XtGem Forum catalog
Sườn Phi Tội

Sườn Phi Tội

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326192

Bình chọn: 8.5.00/10/619 lượt.


mệnh của mình giúp ta giải dược, chẳng lẽ đó đều là giả sao? Hắn không

bỏ xuống được Mạnh Tố Nguyệt . . . . . . Chính là hắn cuối cùng đem ta. . . . . . Hắn thật hỗn đản.

Nàng vĩnh viễn đều nhớ rõ câu kia “Từ nay về sau ngươi không phải là

nữ nhân của bổn vương nữa, cũng không được xưng là thê tử của bổn vương! Bình sinh thê của bổn vương chỉ có một người là Mạnh Tố Nguyệt.”

Hắn như thế nào có thể nói ra lơi tàn nhẫn như thế, như thế nào có thể lại đối với nàng như vậy!

Tần Mộ Phong nhẹ nhàng ôm nàng, vì nam nhân kia mà tức giận khó chịu không thôi, trầm tĩnh cùng thương tiếc, hắn nói:

- Hắn sẽ trở về tìm ngươi, Ngọc Thanh, ngươi phải sống tốt.

Ngọc Thanh nằm ở trong lòng hắn, lẳng lặng rơi lệ.

Một đêm bôn ba, thân mình Ngọc Thanh bởi vì còn yếu mà ngất đi.

Tần Mộ Phong không thể không hoãn chuyến đi, đem xe ngựa dừng ở một mảnh hẻo lánh trong trấn nhỏ, tìm gian khách điếm nghỉ chân.

Thầy thuốc mời đến, hắn nhìn khuôn mặt Ngọc Thanh trắng bệch, đối Tần Mộ Phong thở dài:

- Phu nhân vừa mới lạc thai, thân mình đại hư, cần điều dưỡng cho

tốt, không chịu nổi ngày đêm bôn ba. Nếu cứ như vậy, phu nhân không chỉ

lưu lại di chứng, sinh mệnh còn có thể sẽ nguy hiểm, tuyệt đối không đại ý qua loa được.

Khuôn mặt tuấn tú của Tần Mộ Phong trở nên trầm trọng, hắn để gã sai

vặt đưa thầy thuốc đi ra ngoài, sau đó cùng thầy thuốc đi lấy dược.

Nhìn khuôn mặt Ngọc Thanh trắng bệch tiều tụy, hắn quyết định lưu lại mấy ngày, chờ thân mình Ngọc Thanh điều dưỡng tốt hơn rồi lại khởi

hành.

Hai ngày sau, Ngọc Thanh mới tỉnh lại, chỉ là không chịu nói nữa.

Lẳng lặng ăn canh dược, lẳng lặng ăn cơm, tuy rằng sắc mặt hồng nhuận được một ít, lại làm cho hắn nhìn mà đau lòng.

Ngày hôm đó, hắn đưa nàng đi ra ngoài tản bộ.

Phòng xá thưa thớt, ngã tư đường tiêu điều, rất ít thấy được người đi ra đường. Không chừng là vì đã tới gần biên giới, nơi này có vẻ có chút hoang vắng.

Bọn họ hướng một gian lầu trông vô cùng tốt mà đi, ở bên cửa sổ ngồi xuống, sau đó hướng tiểu nhị ca phân phó pha nước trà xanh.

- Tần đại ca, ngươi nói nơi này cách Vũ Sơn còn xa không?

Ngọc Thanh nhìn ngọn núi phía xa, khẽ mở miệng .

Tần Mộ Phong châm một chén nước trà xanh, đưa tới trước mặt nàng:

- Không còn xa nữa, chờ thân mình nàng tốt lên, chúng ta lại đi tiếp. Ngọc Thanh, đã đói bụng rồi sao? Muốn ăn cái gì?

Ngọc Thanh tiếp nhận nước trà, suy yếu cười:

- Tần đại ca, ta không đói bụng.

