Sư Phụ Theo Ta Có Được Không

Sư Phụ Theo Ta Có Được Không

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324410

Bình chọn: 9.5.00/10/441 lượt.

bự cướp lời gậy trúc

còm cười nói, thịt trên mặt còn rung rung lên, Tô Oản Oản kìm lòng không được liên tưởng tới lớp mỡ trên miếng thịt nướng.

“Tới nhà của ta, đầu bếp nhà ta rất tuyệt, cho dù bất kể món ăn gì đều có thể làm được, bảo đảm đại nhân ngài sẽ thích .”

“Tới nhà của ta, đầu bếp nhà hắn cũng không phải ngự trù. Đại nhân ngài là

người tinh tường, tiểu đầu bếp bình thường gì đó sao thể lọt được mắt

ngài!”

Gậy trúc còm tức giận, thở phì phì nói với bánh chưng bự:

“Mập mạp ngươi rắp tâm theo ta đối nghịch phải không?!”

“Gầy còm ngươi mới rắp tâm cùng ta đối đầu phải không, ta mời Tri phủ đại

nhân tới nhà của ta vì hắn mở tiệc rượu ngươi xem náo nhiệt gì !”

“Mập mạp ngươi bảo an cái gì tâm!”

“Quan thương cấu kết tâm……”

Tô Oản Oản ở một bên nhỏ nhẹ nói, nàng xem bọn họ nói chuyện hăng say như

vậy, không cam lòng làm một cái người qua đường giáp vì thế quyết định

sắm một vai phụ có lời thoại.

“Không không không, tiểu thư xin chỉ giáo cho, sao có thể nói là quan thương cấu kết.”

Bánh chưng bự nhanh chóng lắc đầu, trên mặt thịt cũng nảy lên nảy xuống như một cơn địa trấn.

“Chính là chính là, chúng ta chẳng qua là muốn thỉnh ôn đại nhân ăn bữa cơm tiếp đón mà thôi.”

Nàng đang mải nghịch góc áo, như trước nhỏ giọng nói:”Hừ, vô sự hiến ân cần

phi gian tức đạo (1) . Các ngươi nhìn xem sư phụ nhà ta còn chưa có đến

một động tác nhỏ, hừ, rõ ràng chính là các ngươi chột dạ .”

(1) vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo: Không có việc gì lại đến xum xoe không phải kẻ gian trá cũng là phường trộm cướp.

“Không không không, chúng ta là một lòng hảo tâm.”

“Chỉ là chỉ là, một bữa tiệc nhỏ mà thôi mọi người kết giao bằng hữu mà.”

“Là……” Nàng vẫn vẻ mặt khinh thường muốn nói cái gì, lại bị Ôn Nam Thế giữ

chặt ở bên tai nàng nói nhỏ nói:”Ngươi còn nháo loạn nữa cẩn thận ta tới cửa hiệu Tô gia quan báo tư thù nha.”

Nàng lập tức mặt mày hớn hở

“A ha ôn đại nhân a, ngài thực là thanh quan tốt hiếm thấy, nếu không tiểu nhân tới thiên hạ Đệ Nhất tửu lâu vì ngài đặt một bàn tiệc rượu mời

khách?”

Bánh chưng bự cùng gậy trúc còm trợn to mắt nhìn Tô Oản Oản

“Ngươi” nửa ngày chưa nói ra được câu thứ hai, Ôn Nam Thế nhìn nàng

khuôn mặt nhỏ nhắn biểu hiện phong phú không biết nên buồn hay là vui.

Không muốn bị mọi người nhìn giống như xem trò vui vậy, vì thế lôi kéo

Tô Oản Oản bước nhanh tới phía trước, nàng vừa vặn cũng đã chơi đùa ầm ĩ không muốn tiếp tục bị vây hãm, liền thi triển khinh công mang theo Ôn

Nam Thế lập tức bay thật xa.

