
hoàn toàn không có ý định buông tay: “Vừa rồi suýt nữa ngã trên mặt đất, em chỉ số thông minh như vậy,
làm cho người khác yên tâm thế nào.”
☆ Chương 18
Ở trước nhà ga tìm thấy xe Lục Xuyên, Kim Hạ thấy anh ở trên xe, cũng mở cửa ra ngồi vào, trộm nhìn người bên cạnh, quanh thân anh
dường như tràn ngập một luồng áp suất cực thấp, không khí nén chặt đáng
sợ. Kỳ thật cô bị anh ép ra, vốn có chút phẫn uất, nhưng sau khi thấy
sắc mặt Diêm La của anh, cũng không dám lỗ mãng, ăn nói khép nép: “À,
ngài tìm tôi, có chuyện gì gấp sao?”
Lục Xuyên nhấn mạnh chân ga, lạnh giọng: “Cô cùng người đàn ông kia có quan hệ gì?”
Kim Hạ không nghĩ đến anh đột nhiên mang xe chạy đi, trợn mắt há hốc mồn
một lát, mới lấy lại tinh thần: “Là quan hệ bạn học.” Vừa rồi trong điện thoại anh cũng hỏi Trần Chi Thành là ai, vấn đề rối răm như thế này,
nghĩ chắc là sợ cô ở bên ngoài làm loạn có quan hệ nam nữ bất chính.
Người đàn ông giồng như anh, nếu đã bao nuôi cô, liền không muốn cô cũng người đàn ông khác lên giường.
Nghĩ như vậy, cô liền bổ
sung nói: “Tôi và anh ta thực sự không có gì, cũng chỉ là bạn học, vừa
vặn anh ta muốn về nhà, cho nên hẹn cùng một chỗ, hơn nữa cũng không
phải chỉ có mỗi hai chúng tôi, còn những người khác nữa.”
Lục Xuyên nhớ là sau khi cô gặp người đàn ông kia, không có trực tiếp đến
phòng đợi, vẫn đứng ở cửa, quả thật giống như đang đợi người. Nhưng cho
dù sự thật đúng như lời cô nói, là bạn học cũng bang hẹn nhau về nhà,
nhưng cô ở trước mặt người đàn ông kia, có chút động tác nhỏ anh chưa
từng thấy qua… Nghĩ đến đây, anh cảm thấy ngực như bị đè nén, liền giật
giật cổ áo sơmi, cố ý hỏi: “Cô thích hắn ta?”
Kim Hạ cả
kinh, như một viên đạn bắn nhanh vào giữa hai hàng lông mày. Sao anh
biết được? Nếu ngay cả anh cũng nhìn ra được, vậy Trần Chi Thành chẳng
lẽ cũng đã biết?! Vậy về sau cô ở trước mặt Trần Chi Thành, nên cư xử
như thế nào đây?
Nghĩ đến đây cô bỗng nhiên sửng sốt, chợt
thấy mình nghĩ lầm chuyện rồi, bây giờ nên lo lắng, không phải về sau
đối mặt với Trần Chi Thành như thế nào, mà là đổi phó nghi ngờ của Lục
Xuyên như thế nào. Nhưng cô thích ai, có liên quan gì đến anh? Anh có
được thân thể của cô không là đủ rồi, lúc trước hiệp nghị bao nuôi cũng
không nói muốn tình cảm của cô cũng phải mua một tặng một bán kèm cho
anh a.
Nghĩ đến chỗ này, cô lại cười rộ lên: “Ngài hôm nay
hiếu kỳ lạ, sao lại hỏi vấn đề này, với ngài mà nói đáp án, rất quan
trọng sao?”
Lục Xuyên quay đầu nhìn cô một cái, cảm thấy đã hiểu rõ. Trải qua mấy ngày ở chung, anh có chút hiểu biết về cô, bình
thường cô ở trước mặt anh sẽ không cười lớn như vậy, biểu tình luôn lạnh nhạt, hoặc mỉm cười, giống như bây giờ ngoài cười nhưng trong không
cười không giống bình thường, nhưng đã từng xuất hiện qua, đó là lúc anh từng bước ép sát, cô dựng thẳng lên một cơ chế phòng ngự.
Mỗi người đều có một khu vực thoải mái cho riêng mình, tức Comfort Zone,
người ở bên trong, cảm thấy an toàn, cho nên biểu tình cũng thực tự
nhiên bình thường, nhưng một khi có người xâm nhập đến khu vực thoải mái này, sẽ kích động đối phương phát ra một loại phản ứng không tầm
thường, có người trực tiếp dựng lông, có người không giận lại cười.
Cái gọi là bộ mặt thật, không phải nói là hiện ra, mà là thử lật mũ ra.
Cho nên theo biểu hiện của cô mà giải thích, anh đã xâm nhập vào khu vực an toàn của cô, điều này chứng thực suy đoán của anh, cô thích người đàn
ông kia. Nắm chặt lấy tay lái, Lục Xuyên cong khóe miệng: “Đáp án tất
nhiên quan trọng, cô phải hiểu được, tôi ăn thứ gì, tuyệt không thể dính nước miếng người khác, nếu không tôi không cần.”
Kim Hạ nhẹ nhàng cười: “Ngài suy nghĩ nhiều, tôi không thích anh ta, sẽ không cùng anh ta phát sinh chuyện mà ngài đang nghĩ.”
Lục Xuyên lạnh mặt, biết rõ cô nói dối, nhưng cũng không nói gì nữa. Loại
chuyện này vốn là ngắm hoa trong sương mù, muốn anh bày ra luận điểm
khoa học chứng minh cô thích hắn, anh thật sự không làm được. Nhưng theo quan sát của anh, cử chỉ vừa rồi của hai người bọn họ cũng không thân
mật, hẳn là chưa xảy ra quan hệ gì.
Kim Hạ thấy anh trầm
mặt, trong lòng hoảng lên, nói: “Ngài quay lại tìm tôi, là có chuyện gì
a? Xe lửa của tôi con nửa tiếng nữa là xuất phát, ngài đừng đi quá xa.”
Lục Xuyên sửng sốt, lúc này mới ý thức được Kim Hạ trong mắt, anh có việc
mới quay lại tìm cô, trùng hợp thấy cô cùng người đàn ông kia. Nhẹ nhàn
ho khan hai tiếng, anh nhíu mày: “Dạ dày tôi có chút không thoải mái, cô theo tôi đi gặp bác sĩ.”
“Hả?” Kim Hạ không biết nói gì,
chỉ vì chuyện này, anh mang cô ra khỏi nhà ga?! Thoáng chần chờ, cô nói: “Ngài có thể đi khám một mình hay không, tôi còn phải về nhà.”
Lục Xuyên trong lòng cười lạnh, cô còn muốn trở về?! Anh làm sao có thể để
cô đi, để cho cô và người trong lòng cũng nhau về nhà: “Nếu em muốn trở
về, khi nào cũng có thể về, chỉ cần nói cho tôi một tiếng, tôi sẽ bảo
Vương Minh Lãng cho em nghỉ, mấy ngày này em ở lại đây chăm sóc tôi.”
Đốm lửa nhỏ trong lòng cô đối với người đàn ông kia, nhìn anh âm thầm