
xung quanh ồ lên còn ả thì vừa giật mình vừa tức tối.
-ÁÁÁÁÁÁ! Bọn mày dám???
– “Mày là cái gì mà bọn tao ko dám? Loại người như mày nên về nhà bảo pama dạy dỗ lại cho đàng hòang rồi
hãy đến trường. Khôn hồn thì cút khỏi mắt tao, nếu ko thì mày ko yên
thân đâu” – Nó nói rồi khum người xuống đỡ cô gái đang khóc lóc nhưng
cũng đang há mồm ngạc nhiên kia đứng dậy.
Cô ta bất ngờ vung chân chúi gót
giày dài và nhọn đâm thẳng xuống lưng nó khi nó đang cúi xuống. Lúc này
đâu đó có một bóng người vụt nhanh ra giơ chân ra đỡ cái chân bẩn thỉu
đó, hắn ta nắm lấy đầu cô ả đập mạnh xuống bàn làm chảy cả máu mũi. Ko
dừng lại ở đó, hắn còn giơ tay tát lia lịa vào khuôn mặt tròn trịa trắng hồng của cô ta nhão như bún.
– “Mày thật là láo, dám động thủ
với cô ấy hả?” – Thì ra là Thịnh, đàn em của nó vô tình đi qua thấy ồn
ào cũng với bản tính tò mò ko bỏ liền bu lại xem.
Cả đám con gái xung quanh thấy thế
liền xông vô lấy số lượng chèn chất lượng. Lúc này Zen tiến tới khóac
vai Thịnh lên tiếng :
– Tao đã thề là ko bao giờ đánh đàn bà nhưng bây giờ đành phải phá luật mà chơi thôi.
Hai thằng con trai đạp mạnh cái bàn bên cạnh ngã xuống gãy làm đôi đè lên người bọn con gái sốc nỗi. Tiếp
đó là Nguyệt Vy bay vô với những cái tát và đá liên tục làm bọn chúng
xanh cả mặt mày kéo nhau bỏ…dép chạy lấy người. Lần đầu tiên trong lịch
sử của Paradise lại diễn ra cảnh đánh nhau rợn người giữa nam sinh và nữ sinh như thế này.
Trước khi rời đi cô ả hống hách
ngước gương mặt đầy đồ ăn, tóc tai bê bết nước ngọt dính chườm lên nhau, quần áo sộc sệch máu me nhìn nó với ánh mắt căm phẫn.
– Tụi mày sẽ hối hận về việc làm ngày hôm nay. Nhớ đó Lệ Phi này sẽ ko bao giờ để yên cho mày.
- “Tốt nhất mày hãy tránh xa hai
chị của bọn tao nếu còn muốn giữ lấy cái khuôn mặt đẹp đẽ đó, nếu ko cho dù mày là con gái tao cũng ko để yên đâu” – Thịnh chống nạnh nhìn thẳng xóay sâu vào đôi mắt tràn đầy sự căm phẫn của Lệ Phi.
Nó vội vàng kéo nguyệt Vy bỏ đi lên lớp mà ko quên quay sang phía Zen và Thịnh – “Thanks hai đứa”.
Đằng xa xa kia, có một người đang…
– Alô! Anh hai hả? Em muốn nhờ anh xử một người…
- “Được thôi em gái. Đụng đến em anh thì anh bỏ bom cả gia đình nó ngay”.
Nó băng băng trên đường trở về nhà sau
một cuộc xả láng tại bar với đám chiến hữu. Đã lâu lắm rồi nó mới được
thấy cảm giác lâng lâng sảng khoái như hôm nay, tất nhiên thôi, đến 5
chai Vodka loại nặng cơ mà. Nó rất sõi về rượu, uống bao nhiêu cũng ko
biết say bởi vì dưới căn hầm nhà nó có xhứa đến hơn trăn loại rượu khác
nhau trên thế giới từ quý hiếm đến loại bình thường nhất. Sưu tầm rượu
và pha chế để thưởng thức chính là sở thích kì quái nhất của pa nó cho
nên đếm dời nó cũng nhi64m lây cái khả năng uống rượu cũng giống như
uống Aquafina hay Pepssi, Cocacola đại loại thế. Tuy nhiên ko phải người nào cũng hòan mỹ, và chính nó cũng thế, điểm yếu duy nhất mà bất kì ai
biết hay bắt gặp cảnh nó trong tình cảnh đó đều phải lăn ngửa ra như
thằn lắn mà cười bò lăn bò càng mất. Nó…ko thể uống được bia. Dù chỉ nửa lon thôi cũng đủ khiến nó phải về chầu…Hằng Nga. Một con người rượu ko
say mà lại bị hành hạ bởi bia thì quả thật quá…bất thường.
Còn nhớ lần đầu gặp Quốc Bảo trong
club Sexy, đó là câu lạc bộ dành cho những tay anh chị trong “làng”
giang hồ do chính nó cùng Nguyệt Vy đầu tư mở ra nên giờ đây nơi đó cũng là nơi đóng quân của Ác Ma. Lúc đó hai đứa định đánh chén một bữa thật
no say thì chợt Quốc Bảo tay ko đánh nhau với một đám côn đồ nhìn là
biết bọn công tử tiêu tiền như giấy đây mà. Quá tức giận vì hành vi đập
phá quán do hai người khổ công gây dựng nên, thế là nó cùng Nguyệt Vy
quyết định xông lên…đánh phụ Quốc Bảo một tay. Xong chuyện cả ba nhìn
nhau mà cười rồi kết nghĩa anh em thi nhau uống rượu, dĩ nhiên người
“bay” trước chính là Nguyệt Vy và kẻ dành chiến thắng tuyệt đối chính là nó làm cho Quốc Bản xanh mặt bái phục. Đến hôm sau thì cả ba cùng đi ăn lẩu uống bia, nó chỉ nhấp môi nửa lon Ken thì thăng thẳng cánh hại Quốc Bảo cùng Nguyệt Vy một phen khổ sở vì con bạn say sỉn mà lại có võ công cùng nội lực thâm hậu như thế này. Kết quả là sáng hôm sau hai người
phải nghỉ học vì mình mẩy thâm tím khắp nơi. Cũng kể từ đó ba người trở
nên thân thiết rồi cùng nhau lập ra băng nhóm và lãnh đạo cho đến ngày
hôm nay.
Quay trở về thực tại, nó kh4 mỉm
cười nhìn ba chiếc môtô đen đang phi lên đuổi theo ép sát buộc nó phải
dừng xe, chắc chắn ko phải người của hội, nhưng chiếc xe đằng sau với
dáng người rất quen. Thôi chết, nó nhận ra đó là Thành phong và người
của Phong Vũ. Định thần lại sau 10s, nó đột ngột tăng tốc rồi gắn dây
phone nối với điện thoại gọi ngay cho Quốc Bảo.
– Henry! Bọn Phong Vũ đang bám theo chị sát quá. Em ra ứng cứu chị mau.
- Chị đang ở đâu?
– Khỏang 10p nữa thì đến công viên trung tâm.
- 8p nữa bọn em có mặt..
– Ok!
Nó nắm con đường này như lòng bàn
tay nên nhất định phải vờn bọn chúng một trận cho ấm bụng thì về nhà ngủ mới ngon. Nghĩ là làm, nó bẻ tay lái rẽ vào một con hẻm nhỏ làm ba tên
ki