Sư Phụ Theo Ta Có Được Không

Sư Phụ Theo Ta Có Được Không

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323923

Bình chọn: 9.5.00/10/392 lượt.

t nhanh liền có thể bình ổn hơi thở, thản nhiên nhìn nàng.

Nếu Tô Oản Oản đã phát hiện thì có che dấu cũng vô dụng.

Tô Oản Oản cười lạnh một tiếng, “Nói vậy thì một màn ta thấy lúc chạng

vạng đều là mưu kế của cô, đúng không?” Thì ra nàng lại ngốc đến như

vậy, đem tình địch về nhà, nhường cơm sẻ áo, lại còn hy vọng nàng ta

sống tốt.

“Hừ, ta hiện tại chỉ có thể tự mình tìm con đường sống cho

bản thân. Người như cô không thể hiểu được ta đã phải chịu bao nhiêu

khuất nhục.” Lâm Nhược Sơ đạm mạc cười, trào phúng nhìn Tô Oản Oản. Nghĩ đến cuộc sống ở Lâm gia, ánh mắt nàng lại trở nên ngập tràn thống khổ

và oán hận.

“Nếu như ta không hiểu, thì cô cũng đừng mong có cơ hội

đặt chân vào Tô phủ.” Nàng thật khờ, chỉ nghĩ rằng nàng ta cũng khổ sở

như mình trước kia nên mới hảo tâm giúp đỡ, ai dè lại là rước sói vào

nhà. Tô Oản Oản khinh miệt nhìn Lâm Nhược Sơ, “Đừng nghĩ rằng mới gặp

một chút ủy khuất nho nhỏ như vậy đã cảm thấy uất ức, so với những gì mà ta đã trải qua, đó chưa là gì cả.”

Lâm Nhược Sơ ngây người nhìn Tô

Oản Oản. Chưa bao giờ nàng ta thấy Tô Oản Oản có biểu tình như thế

–giống như là biến thành một người khác vậy. Nhưng nàng ta rất nhanh hồi phục lại tinh thần, nói, “Nhưng người thích hợp để làm Tô gia tam thiếu phu nhân vẫn là ta. Cho dù Tô Mộ Bạch không thích ta thì vị trí này vẫn xứng với ta hơn là với cô.”

“Hay là ta biến mặt cô giống như Yên Lạc, xem cô còn thích hợp làm Tô gia tam thiếu phu nhân không nhé?”

“Tô Oản Oản, cô thật ác độc!”

Nàng phất phất tay, nói, “Hừ, ta chưa từng nói rằng ta là người tốt.”

Cửa phòng bất ngờ bị đẩy ra, Hồng tỷ bước vào, nhìn Lâm Nhược Sơ rồi lại

chăm chú nhìn nàng. Thấy Tô Oản Oản vẫy vẫy tay, Hồng tỷ liền đi đến bên cạnh nàng, ghé vào tai nàng nói nhỏ vài câu. Sau khi nghe xong, sắc mặt Tô Oản Oản hơi tái đi, sau đó khóe miệng hiện lên một nụ cười khổ.

Nàng không còn lòng dạ nào quan tâm đến Lâm Nhược Sơ, chỉ liếc mắt nhìn Hồng tỷ, cũng không truy cứu chuyện Hồng tỷ và Yên Lạc giấu giếm sự thật,

tung mình phi thân rời khỏi Ỷ Túy lâu.

Nhân sinh ngoạn ý, thật biết cách hành hạ con người…

Nàng có rất nhiều lời muốn nói cùng hắn, nhưng hai người bọn họ vẫn đang trong giai đoạn chiến tranh lạnh, vậy nên bao nhiêu lời lẽ đều âm thầm

nuốt vào trong bụng . Nàng cứ ở trong Ỷ Hà cư đi tới đi lui, lòng sinh

hờn dỗi.

