
nh vấn đề, để làm cho chuẩn đoán càng thêm chân thật đáng tin, tôi sẽ lại tiến hành nội soi dạ dày cho cậu, cậu cảm thấy thế nào?”
Kim Hạ nghe thấy bên trong bỗng nhiên truyền đến
tiến hét thảm, chỉ chốc lát sau, Lục Xuyên cầm giấy chuẩn đoán cùng đơn
thuốc tinh thần khoan khoái tâm tình vui vẻ đi ra: “Theo tôi đi lấy
thuốc.”
Kim Hạ gật đầu: “Tôi đi nói lời tạm biệt với bác sĩ Trầm.”
Lục Xuyên kéo cổ tay cô: “Không cần thiết.” Tiếp theo liền một mạch kéo cô rời đi.
Lấy thuốc về nhà, Lục Xuyên từa người vào đầu giường, sai khiến Kim Hạ thâu lại phim tài liệu Wall Street trên kênh Cctv vào DVD, tiếp theo nói:
“Tôi khát, lấy cho tôi ly nước.”
Kim Hạ thành thật nghe lời hầu hạ, cho dù cảm thấy anh mắc bệnh có chút kì quái, nhưng đâu tiên
bác sĩ Trầm đã cho đơn thuốc, thứ hai bây giờ cô không nghĩ ra anh giả
bệnh thì được lợi gì, cho nên cũng chỉ có thể tạm thời tin lời bác sĩ
Trầm.
Thu phim xong, cô đi vào phòng bếp rót cho anh ly
nước, Lục Xuyên nhân lấy, uống vào một ngụm nhỏ, nhíu mày: “Quá nóng,
tôi muốn nước ấm.”
Kim Hạ đi đổ thêm chút nước lạnh, rồi
bưng lại, Lục Xuyên vừa nhận lấy, còn chưa uống đã nói: “Tôi không muốn
cái này, tôi muốn nước mật ong.”
“…” Thái dương Kim Hạ có
chút run rẩy, nhưng lại không muốn chọc giận anh, dù sao cô bị anh phát
hiện cố ý không tiếp điện thoại của anh, cô tự giác có chút đuối lý:
“Được, tôi đi cho thêm chút mật ong.”
Bưng nước mật ong đã
pha xong đến trước mặt anh, Lục Xuyên lạnh lùng từ từ nhìn thoáng qua:
“Tôi lại không muốn uống nước, tôi muốn ăn trái cây.”
Kim Hạ không nói gì: “Bây giờ trong nhà không có trái cây.”
Lục Xuyên chậm rãi nhìn cô: “Làm cho có trái cây không cần tôi dạy em đúng không?”
Kim Hạ kiềm chế cảm xúc của chính mình, lộ ra tươi cười nịnh nọt: “Vậy tôi đi mua, ngài muốn ăn cái gì?”
Lục Xuyên phun ra hai chữ: “Quả nho.”
Kim Hạ đến trước cửa hàng trái cây trong khu nhỏ mua mấy chùm, sau khi rửa
sạch đưa đến phòng ngủ, Lục Xuyên nhìn chăm chú vào TV, ánh mắt cũng
không nháy: “Em lột vỏ giúp tôi.”
Kim Hạ đành phải ngồi vào bên giường, cẩn thận lột nho, lột xong một viên đưa cho anh, Lục Xuyên
không có ý đưa tay ra đón, chỉ mở miệng ra, Kim Hạ phải đưa vào trong
miệng anh.
Cứ như thế sau khi ăn xong một chùm nho nhỏ, Lục Xuyên trong ngực buồn bực cuối cùng dừng lại, vẫy tay với cô: “Được
rồi, em đi đọc sách đi, có gì cần tôi sẽ gọi em.”
Kim Hạ
rất nhanh buông mâm đựng trái cây, gật gật đầu, xoay người đi ra khỏi
phòng ngủ, không cần cô hầu hạ nữa, trả thù cô xong rồi.
Để duy trì độ chân thật của lời nói dối anh không thoải mái, Lục Xuyên nằm trên giường xem DVD một ngày, trừ bỏ buổi tối ăn cơm sai khiên Kim Hạ
một chút, thời gian còn lại cô đều ở trong phòng ôn bài.
Buổi tối anh thành thật lạ thường, cũng chỉ là từ phía sau ôm cô, ngay cả
một chút động tác chiếm đoạt mờ ám nhỏ cũng không có, này ngược lại làm
cho Kim Hạ cú chút không thích ứng được, phòng bị trắng nửa ngày, cô
nghĩ, không lẽ anh thực sự mắc bệnh.
Ngày tiếp theo nữa Lục Xuyên lái xe mang cô đến bách hóa Mỹ Mỹ, Kim Hạ từng nghe qua về Mỹ Mỹ, là nơi bán cả mặt hàng xa xỉ trên thế giới, nhưng chưa bao giờ đến, vì
không có tiền lại không có nhu cầu.
Đi vào Chlóe Lục Xuyên chọn nửa ngày, từ trên giá áo rút ra một bộ, ướm lên người cô.
Kim Hạ có chút hoài nghi nhìn anh: “Ngài đây là, mua quần áo cho tôi?”
Lục Xuyên nhìn trái nhìn phải, cảm thấy không hợp với cô, thả quần áo lại:
“Bây giờ là đầu thu, tôi nhìn trong tủ quần áo của em không có gì đáng
mặc, cho nên mang em đến đây mua vài món.”
Cái gọi là không công nhận lộc, Kim Hạ suy nghĩ chính mình không làm chuyện gì đáng giá
để được anh thưởng, trong lòng thật sự sợ hãi, nhưng trên mặt vẫn không
có cự tuyệt, dù sao bách hóa Mỹ Mỹ toàn bán hàng hiệu trên thế giới,
chính mình về sau có thể bán lại.
Nhẹ nhàng cười, cô nói: “Cảm ơn anh tiêu phí cho tôi như vậy.”
Lục Xuyên liếc mắt nhìn cô mang theo túi vải dù, chậm rãi nói: “Tiêu tiền
cho em cũng không sao, nhưng tặng em gì đó, em lại không dùng, này thật
khiến tôi đau lòng.”
Kim Hạ biết trong lòng anh đáng ám chỉ cái túi Prada lần trước anh tăng, nói: “Ý tốt tôi nhận được, nhưng vật
đó đáng giá như vậy, tôi thật sự sợ dùng làm hư, nên cất vào trong ngăn
tủ.”
Lục Xuyên lại lấy một bộ quần áo đặt lên người cô thử: “Những mặt hàng xa xỉ này đối với em mảnh mai như vậy, lại nói là tôi
mua cho em dùng mà, cũng không phải mua cho em cất, em không dùng chẳng
khác nào tôi không mua.”
Kim Hạ không muốn đôi co với anh, liền cười cho có lệ: “Được rồi, tôi biết rồi, về sau nhất định sẽ dùng.”
Lục Xuyên cầm quần áo trong tay nhét vào lòng cô: “Đi thử xem.”
Kim Hạ thuận theo nhận lấy, đi vào phòng thử, sau khi thay xong để cho Lục
Xuyên xem qua, anh hơi hơi lắc đầu, quần áo này thoạt nhìn rất đẹp, mặc
lên hiệu quả lại bình thường, liền lại đi chọn mấy bộ cho cô thử.
Bọn họ gần như chìm trong Mỹ Mỹ hơn nửa ngày, Lục Xuyên mua cho cô vài bộ
quần áo thường ngày cùng giầy giá trị xa xỉ, điều này là cho Kim Hạ có
chút nhận được cưng chiều