
ải là người
trượng nghĩa, nhưng cũng không thể dễ dàng tha thứ cho việc người một
nhà bị bắt nạt, cho nên đương trường nói lại một câu: “Có mấy người làm
sao không đổi khuôn mặt khác rồi hãy ra cửa a?”
Không nhẹ không nhạt một câu, lại đụng phải họng súng.
Chu Thương Thương cũng không ngờ tới cô gái kia muốn xông lên đánh
cô, bởi vì sự tình phát sinh rất đột nhiên, ngay cả Tô Dần Chính cũng có chút chậm chạp không qua kịp, lấy lại tinh thần nhanh chân đem Chu
Thương Thương kéo ra phía sau: “Con mẹ cô, bị thần kinh hả!”
Thời điểm sự tình phát sinh, Áp tử cùng Triệu Tử thành còn ở trước
màn hình lớn khoa trương ôm thành một cục hát “Bạn bè đi bên nhau cả
đời, những ngày tháng ấy không còn nữa….” Đang lúc hát vui vẻ, đột nhiên phát hiện tình huống không đúng, nhanh chân ném xuống microphone trong
tay chạy tới.
Cô nàng kia chỉ vào Chu Thương Thương, khí thế mười phần: “Cô xin lỗi cho tôi.”
Chu Thương Thương đứng ở bên cạnh Tô Dần Chính, vẻ mặt oanh liệt.
Áp tử cùng Triệu Tử Thành từ giữa phòng chen vào, “Rốt cuộc sao lại thế này a?”
Chu Thương Thương không nói lời nào, cô gái kia cũng không mở miệng.
Áp tử nhìn nhìn hai mắt đỏ lên của Dư Giai Di, có chút hiểu được, một bên đem Dư Giai Di kéo qua bên người mình, một bên chỉ vào Triệu Tử
Thành: “Thành tử, kêu bạn gái mày xin lỗi bạn gái tao.”
Áp tử che chở Dư Giai Di, Triệu Tử Thành làm sao cũng không phải, cúi đầu cùng bạn gái hắn trao đổi vài câu, chỉ vào Chu Thương Thương nói:
“Kêu cô ấy xin lỗi bạn gái tao trước.”
“Không có khả năng.” Mở miệng nói chuyện là Tô Dần Chính.
Những người khác đều đi đến khuyên can, có người ở trong ly thủy tinh óng ánh rót đầy 3 ly rượu mang tới: “Đến, đến, đến, mỗi người uống một
ly, cười bỏ ân cừu nha…”
Bạn gái Triệu Tử Thành phỏng chừng đi ngang quen, cầm ly rượu liền
hất trên mặt đất, ra mòi là người không tính toán để yên chuyện.
“Thành tử, Thương Thương không là loại chủ động gây chuyện, việc này
cũng là bạn gái mày khơi mào trước, nhìn tư thế bạn gái mày còn muốn cắn ngược lại một cái, nhưng mà trước khi tụi mày cắn cũng phải hỏi người
trong cuộc —— có nguyện ý bị cắn hay không? Thương Thương của tao cũng
không thể bị chuyện không duyên cớ này ủy khuất.” Tô Dần Chính trên mặt
mang theo ý cười, KTV ánh sáng mờ mờ chiếu trên người hắn, phá lệ anh
khí bức người.
“Đúng, đúng, đúng bạn gái tao không hiểu chuyện.”Triệu Tử Thành đột
nhiên thay đổi thái độ, dừng một chút, nhẹ nhàng lôi kéo bạn gái mình
ngồi xuống, rót một ly rượu đưa cho bạn gái vẻ mặt không phục: “Đến,
chúng ta cùng xin lỗi Thương Thương a, uống một ly đi.”
“Đợi đã.” Mở miệng là Hàn Tranh, cười hì hì rót một ly Bạch Kiền (rượu nổi tiếng của TQ) đưa cho Triệu Tử thành, “Uống rượu đỏ không thành ý, dù sao cũng phải uống một ly Bạch Kiền đi?”
Vốn không khí đang giương cung bạt kiếm, lập tức chạm vào là nổ ngay, tất cả mọi người đều là tuổi trẻ khí thịnh, quẳng một ly là bùm lên.
Từ KTV đi ra, Hoa Câu Hàn Tranh hai người hát một khúc không thành
lời đi ở phía trước phá lệ tiêu dao, Áp tử mặt mũi bầm dập khoát lên đầu vai Dư Giai Di, vừa mắng vừa cười: “Mẹ nó Triệu Tử thành cầm tinh con
chó sao, tự nhiên cắn anh một ngụm.”
Chu Thương Thương cùng Tô Dần Chính đi ở cuối cùng, Tô Dần Chính lôi
kéo tay cô, đột nhiên phun ra một câu, “Về sau chúng ta nếu sinh con
gái, anh bảo hộ hai mẹ con em, nếu là con trai, vậy rất tốt, anh cùng
tiểu tử kia cùng nhau bảo hộ em.”
Đêm đó, trên bầu trời không trăng không sao, cũng không có bóng mây,
hai bên đường là các loại đèn quảng cáo muôn màu muôn vẻ, các tòa nhà
cao vút, đầu đường còn có một biển quảng cáo LED thật lớn, thành thị
không có tinh quang, nhưng vẫn như trước lấp lánh tuyệt trần.
Lưu Chương cảm thấy bản thân mình điên rồi, ông ta lại có thể thật sự đem vợ Tô Dần Chính trói lại đây.
Chuyện Trần Uyển Di ông ta thật là nuốt không trôi, càng tức giận hơn là Tô Dần Chính chẳng những cưỡi lên con đàn bà của ông ta, còn đem ông ta đá khỏi hạng mục tái kiến thiết thôn làng.
Nhưng mà dù như vậy Lưu Chương thật không tính dùng phương thức bắt
cóc vợ Tô Dần Chính đắc tội hắn, ông ta vốn chỉ là muốn nhắc nhở vợ hắn
vài câu, kết quả sau khi ông ta nhìn thấy bộ dáng Chu Thương Thương, đầu bắt đầu nóng lên, đã kêu vài tên tay chân ông ta nuôi dưỡng đem vợ của
Tô Dần Chính “Mời” đến biệt thự ông ta mới mua ở đường Bích Tuyền.
Lưu Chương thật là “Mời” Chu Thương Thương vào cửa. Ông ta chuẩn bị
trà cho Chu Thương Thương là trà phổ nhị mà ngay cả ông ta bình thường
cũng tiếc không dám uống, điểm tâm bưng lên là từ khách sạn Bốn Mùa nổi
tiếng đặc biệt làm ra, ngay cả quá trình trói Chu Thương Thương lên xe
cũng nho nhã lễ độ, sợ tổn thương gì đó đến mỹ nhân.
Lưu Chương ở đằng trước Chu Thương Thương ngồi xuống, tuy rằng ông ta đã nhìn vài lần, vẫn là nhịn không được lại cân nhắc lên, đối lập với
vợ của mình, ngẫm lại Tô Dần Chính người nọ thật là người xấu có mệnh
tốt, nhưng mà có mệnh tốt thì dùng được gì đâu, cũng là thứ không biết
quý trọng, nếu như Lưu Chương ông cưới