
đã không để ý
rồi, sao còn những chuyện phiền toái tới tìm nàng?
Lần này, nàng phải làm
thế nào để vượt khỏi ải này?
Không tiến cung là kháng
chỉ, tội chết!
Tiến cung, nhất định sẽ
bị hoàng đế dây dưa nhục nhã, vạn nhất ngày nào đó bị người phát hiện, hồng
hạnh xuất tường, cũng là tử tội.
Tương Nhược Lan càng nghĩ
càng phiền lòng, trước kia bất kể gặp phải khó khăn gì nàng cũng không hề khiếp
sợ, đều cảm giác mình nhất định có thể vượt qua khó khăn. Nhưng lần này, nàng
thật sự lo lắng.
Bởi vì, đối thủ quá mạnh
mẽ, đối thủ đứng ở cao cao tại thượng, nắm giữ sự sống chết của mình. Mình trừ
phi không sợ chết, nếu không thì dựa vào cái gì mà chống lại?
Nhưng là, bất kể là kiếp
trước hay kiếp này, bất kể là gian nan thế nào, nàng chưa bao giờ nghĩ buông
xuôi mang sống của mình, sợ chết, nàng nhận.
Tương Nhược Lan nghĩ tới
nghĩ lui vẫn không nghĩ được cách giải quyết. Cuối cùng, quyết định nếu hoàng
đế quá mức quá đáng thì nói cho Thái hậu... trước giải quyết tình thế bế tắc này,
về phần hoàng đế có phản ứng gì thì đi tới đâu tính tới đó.
Mãi cho đến đêm khuya
Tương Nhược Lan mới ngủ.
Ngày hôm sau, Tương Nhược
Lan mang Liên Kiều và Hoa Anh vào cung.
Tới Vĩnh hòa cung thì
Thược Dược nói cho nàng, hôm qua, Từ quý phi uống bốn chén nước táo mật ong,
giữa trưa ăn một chiếc bánh bao sau đó lại nôn, nhưng đến tối ăn được hai chiếc
bánh bao mà không ói ra.
Thược Dược cười nói:
- Hầu phu
nhân thật sự là cao minh, từ khi quý phi nương nương ốm nghén đến nay, đó là
bữa đầu tiên ăn mà không nôn.
Vừa nói vừa dẫn Tương
Nhược Lan vào nội điện.
Trong nội điện, Lưu Tử
Căng đang xem mạch cho Từ quý phi, Tương Nhược Lan đầu tiên là thỉnh an Từ quý
phi rồi hỏi Lưu Tử Căng:
- Lưu
thái y, hôm nay mạch tượng của Quý phi nương nương tốt hơn không?
Lưu Tử Căng quay đầu lại
nói:
- Khá hơn
hôm qua, có chút khí sắc nhưng vẫn còn rất suy yếu.
- Nghe
nói hôm qua đã có thể ăn được một ít, đó là bắt đầu tốt, hôm nay có thể kê đơn
thuốc chống nôn.
Lưu Tử Căng gật đầu nói
đúng, đứng dậy đi tới một bên, viết một phương thuốc, giao cho người hầu đi
theo đi sắc thuốc.
Tương Nhược Lan đi tới
bên giường, nhỏ giọng hỏi Từ quý phi:
- Nương
nương, hôm nay cảm giác thế nào, buổi sáng có khó chịu buồn nôn?
Từ quý phi tựa vào trên
giường, giương mắt nhìn:
- Vẫn còn
có chút buồn nôn, chẳng biết Hầu phu nhân có cách giải quyết?
- Buổi
sáng ăn được gì không?
Thược Dược bên cạnh nói:
- Không
có, buổi sáng nương nương buồn nôn vô cùng, không ăn được gì.
Tương Nhược Lan nói:
- Nhưng
nếu không ăn gì thì dạ dày càng bị kích thích, nôn nghén càng lúc càng nghiêm
trọng.
Nàng suy nghĩ một chút
rồi sai Thược Dược:
- Đem
gừng giã nhỏ pha vào sữa bò nóng, sau đó bưng lên cho nương nương thử xem. Gừng
có thể giúp ngừng nôn, có lẽ nương nương sẽ uống được.
Thược Dược tuân lệnh, vội
vàng đi chuẩn bị.
Lúc này, Từ quý phi đột
nhiên giương mắt nhìn Tương Nhược Lan:
- Tắm rửa
ở Ôn bích tuyền thoải mái?
Tương Nhược Lan cẩn thận
trả lời:
- Nước ở
Ôn Bích tuyền quá nóng, thần phụ không quen, so ra, thần phụ thích tắm trong
bồn hơn.
- Hừ!
Từ quý phi lạnh lùng
cười, nói nhỏ đủ cho Tương Nhược Lan nghe:
- Nói
ngươi thô tục quả chẳng sai. Ôn Tuyền này có thể giãn gân hoạt huyết, được xưng
là thuốc thần tiên, ngay cả bổn cung cũng chỉ được Hoàng thượng cho mỗi tháng
một lần tới đó, không ngờ Hoàng thượng lại tứ dục cho ngoại nhân như ngươi?
Vừa nói, vừa quét tới
quét lui trên người nàng.
Tương Nhược Lan trong
lòng cả kinh.
Sao lại quên chuyện này
rồi, hôm qua trước mặt nhiều người Hoàng thượng tứ dục, còn không biết mọi
người nghĩ gì! Vạn nhất trở thành lời đồn thì cũng không phải là chuyện nhỏ.
Nghĩ vậy, trên lưng Tương
Nhược Lan toát mồ hôi lạnh, lập tức lại nghĩ, có lẽ đây là Hoàng thượng cố ý!
Hắn cố ý muốn cho mình khó xử!
Tương Nhược Lan hận đến
nghiến răng.
- Kỳ
thật, thần phụ vẫn là nhờ hồng phúc của nương nương, nguyên nhân chính là vì
Hoàng thượng coi trọng nương nương, coi trọng long tử trong bụng nương nương,
cho nên thần phụ có thể khiến nương nương ăn được mới làm Hoàng thượng cao hứng
mà ban thưởng. Nói đến nói đi, thần phụ còn phải cám ơn nương nương, nếu không
phải như thế, thần phụ cũng chẳng thể nào biết được thuốc thần tiên này là như
thế nào.
Nhưng cũng may mình không
phải là mỹ nhân, cho dù mọi người có nghi thì cũng chẳng nghĩ tới như thế.
Lời này khiến lòng Từ quý
phi rất thoải mái, nàng mỉm cười, nói:
- Coi như
là vận mệnh của ngươi, ngươi tận tâm điều dưỡng cho bổn cung. Chỉ cần bồn cung
sinh hạ long tử trắng mập, bổn cung nhất định không bạc đãi ngươi.
- Thần
phụ đương nhiên sẽ hết sức.
Tương Nhược Lan nhẫn nhịn
nói. Quả đúng là tỷ tỷ của Từ Uyển Thanh, sự kiêu ngạo này thật đúng là giống
nhau như đúc, nhưng Từ quý phi đạo hạnh cao hơn nhiều, còn biết che dấu. Là
loại người tiếu lý tàng đao (trong nụ cười giấu đao)
Lúc này, thược Dược bưng
sữa nóng thêm gừng đi tới, Từ quý phi đón lấy uống một ngụm, trong lòng lại khó
chịu, Tương Nhượ