Đợi đến lúc nàng dừng lại bản thân cũng

không biết bay tới nơi đâu, lại ngửi thấy một cỗ hương vị đặc biệt, nàng thèm ăn đến nỗi nước miếng đều rớt hết cả xuống. Cái mũi như con chó

nhỏ ngửi ngửi đánh hơi khắp nơi, rốt cục ở cách đó không xa phát hiện

một cái quán nhỏ bán đậu hũ hoa (2).

Hắn buồn cười hướng nàng liếc mắt một cái, nói:

“Tô Oản Oản ngươi kiếp trước là đói chết à, hay là Tô phủ ngược đãi ngươi không cho ngươi ăn cơm, xem biểu hiện của ngươi kia.”

“Hừ, ngươi thật không có phẩm vị, đậu hũ hoa này thật thơm a. Ta chưa bao

giờ biết hóa ra đậu hủ hoa cũng có thể thơm như vậy.” Miệng nàng vừa nói xong, ánh mắt lại trông mong nhìn tới bát đậu hủ hoa rắc chút hành xanh nhạt, bộ dáng thèm nhỏ dãi.

“Ai nha vậy thôi, ta đây không có phẩm

vị vậy không thể mời ngươi ăn cái gì rồi.” Hắn cố tình hai tay ôm ngực

không nhìn tới nàng, cánh môi mỏng nhếch lên ý cười rạng rỡ, đáy mắt

mang theo nét khôi hài sớm để lộ ra cảm xúc chân thật của hắn.



nàng lại hoàn toàn không có chú ý tới, thầm nghĩ đậu hủ hoa mình không

thể không ăn. Nàng lại không thói quen mang bạc, sư phụ lại không có ở

bên cạnh, cái quán nhỏ này cũng không phải sản nghiệp Tô gia, cho nên

con dấu kia cũng không dùng được. Nhanh chóng giữ chặt hồng y của hắn,

vẻ mặt nịnh nọt nhìn hắn nói:

“A này, ngươi tốt nhất, mời ta ăn đi. Cùng lắm thì ta bây giờ liền giải độc trên tay ngươi a.”

“Được thôi, hóa ra là có giải dược .”

“Cái kia…… Vốn là không có, nhưng mà bây giờ có.”

Nàng cười hì hì, hắn thấy nàng đi đến ven đường chỉ tùy ý hái vài cọng chu

thảo đưa cho hắn, hắn hoài nghi nhìn nàng một cái, không tin một cọng cỏ hái tùy ý như thế nào có thể giải độc. Vì thế Tô Oản Oản lại phải tự

mình động thủ, đem chu thảo vò nát lấy chất lỏng bôi lên tay hắn, kỳ

tích thật, chỉ cần là chất lỏng bôi đến chỗ nào màu da trên tay liền

khôi phục bộ dáng ban đầu.

“Bây giờ có thể đi rồi chứ, ta muốn ăn đậu hũ hoa!

“A chậc chậc, ngươi kêu về sau lại đối với ta hạ độc. Ngươi nói xem ta có

nên thay đổi chủ ý ……?” Hắn còn chưa nói hết câu Tô Oản Oản sớm chạy tới ngồi xuống, gọi ông chủ cho hai chén đậu hủ hoa, dài cổ chờ đợi.

Đầu bị gõ hai cái, sau đó nàng thấy cái người thân toàn hồng y ngồi xuống

bên cạnh, hương vị kia thật sự rất mê người, hai người cũng không nói

tiếp, chờ dợi bát đậu hũ thơm ngào ngạt.

Khụ khụ, có lẽ là tối hôm

qua quá mệt mỏi, hơn nữa đậu hủ hoa thật sự rất ngon, Tô Oản Oản liên

tục ăn vài bát mới bằng lòng. Nàng đang chén bát thứ sáu, cúi đầu thật

cẩn thận đem mấy cọng hành trên


Insane