
vô cùng
mông lung mà đẹp tuyệt vời.
Buổi tối, Tương Nhược Lan
đúng hẹn xoa bóp cho hắn, cũng chẳng biết thế nào mà lại biến thành hắn xoa bóp
cho nàng, sau đó chẳng biết thế nào, dần dần Tương Nhược Lan bị hắn cởi hết
quần áo, đồng thời đẩy nàng vào trong chăn, sau đó làm gì thì không cần nói
nhiều.
Nhưng điều đáng nhắc tới
là Tương Nhược Lan có cảm giác, hôm nay Cận Thiệu Khang hình như đặc biệt cố
gắng. Trước Tương Nhược Lan thấy Cận Thiệu Khang không có nhiều nữ nhân tưởng
rằng hắn không có nhiều hứng thú với vấn đề này, nhưng sau này mới biết, nàng
hoàn toàn sai lầm. Nam nhân này chưa bao giờ hết hứng thú với nàng, dường như
vĩnh viễn không hết tinh lực, mỗi lần đều khiến nàng sức cùng lực kiệt, hơn nữa
tần suất cũng cực cao, bình thường cứ một hai ngày một lần, đây còn là kết quả
nàng cố gắng tranh thủ được. Nửa tháng đầu mới viên phòng, hầu như đêm nào hắn
cũng quấn quýt lấy nàng, có khi còn không chỉ một lần…
Nhưng thành thật mà
nói... cảm giác này… thật không tệ…
Nhưng đến đêm nay mới
biết được, thì ra trước hắn còn chưa dùng hết sức….
Hắn ôm nàng, một hồi như
vậy, một hồi như vậy, cũng không biết thay đổi bao nhiêu tư thế, mỗi lần Tương
Nhược Lan không chịu được nữa thì hắn vuốt ve, hôn nàng, dùng đủ lời ngon tiếng
ngọt, những lời tình nóng bỏng khiến nàng hồ đồ, rồi hắn lại tiến công. Cũng
chẳng biết qua bao lâu mới dừng lại.
Sau đó, Tương Nhược Lan
mệt đến không buồn nhúc nhích, Cận Thiệu Khang sai nha hoàn mang nước vào. Bình
thường đều là Tương Nhược Lan tự mình vệ sinh, lần này thấy nàng không muốn
động đậy, biết nàng ngại bảo nha hoàn làm việc này, hắn tự mình giúp nàng tắm
rửa lại rồi bảo nàng ngủ bên trong.
Trong lúc mơ mơ màng
màng, Tương Nhược Lan hỏi một câu:
- Không
phải nam nhân mới được ngủ trong sao?
Như vậy là phá quy củ,
mùa hè thì còn không sao, mùa đông đến, nằm ngoài lạnh muốn chết.
Cận Thiệu Khang giúp nàng
đắp chăn, dịu dàng nói:
- Nàng
đó, lạnh cũng không nói, đêm ngủ chân lạnh toát, sau này trời lạnh nàng cứ nằm
trong cho ấm.
Hắn nói giống như ánh
trăng tháng ba rạng rỡ khiến nàng ấm áp vô cùng, nàng ôm eo hắn, vùi đầu vào
lồng ngực hắn, tươi cười nhắm mắt lại, tiến vào giấc mộng ngọt ngào hạnh phúc.
Cận Thiệu Khang ôm nàng,
nhưng mãi không thể ngủ được. Hắn nhìn khuôn mặt ngủ say xinh đẹp của nàng, bên
tai nhớ lại lời thái phu nhân nói.
- Hầu
gia, nếu trong nửa năm này Nhược Lan có thai, thân làm mẫu thân như ta sẽ không
can thiệp vào chuyện của các ngươi nữa, nhưng vạn nhất trong nửa năm này nàng
không có thai, Hầu gia phải thu nhận Thanh Đại. Nếu đến lúc đó Hầu gia vẫn chọn
ba bỏ bốn thì có nghĩa là không coi mẫu thân ta ra gì.
Cận Thiệu Khang thở dài,
chuyện này, hắn nghĩ tới nghĩ lui vẫn quyết định là không nên nói cho Nhược Lan
biết, để nàng biết nhất định sẽ khiến nàng cảm thấy áp lực.
Hẵn là không có vấn đề gì
đâu, Nhược Lan thân thể khỏe mạnh, không bệnh không tật, bản thân cố gắng một
chút nhất định sẽ có thể khiến nàng mang thai.
Sau đó, Tương Nhược Lan
bắt đầu bắt tay chuẩn bị cho cuộc sống sau này của hai nha hoàn thông phòng.
Thái phu nhân nếu đã đồng ý thì hẳn cũng mong hai nha đầu này có thể lấy được
người tốt, người của bà đương nhiên bà phải lo lắng nên cũng sai Trương mụ mụ
giúp đỡ Tương Nhược Lan.
Qua một đoạn thời gian
bận rộn, phu quân cho hai nha hoàn đã được chọn, đều là những nông phu ở huyện
gần, mặc dù gia cảnh nghèo khó nhưng tinh tình đều thành thật, trung hậu, vì
trong nhà thật sự quá nghèo nên không thể lấy vợ, có người làm mai mối, được
ruộng đất, tài sản khá, dù là nữ nhân đã bị phá thân thì sao họ còn dám chê.
Tương Nhược Lan thấy thái
phu nhân quan tâm chuyện này thì cũng nói rõ về tình hình của hai người này cho
ba
- Ta định
cho bọn họ mua nhà ở nơi khác, rời đi chỗ hiện nay.
Thái phu nhân ngạc nhiên
nói:
- Vì sao?
Tương Nhược Lan nói:
- Cho dù
là nam nhân nghèo khó cũng rất cần thể diện, việc này hẳn cũng không dấu giếm được
bao lâu, xung quanh đều là người quen, thấy hắn đột nhiên mua nhà mua ruộng sao
lại không ghen tức. Đến lúc đó, chẳng biết sẽ có bao nhiêu lời đồn thổi khó
nghe. Nam nhân bên ngoài bị chê cười, về nhà đương nhiên sẽ không coi nữ nhân
ra gì, về lâu về dài khó mà không ảnh hưởng đến tình cảm đôi bên. Cho nên ta
nghĩ, dứt khoát đổi môi trường sống khác, người khác chẳng biết nguồn gốc, hai
người chắc sẽ sống tốt hơn.
Thái phu nhân nghe xong
thì cuống quít gật đầu:
- Nhược
Lan, ngươi rất tỉ mỉ, nghĩ rất chu đáo. Trong giọng nói đầy sự tán thưởng.
Tương Nhược Lan cúi đầu,
không nói. Thật ra cũng chẳng phải là nàng tốt bụng., chỉ là hai nha hoàn đó
sống tốt thì lòng nàng mới thanh thản hơn một ít.
Đối với chuyện này, hai
di nương, Thanh Đại chỉ khen Tương Nhược Lan tốt bụng, vừa chúc mừng hai nha
hoàn có phúc. Còn Vu Thu Nguyệt, bề ngoài cung kính nhưng trong lòng cười lạnh.
Chỉ là ghen ghét, giả bộ tốt bụng như thế làm gì? May mà mình đã có thai, bằng
không chẳng biết nàng sẽ tính toán với mình thế nào.
Ngày xuất giá, hai nha