XtGem Forum catalog
Sắc Yêu Ngọt Ngào

Sắc Yêu Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325585

Bình chọn: 7.5.00/10/558 lượt.

g Viễn vỗ bàn: “Cô ta sao có thể so với mẹ con?! Mẹ con với ba có tình cảm vài chục năm, các con được bao lâu?!”

“Thơi gian không phải là vấn đề, con cho rằng là cô ấy, thế là đủ rồi. Trừ cô ấy, con sẽ không chọn cô gái khác để kết hồn.”

Lục Chương Viễn lắc đầu: “Sao con vẫn không nhìn ra? Với điều kiện của con, hoàn toàn có thể tìm được người rất tốt, vừa mới bắt đầu không có tình

cảm đừng lo, ba với mẹ con khi kết hôn, trước khi xốc lên khăn voan chưa từng gặp mặt qua, cũng khập khiễng đi qua nhiều năm như vậy.”

“Ba, bây giờ là thời đại nào rồi?! Các người khi đó đánh giặc vẫn là gạo

cùng súng trường, bây giờ là vũ trang đầy đủ hải không lục, ba không thể yêu cầu con còn yêu đường giống như trước đây, ba cái này gọi là lựa

chọn mang tính thoái hóa!”

Lục Chương Viễn cứng họng:

“Được! Ba không cần nói quá khứ yêu cầu con, mà nói hiện tại, hiện tại

người ta yêu đương không nói điều kiện, đúng không? Không cần xin đối

phương phòng ở xe?”

“Đó là điều kiện phụ nữ mới yêu cầu,

con là đàn ông, chẳng lẽ còn muốn phụ nữ có tiền địa vị, cung cấp cuộc

sống bảo đảm cho con?”

“Ba đây là nghĩ cho tương lai của con!”

“Tương lai của con tự con hiểu được, không cần ba quan tâm!”

Thanh âm hai người tranh chấp càng lúc càng lớn, từ có lý có căn cứ biến

thành cãi nhau vô nghĩa, Lục Chương Viễn ở quân khu quen phát biểu răn

dạy, giọng vốn to, lực thấu màng nhĩ, khiến Lục Tống Thụy cùng Kim Hạ ở

phòng khách dưới lầu đều nghe thấy được, đồng loạt chạy lên lầu khuyên

ngăn, Kim Hạ giữ chặt Lục Xuyên đỏ mắt, Lục Tống Thụy chế trụ Lục Chương Viễn đỏ mặt tía tai: “Được lắm ông Lục ầm ĩ cái gì, ông không thể

nhường nhịn con một chút sao?”

“Anh nhường nó?! Đứa con bất hiếu này!” Lục Chương Viễn ném một cái chén ra ngoài, vỡ nát bên chân

Lục Xuyên: “Coi như tôi không sinh ra đứa con trai này!”

Lục Xuyên cố chấp đứng im, sắc mặt âm lãnh, Kim Hạ ôm chặt cánh tay anh,

tim nhảy lên đến cổ họng, cô biết Lục Chương Viễn phản đối, nhưng cô

không cẩn thận suy nghĩ, ông ấy lại phản đối kịch liệt như vậy.

Nhất thời không khí ngưng trọng, giống như dây cung bị kéo căng hết cỡ, tùy thời có thể căng đứt.

Lục Tống Thụy thấy thế, con ngươi xoay chuyển, lập tức che ngực, chậm rãi ngồi xuống.

Thấy Lục Tống Thụy ngồi trên mặt đất, ôm ngực, Lục Chương Viễn nhất thời hoảng hốt, lập tức tiến tới đỡ lấy bà: “Em làm

sao vậy?”

Lục Xuyên cùng Kim Hạ cũng vây quanh lại, Lục Tống Thụy chau mày, mệt mỏi mở miệng: “Ngực em khó chịu.”

Lục Chương Viễn rất nhanh đỡ bà dậy: “Anh mang em trở về giường nằm, nếu còn khó chịu, thì đi bệnh viên kiển tra.”

Lục Tống Thụy dựa vào bả vai anh gật đầu, không dấu vết cho Lục Xuyên một

ánh mắt, ý bảo anh là giả bệnh, không cần lo lắng, Lục Xuyên hiểu ý khóe môi cong lên, kéo Kim Hạ đi sau hai người, thấy cô lo lắng, liền bám

vào bên tai cô nói: “Mẹ anh đang giả bệnh đấy.”

Kim Hạ kinh ngạc nhiền về phía mẹ Lục, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, cười khẽ lắc

đầu, cô thật sự nghĩ mẹ Lục tức đến bị bệnh, nếu như vậy, lỗi của mình

sẽ lớn lắm.

Lục Chương Viễn dìu vợ đến nằm trên giường, thân thiết: “có cảm thấy khỏe hơn hay không?”

Lục Tống Thụy giả vờ xoa xoa ngực mình mấy vòng, sắc mặt không tốt: “Ông

Lục, về sau anh đừng cãi nhau với con trai nữa được không? Em vừa thấy

hai người cãi nhau, hô hấp sẽ không ổn, ngực cũng đau.”

Lục Chương Viễn cương mặt, một lúc lâu sau không tình nguyện gật đầu, người ta nói phụ nữ sau khi có con, địa vị của chồng sẽ không lớn bằng trước, lời này ông dùng cả đời nghiệm chứng (kiểm nghiệm + chứng minh), quả

nhiên không sai, cán cân tình cảm này nghiêng cũng quá thiếu nguyên tắc, cãi nhau rõ ràng là chuyện của hai người, vì sao chỉ oán một mình ông?

Lục Tống Thụy nghe vậy mới nhìn về phía Lục Xuyên: “Xuyên Nhi, mẹ không

sao, con và Tiểu Hạ về trước đi, đừng ở lại quá muộn, trên đường không

an toàn đâu.”

Lục Xuyên biết mẹ cố ý để bọn họ đi, để nói

chuyện rõ ràng với ba, liền hơi gật đầu: “Vậy mẹ nghỉ ngơi cho khỏe,

chúng con đi trước.”

Kim Hạ cũng gật đầu với bọn họ: “Chú dì hẹn gặp lại.”

Đợi hai người đi ra khỏi phòng ngủ, Lục Tống Thụy mới nói với Lục Chương

Viễn: “Về sau nếu anh còn phản đối hôn sự của con, bộ xương già này sẽ

bị anh làm tức chết không thể sống.”

Lục Chương Viễn nhướng mi: “Em không lo lắng anh bị con làm cho tức chết?”

Lục Tống Thụy nghe vậy tức giận xoay người, không nhìn ông nữa: “Vậy chúng

ta làm thêm nhiều lần nữa, xem là con làm anh tức chết trước, hay anh

làm em tức chết trước.” Nói xong trong mắt bà liền có lệ: “Em cũng mua

len cừu rồi muốn đan áo len…”

Lục Chương Viễn nghe được

nghẹn ngào trong giọng nói của vợ, không khỏi lâm vào trầm mặc, lúc này

ông mới nhận ra được vợ mình cô đơn lâu lắm, mới có thể vội vàng muốn có cháu như vậy.

Xoa xoa mi tâm, ông rốt cuộc mệt mỏi nói: “Chuyện này, em để anh suy nghĩ một chút.”

*

Không lâu sau, thủ đô nảy sinh một vụ án lớn đen tối, gây hại đến phân lớn

quan viên, liên lụy sâu, độ nghiêm trọng nhất thời không đo lường được.

Lục Chương Viễn hiểu được, nhiệm kỳ mới năm sau, b