Lâm Nhược Sơ tối qua đã chạy về Lâm gia, Tô Oản Oản nghiến

răng căm giận, thầm nghĩ muốn tới Lâm gia tung một đám thuốc xổ đặc chế, để cho Lâm gia từ trên xuống dưới ai ai cũng phải tranh giành WC!

Nàng còn chưa kịp nghĩ hết thì Tiểu Hà đã sợ hãi chạy về phía nàng, suýt nữa nhảy luôn xuống hồ sen. Nàng ta vừa thở hồng hộc vừa nói: “Tô tiểu thư, thánh, thánh chỉ tới!”

Tô Oản Oản kinh ngạc, lập tức chạy tới tiền

thính của Tô phủ, thậm chí một thân khinh công cũng quên không dùng đến. Khi đến nơi, chỉ thấy Tô gia từ trên xuống dưới đều đang quỳ gối, ở

chính giữa sảnh là một thái giám tay nâng thánh chỉ, lạnh lẽo nhìn Tô Mộ Bạch đang quỳ gối trước mặt.

Mà vị thái giám truyền thánh chỉ đứng

bên cạnh cũng im lặng không nói. Chỉ thấy hai người này trang phục sang

trọng cao quý, rõ ràng không phải là thái giám bình thường. Sắc mặt của

nàng nhợt đi một phần.

“Tô công tử, thành thân cùng với Thất công

chúa là một vinh quang vô cùng to lớn, sao còn chần chừ suy nghĩ lâu như vậy làm gì?” Vị công công kia thấy Tô Mộ Bạch không trả lời liền nói,

trong giọng lộ ra chút bất mãn.

Một câu này như sét đánh ngang tai,

đánh thức toàn bộ người Tô gia. Tất cả đều muốn Tô Mộ Bạch đứng lên tiếp nhận thánh chỉ, bởi nếu đi ngược lại lời của thiên tử thì cái giá phải

trả sẽ vô cùng lớn. Ai nấy đều liều mạng nháy mắt với Tô Mộ Bạch, thế

nhưng hắn vẫn trước sau như một, thái độ thờ ơ bình tĩnh như thể đây

không phải là chuyện của hắn vậy. Đôi mắt không một tia cảm xúc đã che

giấu đi toàn bộ những suy nghĩ của hắn lúc này.

Lời của vị công công

nọ không chỉ đánh thức mọi người trong Tô gia mà còn đánh thức Tô Oản

Oản. Nàng nhìn hắn đang bình thản quỳ gối, tiêu sái phong độ, khí chất

cao quý, thậm chí ngay cả kẻ ăn mặc sang trọng cao quý trước mặt cũng

phải kém hơn hắn vài phần.

Dường như hắn cảm nhận được ánh mắt của

nàng, liền quay đầu lại, bốn mắt nhìn nhau, giống như trong mắt họ chỉ

có duy nhất đối phương.

Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn bọn họ,

đợi xem sự việc gì sẽ xảy ra, đợi sự lựa chọn của Tô Mộ Bạch –cũng là

vận mệnh của chính bọn họ. Trong nháy mắt, không khí trong tiền thính

dường như ngưng lại.

Bỗng nhiên…

“Lão nương mặc kệ!” Tô Oản Oản hét lớn, vung tay áo đi thẳng, thậm chí còn không thèm quay đầu lại.

Nàng tức giận, tức giận, thực sự tức giận rồi!

Tô Oản Oản chạy một mạch về Ỷ Hà cư. Nàng vừa giận lại vừa hận, giống như

sắp sửa trút giận lên đầu Ôn Nam Thế -kẻ đang đứng ở cửa Ỷ Hà cư chờ

nàng. Nhưng cuối cùng nàng không làm gì cả, chỉ hơi cúi đầu.

Khi

ngẩng đầu lên nhìn hắn, vẻ mặt tức giận ban nãy đã hoàn toàn biến mất.

Con ngươi đen trầm lặng lộ ra vẻ lãnh đạm, một lúc lâu sau mới hiện ra

một vẻ trêu tức,


XtGem Forum catalog