn không thể
quá dài.
“Lại chuyển?” Bệnh viện
trung tây y kết hợp ở thành phố M trong mấy năm này đã chuyển hai lần.
“Ừ, sau khi chuyển tới
chỗ mới, thiết bị chữa bệnh sẽ rất tốt càng hiện đại hoá, đến lúc đó còn có thể
đổi tên là trung y viện, trong tương lai chính phủ thành phố định ban hành
chính sách cho trung y. Đúng rồi, chúng ta còn trở thành bệnh viện trực thuộc
của trường em.”
Nghe thấy tin tức này,
Vạn Quý Phi tinh quang chợt lóe: “Phải không? Thế nghĩa là bệnh viện các anh sẽ
mời sinh viên tốt nghiệp từ trường học em tới làm việc phải không?”
“Đương nhiên, đang tiến
hành thông báo tuyển dụng. Như thế nào? Có ứng cử viên tốt muốn đề cử?”
“Đúng có người nha.” Vạn
Quý Phi lập tức đã nghĩ đến Tiếu Hà.
Cùng anh trai nói sơ qua
tình huống Tiếu Hà, Vạn Tuế cuối cùng nói: “Em hỏi qua xem hắn có viết đơn nộp
hay không, nếu không gửi tư liệu cho anh. Bệnh viện chúng ta nội trong năm năm
tới sẽ đem khoa chỉnh hình cùng khoa hồi phục phức năng xây dựng trở thành
chuyên khoa trọng điểm cấp tỉnh, sư huynh kia của em đọc châm chích tương lai
sẽ có rất nhiều cơ hội để phát huy.”
“Thật tốt.”
Sau khi gác máy, Vạn Quý
Phi vô cùng kích động. Cô nóng vội gọi điện thoại cho Tiếu Hà, đáng tiếc đối
phương tắt máy, liền nhắn tin qua cho hắn, kết quả hai ngày cũng chưa thấy hồi
âm.
Tìm không thấy người, cô
đành phải hỏi Thiệu Mẫn: “Cậu gần đây có liên hệ với tiểu Hắc không? Biết Tiếu
sư huynh tìm được công tác chưa?”
“Này…” Nhắc tới Tiếu Hà,
Thiệu Mẫn lòng bỗng trầm hẳn xuống. ”Tớ không biết nha.” Từ sau lần đó cô cùng
tiểu Hắc cũng chưa nói chuyện điện thoại, càng miễn bàn Tiếu Hà.
“Giúp tớ gọi điện thoại
cho tiểu Hắc, tớ có chuyện rất trọng yếu muốn tìm Tiếu sư huynh!”
“Tìm hắn làm gì?”
Vạn Quý Phi đem tin tức
từ anh trai đến chia sẻ với cô. ”Tớ cảm thấy nếu sư huynh có anh trai tớ giúp,
cơ hội sẽ rất cao.”
“Kia…” Thiệu Mẫn chi chi
ngô ngô không muốn gọi cuộc điện thoại này.
“Đi thôi đi thôi! Sự tình
quan trọng đại, không thể chậm chạp!” Vạn Quý Phi không ngừng thúc giục.
Thiệu Mẫn bất đắc dĩ,
đành phải gọi cho tiểu Hắc. Đơn giản nói vài câu, liền cắt đứt trò chuyện,
Thiệu Mẫn vẻ mặt chán nản nói: “Tiểu Hắc nói sư huynh chuyển khỏi ký túc xá,
hiện không ở cùng hắn.”
“Kia bọn họ còn cùng nhau
thực tập đi?”
“Tiểu Hắc đã tìm được
công tác, không đi thực tập .” Thiệu Mẫn nhỏ giọng nói dối. Làm ơn, kỳ thật là
sư huynh không chịu gặp cô.
“Như vậy…” Đây là cơ hội rất
tốt, bỏ lỡ thật sự đáng tiếc, nhớ tới sư huynh ngày đó thầm oán mình, Vạn Quý
Phi lòng nóng như lửa đốt.
“Tớ nói nè, Tiếu sư huynh
có khả năng đã tìm được công tác, cậu cũng đừng quản.”
“Ai, chỉ hy vọng như
thế.” Tìm không thấy người, dù muốn h