XtGem Forum catalog
Sô Cô La Đen

Sô Cô La Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326875

Bình chọn: 9.00/10/687 lượt.

không vừa

tai. Vì giờ phút này đây nó thật sự chẳng muốn can hệ gì đến căn nhà này nữa..

Vừa vặn người quay lại thì thấy cô nàng An An đứng phía xa, nhìn như có

vẻ muốn nói chuyện, Hàn Nhi cũng tiến lại gần. Nó cũng có chuyện muốn

giải quyết…

"Nói chuyện một chút...nhỉ?"

Hàn Nhi mở giọng ôn hòa, đi lại bộ bàn ghế bằng đá được chạm khắc tỉ mỉ

kế một bồn phun nước lớn, ở giữ đặt một tượng đài nhỏ, lại một khóm hoa

dại nhỏ hình vuông lọt thỏm vào bên trong tượng đài khiến nơi đây có

phần thơ mộng, tạo nên một không khí ấm áp

Cả hai người bước đến ngồi đối diện nhau. Đôi mắt Hàn Nhi thoạt nhìn

trông hờ hững, bâng quơ ngó đủ phía nhưng vẫn là đang tìm cơ hội quan

sát kỹ cô gái này

"Chuyện hồi nãy, cô chủ nghĩ thế nào ạ?" Là vấn đề giữa ông chủ và Âu

thiếu gia nói trong buổi cơm. Cô biết mình hỏi câu này có hơi đường đột, nhưng quả thật vẫn nên hỏi kỹ một chút

"tôi??” Hàn Nhi gặng hỏi xác minh lại, vì cớ gì tại sao người đây muốn

hỏi nó chuyện đó, nhưng lịch sự vẫn là luôn đáp lại khi thấy đối phương

bên kia gật đầu có chút e dè – “ không nghĩ gì cả..."

Nhìn dáng vẻ lãnh đạm, một phần rất nghiêm túc nên An An cảm thấy yên

tâm, lòng nhẹ đi vài phần. Thật mà nói, mấy ngày nay cô mất ngủ cũng vì

chuyện này. Từ khi về Dương gia, chuyện của cô chủ Hàn Nhi đây thì An An chưa bao giờ được nghe nhắc đến. Nhưng dạo gần đây, khi nghe ông chủ

(ông Trương) nói chuyện với cô về việc có thể cô sẽ làm thư ký cho một

giám đốc thì mọi tò mò cũng bắt đầu nảy sinh từ đó.

Nghe loáng thoáng qua là Dương gia có rất nhiều mối quan hệ tốt, đặc

biệt là với Âu gia nên việc trở thành thư ký của Âu gia cũng không làm

cô ngạc nhiên cho lắm. Nhưng một lần tình cờ tìm được thông tin và hình

ảnh của Âu Lạc Thiên - vị giám đốc mà trong tương lại có thể cô sẽ đi

theo thì cảm thấy như bị một luồng điện chạy qua người

Vốn được rèn luyện trở nên lạnh lùng từ nhỏ nên cảm giác điện giật đó

phải nói là cảm giác đầu tiên mà cô bắt gặp. Vừa khiến đầu óc con người

ta điên đảo, vừa khiến tâm hồn người ta như được tiếp một ánh nắng le

lói nhẹ nhàng sau cơn mưa dài vùi lắp.

Nhưng sau đó lại là cảm thấy ánh nắng đó quá nhỏ, không thể giúp gì được nữa khi mà cô nhìn thấy thêm một thông - lúc trước giữa Âu gia và Dương gia lại có một hôn ước, nhưng bất thành. Lý do vì sao hôn ước đó bất

thành cũng là do người đang ngồi trước mặt cô đây...

Chuyển nảy sinh tình cảm tuyệt đối là một điều cấm kỵ, nhất lại là với

cô – Lâm Dĩ An, một người vệ sĩ luôn đem nguyên tắc lên hang đầu. Chuyện này, chỉ là cô tò mò một chút mà thôi.

"Này…”

Hàn Nhi vẫy vẫy tay trước mặt An An khiến cô vừa bừng tỉnh thì lại kịp

giật mình khi bất ngờ trước mặt mình là một khuôn mặt bất thường, giữa

hai hang long mày nổi lên vài nếp khó chịu của Hàn Nhi…

"À không, xin lỗi cô chủ..."

Lần này đến lượt An An cười tươi rỡ rối vấn đề. Nhưng cô lại lâm vào một trận trầm mặc khác khi nhìn thấy cô chủ trước mặt mình thật sự rất đẹp. Trên người ăn vận một bộ đồ giản dị đến độ có thể nói là thập phần che

hết đi điểm mạnh nhưng vẫn là lưu lại một nét đẹp thanh thoát, thái độ

dửng dưng lạnh lùng tạo cho đối phương một cảm giác bị thu hút. Bỗng

dưng cô nảy sinh cảm giác ghen tị

"Giờ tôi hỏi cô một chuyện được chứ?"

"Sao ạ?"

"Cô thật sự là người như thế nào?"

An An chết sững ngạc nhiên vì câu nói thâm thúy này, vừa ngắn gọn súc

tích lại vừa đủ giết người như cô trong chốc lát. Thái độ của An An càng làm cho Hàn Nhi chắc chắn suy đoán của mình là đúng. Việc cô nàng này

vào “ biệt thự trắng” hẵn phải có bất thường

"Sao cô lại hỏi như thế ạ?"

Giọng nói An An có phần run run, cô vẫn biết là Hàn Nhi đây thông minh, nhưng vẫn không ngờ lại bị phát hiện sớm thế này

"Cô hỏi thế tất có nghĩa là cô thật không chỉ đơn thuần là giúp việc trong nhà, đúng không?"

Hàn Nhi bình thản, đáp lại bằng một câu chặn mọi hướng đi cuả đối phương

Trong lúc cô gái nhỏ trước mặt còn đang đảo mắt không dám nhìn thẳng thì Hàn Nhi lại cất lên một câu hỏi bất thường : "Chúng ta làm bạn được

không?"

"Dạ?"

Tại sao lời nói nhẹ như gió thoảng qua này trong tích tắc lại như hàng

loạt tiếng sấm rền vang dội trong đầu An An. Đột nhiên tại sao cô chủ

lại hỏi cô một câu như thế. Hàn Nhi trước đây không hề có bạn, cô cũng

biết sơ qua. Nhưng lí do là vì Hàn Nhi không muốn chuốt them rắc rối, cô cũng biết đều này. Nhưng tình hình hiện tại là đang như thế nào?? Cô

không hiểu gì cả..

"Chẳng phải tôi đã nói là chúng ta làm bạn sao? Giờ thì cô kể chuyện của cô được rồi chứ?" Vẫn biết được rằng bạn bè thì thường chia sẻ mọi điều cho nhau, nên Hàn Nhi quyết định dùng cách này. Cũng mong cô nàng này

biết điều một chút mà chấp nhận. Nó thật không muốn nói lại lần thứ 3

Ặc.....An An như chết lặng

Cô có tưởng tượng cũng không nghĩ ra cảnh của mình thảm thế này. Cô chủ

lạnh lùng muốn làm bạn với cô nhưng lại là với mục đích khai thác thông

tin... Cô cũng rất muốn có bạn, nhưng không phải trong tình cảnh này.

Nếu cô chủ không đề nghị như thế, cô cũng sẽ kể mà. Đâu cần phải làm cho cả hai ngư