Rồi sau đó lại nhìn ngọn núi xa nói:

- Không biết cha cùng sư huynh đi nơi nào, nếu bọn họ quay về Vũ Sơn thì tốt rồi.

Tần Mộ Phong chỉ có thể an ủi nàng:

- Dần dẫn rồi sẽ tìm được bọn họ, nói không chừng bọn họ lúc này đang ở Vũ Sơn chờ ngươi.

Ngọc Thanh thu hồi tầm mắt ở phương xa, nhìn về phía tố bào nam tử:

- Tần đại ca, ta nhờ ngươi một chuyện. . . . . .

Khuôn mặt Tần Mộ Phong trong nháy mắt có trầm trọng, hắn nói:

- Ngọc Thanh, thật sự phải mang nó tới Vũ Sơn sao? Sao không ở ngay tại nơi đây để nó ngủ yên?

- Vì Vũ Sơn mới là nhà của ta.

- Ngọc Thanh, ngươi đừng trách hắn. Hắn rất choáng váng, không nên dùng loại phương pháp này.

Ngọc Thanh trầm mặc.

Lúc này bọn họ thấy chuyện náo nhiệt.

Chỉ nghe một người bộ dáng bạch diện thư sinh nói:

- Có đại sự đã xảy ra, thì ra là Sườn phi trong thân vương phủ đột

nhiên là Thánh nữ Hồng Y ma giáo, mấy ngày trước đây ban đêm người bị

Hồng Y ma giáo giết hại quá nhiều, các môn phái trong giang hồ đều phái

đệ tử đến Thân vương phủ bắt người, hơn nữa trước đó không lâu biết được người ám sát Ngự Sử đại nhân là nữ tử cũng là ngươi Hồng Y thánh. Hồng Y thánh này ở giang hồ cùng triều đình là càng ngày càng kiêu ngạo. . . . . .

- Vậy rốt cuộc có gặp được sườn phi không?

Một người khác chờ không nổi muốn biết đáp án. Thân vương phủ cùng giang hồ có quan hệ, có ý tứ.

Bạch diện thư sinh lắc đầu:

- Thân vương phủ kia một mực chắc chắn rằng sườn phi của hắn đã chết bất đắc kỳ tử, hơn nữa thi thể đã nhập niệm.

- Sườn phi kia thật sự là đã chết rồi sao? – Một người khác mở miệng.

- Ai biết được, dù sao đám người kia không có buông tha cho đâu, họ

vẫn sẽ truy tìm. Các ngươi có biết Tiêu Thừa tướng ngày đó ở trước mặt

Hoàng Thượng cùng Thái hậu nói ra bí mật gì không?

Bạch diện thư sinh lại bắt đầu tỏ vẻ thần bí .

- Không biết.

Bên cạnh hắn vài người trăm miệng một lời, sau đó thúc giục hắn:

- Nói cái gì, nói mau đi.

Thư sinh uống một ngụm trà thơm, nói tiếp chuyện lạ:

- Lão gian thần kia vì chính mạng sống của mình, đem chuyện năm đó

hắn cùng nữ nhân của mình mưu hại vương phi ở Thân vương phủ như thế

nào! Thì ra năm đó Nguyệt Vương phi kia không phải nhảy sông tự sát, mà

là bị sườn phi tính kế mưu hại ném vào sông Ngọc Hà. Thái hậu nghe xong rất giận, lập tức hạ ý chỉ phải đánh nhốt sườn phi vào thiên lao. . . . . . Đáng tiếc Nguyệt Vương phi kia khi trở về lại bị sườn phi làm cho

muốn xuất gia. . . . . .

- Không phải nghe nói sườn phi kia sửa lại tính tình sao? Không chỉ

có quốc sắc thiên hương, hơn nữa dịu dàng động lòng người, so với Nguyệt Vương phi càng tốt hơn.

- Không chừng l