The Soda Pop
Sắc Yêu Ngọt Ngào

Sắc Yêu Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326873

Bình chọn: 8.5.00/10/687 lượt.

i môi cô, một lát sau anh

buông cô ra, nhìn kỹ cánh môi ửng lên màu nước, vừa lòng ngồi thẳng

người.

Nhẹ nhàng lau mồ hôi lạnh trên trán cô, vén sợi tóc

dính trên mặt cô ra sau tai, anh cầm tay không có kim châm của cô, ngón

tay dịu dàng vuốt ve ở mặt trên. Anh không có quên, thậm chí kinh ngạc

chính mình không có quên, anh cùng cô từng có lần thảo luận về Chu Quảng Phúc, khi đó anh nói với cô, tuổi của Chu Quảng Phúc đều có thể làm cha cô, nhưng cô lại nói, ông ta kết hôn.

Nếu trọng điểm của

cô về một người đàn ông, ở chỗ người đàn ông kia kết hôn hay chưa, vậy

nếu cô biết tin tức anh kết hôn, rất có thể sẽ rời khỏi trò chơi này.

May mắn, cô không cần biết.

Anh muốn cô phụ thuộc vào anh, không thể dễ dàng rời khỏi anh. Cho dù anh

kết hôn, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình trạng bây giờ của bọn họ, anh

vẫn sẽ ở cùng một chỗ với cô, đối tốt với cô.

*

Khi Kim Hạ tỉnh lại, sắc trời đã tối, cô ngủ suốt một ngày.

Trước mắt là trần nhà xa lạ, còn có túi thuốc treo cao, thế này cô mới nhận

ra mình ở bệnh viện. Trong đầu mơ hồ hiện lên vài hình ảnh, phần lớn là

về tối hôm qua, Lục Xuyên ép buộc cô như thế nào, làm cho bây giờ cô ở

trong này.

Bỗng nhiên cô nhớ đến điều gì, dồn sức ngồi

xuống giường, nước thuốc kia còn hơn phân nửa, đợi đến khi nhỏ giọt xong không biết đến khi nào thì xong, trong phòng bệnh không có người nào

khác, cô đành phải nhấn chuông gọi y tá.

“Có thể tháo xuông cho tôi hay không?” Cô chỉ vào kim tiêm trên tay nói với y tá: “Tôi có

việc phải đi ra ngoài một chút, dừng một lúc đến khi tôi trở về truyền

tiếp, được chứ?”

Y tá khó xử nhìn cô: “Tiểu thư, nào có bệnh nhân truyền dịch còn đến một nửa, yêu cầu tạm dừng a.”

Lục Xuyên đẩy cửa đi vào, trong tay bưng cà mèn cơm, thấy có y tá: “Chuyện gì?”

Kim Hạ sửng sốt, không nghĩ đến anh lại đến chỗ này, y tá chỉ vào cô nói:

“Vị bệnh nhân này nói có việc muốn đi ra ngoài, muốn tôi cho cô ấy tạm

dừng truyền dịch.”

Lục Xuyên đặt cà mèn cơm sang một bên,

đi đến trước giường Kim Hạ, đưa tay sờ sờ mặt cô, động tác kia cực kỳ ái muội, hòa thuận thân mật: “Chuyện gì? Tôi làm giúp em.”

Kim Hạ hơi hơi vuốt tóc: “Anh bảo y tá ra ngoài trước đi.”

Lục Xuyên bảo y tá rời đi, ngồi vào bên giường, xoay mặt cô qua, bắt cô nhìn thẳng chính anh: “Bây giờ có thể nói chứ.”

Kim Hạ liền như vậy nhìn anh, tầm mắt không tính lạnh, không dám lạnh, lại

lộ ra một cỗ hơi lạnh: “Ngày hôm qua anh không mang bao.”

Lục Xuyên nhất thời hiểu được, anh mắt hơi hơi nheo lại, hàm răng có chút cắn chặt: “Cho nên em, muốn đi mua thuốc tránh thai?”

Kim Hạ thản nhiên nói: “Ngày hôm qua không phải là kỳ an toàn của tôi, chẳng lẽ anh hy vọng làm ra tai nạn chết người?”

Tầm mắt Lục Xuyên khóa chặt trên người cô, đánh giá cô hai lần từ trên

xuống dưới, ánh mắt sắc bén giống như thật sự muốn róc xương lóc thịt

cô. Cô luôn có biện pháp khiến anh nhận thức cô một lần nữa, phụ nữ khác muốn có con của anh anh cũng không cho cơ hội, cô khen ngược, như là sợ mang thai, thật sẽ giống như nấm mốc lớn. Tuy rằng ngày hôm qua anh

cũng không có ý định khiến cô mang thai, nhưng hiện tại cô không nghĩ

có, này với anh mà nói, quả thật là vô cùng nhục nhã.

Vươn

một ngón tay , anh nâng cằm cô lên, có chút nghiền ngẫm: “Em là đang lo

lắng, có mang con tôi, liền trốn không thoát, phải không?”

Bị đoán trúng tâm tư, trong lòng Kim Hạ cả kinh, trầm ổn phản kích: “Anh

sao không lo lắng, nếu tôi mang thai, anh sẽ không thể đá tôi?”

Lục Xuyên cười: “Tất nhiên tôi không lo lăng, nếu mang thai, nhất định cô sẽ xóa sạch.”

Trong giọng nói anh mang theo sức kéo, giống như có chút nghiến răng nghiến

lợi, Kim Hạ lại thập phần ngoài ý muốn, không nghĩ đến anh nhìn thấu ý

nghĩ của cô.

“Em cho không có đứa nhỏ, em có thể rời khỏi

tôi?” Vẻ mặt Lục Xuyên dần trở nên kiêu căng: “Không có tôi, ba em cùng

bà nội sống ở đâu, thu nhập ở đâu? Lấy tiền lương của em, chẳng lẽ còn

có thể lo tiền thuê nhà, cuộc sống ba người, cùng với tiền thuốc men của ba em?”

Kim Hạ lâm vào trầm mặc, Lục Xuyên nói tiếp: “Tuy

rằng mỗi người đều hô hào bình đẳng, nhưng thật sự là, xã hội có tính

giai cấp. Em ở tầng lớp giai cấp dưới, hoặc là em vất vả chịu đựng, hoặc là dựa vào tầng lớp giai cấp trên. Với cuộc đời của em, em sớm hiểu

được, vận mệnh của người với người, khác nhau rất lớn, không phải sao?”

Kim Hạ nhìn anh, tim như lâm vào động đen. Anh nói đúng, vận mệnh của người với người, khác nhau rất lớn.

Trong đình nghĩ mát hoa viên Bán Đảo Thành Bang, người già thường xuyên vây

quanh chơi cờ, cô từng bắt chuyện với bọn họ. thì ra bọn họ đều là hộ

dân nằm trong diện giải thể, mở rộng kinh tế mỗi hộ dân được bồi thường

mấy căn hộ, bây giờ bọn họ dựa vào cho thuê qua ngày. Thời điểm kia giá

phòng còn không cao, cho nên cũng không thấy nhiều thêm hai phòng có ích gì, nhưng là từ khi thành phố mở rộng thêm, giá khu nhỏ này nhanh chóng tăng cao, không nói khoa trương, ở trong này, cậu tùy tiện bắt trúng

một người già, đều là phú ông trăm ngàn.

Cô từng nghĩ đến

cũng hận, người già này, vừa không