
ầu nhìn
cô, thở dài, sau đó kể sơ sơ chuyện xảy ra buổi trưa nay.
“Dựa vào, người phụ
nữ này quá bỉ ổi rồi, sao có thể làm như vậy!” Lâm Lệ rất kích động nói: “Lần
đầu tiên gặp cô ta, ta đã cảm thấy cô ta không phải là thứ gì tốt, kiểu trang
phục ý, cô ta là đi làm sao, bộ dạng là muốn đến bán thân thì có, ăn mặc y như
hồ ly, toàn thân lẳng lơ.”
An Nhiên thở dài: “Ta cũng không hiểu ta làm phật
lòng cô ta lúc nào, lại không hề nợ cô ta cái gì, gặp ta nói chuyện luôn châm
chọc, không hiểu ra sao cả.”
“Có một số người cứ kỳ quái như vậy đấy, mi
không thể đòi hỏi mọi người đều là người bình thường, tục ngữ có câu, rừng lớn
loài chim nào cũng có, mi còn không cho mấy kẻ ác sống với a.” Lâm Lệ châm chọc
nói.
An Nhiên cong cong môi, nhưng trên mặt không có ý cười.
“Chuyện này
mi không thể quên đi như thế được, nếu không cô ta chắc chắn sẽ được đằng chân
lân đằng đầu, nhất định phải điều tra đến cùng, để công ty cho mi một lời giải
thích.” Lâm Lệ nói tiếp, bộ dáng còn kích động hơn An Nhiên nhiều.
Điều tra,
nói thì dễ, bằng quan hệ của cô ta và Hoàng Đức Hưng, sợ là Hoàng Đức Hưng sẽ
bao che, lấp liếm cho cô ta.
“Người như thế nhất định phải dạy dỗ một chút,
để cô ta biết mình không phải là người dễ bị bắt nạt, xem sau này cô ta còn dám
động thủ trên đầu thái tuế (xúc phạm người có quyền thế) không.” Lâm Lệ nói
xong, quay đầu nhìn bộ dạng thờ ơ của An Nhiên, chỉ tiếc rèn sắt không thành
thép, nói: “Cố An Nhiên, mi đừng lại mềm lòng, nhân từ với đối phương là tàn
nhẫn với chính mình, cô ta chính là thấy mi như thế này, nên mới cưỡi đầu cưỡi
cổ mi đấy.”
An Nhiên nhìn cô, cười khổ, “Làm sao điều tra, ta lại không có
chứng cớ, cũng không có người nhìn thấy cô ta vào phòng làm việc của ta xé bản
thiết kế, cho dù biết nhất định là cô ta thì có thể làm gì.”
Lâm Lệ trợn mắt,
một lúc lâu mới lên tiếng: “Công khai không được thì bí mật, nếu không, mi cho
ta số điện thoại của cô ta, ta gọi điện cảnh cáo cô ta, để cô ta biết bên mình
không phải không có người.”
“Phốc —” An Nhiên nhìn Lâm Lệ, có chút dở khóc dở
cười, hỏi: “sao ta không biết khi nào thì mi gia nhập xã hội đen rồi, còn gọi
điện cảnh cáo đe dọa nữa.”
Lâm Lệ đắc ý nhìn cô, nói: “Mi khoan hẵng nói, chị
gái ta còn có chút khí thế đàn chị, không chừng thật sự có thể dọa nạt được cô
ta.”
An Nhiên xin miễn cho kẻ bất tài nói: “Mi cứ dưỡng thai cho tốt, cái đầu
nhỏ đừng nghĩ ngợi lung tung là tốt rồi, ngoài ra, rảnh rỗi thì xem sách và
chương trình trợ giúp dưỡng thai, ít xem phim thần tượng gì đó đi, không có ích
lợi gì cả, coi chừng đầu độc con gái nuôi tương lai của ta.”
“Là con trai, Cố
An Nhiên, mi muốn ta nói bao nhiêu lần, trong bụng ta nhất định là con trai.”
Lâm Lệ lại nhấn mạnh, vẻ mặt rất nghiêm túc.
An Nhiên có chút vô lực cười
cười, nhưng mà xét thấy phụ nữ có thai không nên tức giận, chỉ có thể phụ họa cô
nói: “rồi rồi rồi, mi nói sao thì là vậy, được chưa.”
Lâm Lệ đắc ý giơ giơ
lên đầu, nói: “đi thôi, để ăn mừng ta sợ bóng sợ gió một trận, hôn nhân vẫn mỹ
mãn như cũ, thuận tiện an ủi mi bị kẻ hèn hạ trong công ty hãm hại, chúng ta ra
ngoài ăn một bữa lớn đi.”
An Nhiên nhìn cô thẳng thắn lắc đầu, bây giờ cô làm
sao có khẩu vị ăn uống, ngay cả buổi trưa chưa ăn, bây giờ cũng không thấy đói
bụng, thật là tức quá mà no rồi.
“Haiz, đừng tiêu cực như thế, ăn có thể làm
người ta phấn khởi lên, nếu không coi như là mi đi cùng ta đi, Trình Tường không
có nhà, buổi tối ta cũng không biết ăn cái gì cho ngon.”
Buổi tối, An Nhiên
chợt nhớ ra sáng nay mình đã đồng ý tối nay sẽ ở nhà nấu ăn, còn đặc biệt dặn Tô
Dịch Thừa tan việc về sớm, giơ đồng hồ lên nhìn, đã hơn bốn giờ, bây giờ đi siêu
thị mua thức ăn về, cũng không còn bao nhiêu thời gian, lại quay đầu hỏi Lâm Lệ:
“Trong nhà mi có sách dạy nấu ăn gì không?”
Lâm Lệ sửng sốt, gật đầu, “Trước
đây Trình Tường từng mua.” Cô tham ăn, Trình Tường lại cưng chiều cô, hồi đó vì
để thỏa mãn cái dạ dày vô địch của cô, còn đặc biệt đến cửa hàng sách mua sách
dạy nấu ăn cơ bản về học.
“Cho ta một quyển, đơn giản thôi, đừng quá khó.” An
Nhiên nói.
” Hả, mi lấy làm gì?” Lâm Lệ hứng thú.
“Cũng không thể để người
ta ăn mãi món mì rưới sốt cà chua ta làm a, mi cho rằng ai cũng như Trình Tường
đối xử với mi như vậy a, có phúc mà không biết hưởng lại suy nghĩ lung
tung.”
Lâm Lệ thè lè lưỡi, vào thư phòng lấy sách dạy nấu ăn ra, đưa cho cô,
có chút mập mờ nháy mắt với An Nhiên, nói: “xem ra tỉnh cảm hai người không tệ
lắm, lại sẵn lòng rửa tay nấu cơm cho anh ta nữa.”
An Nhiên nhìn cô, nhận lấy
sách dạy nấu ăn, khóe miệng mơ hồ lộ ra nụ cười. Sau đó lấy cái túi xách trên
ghế sô pha, bỏ sách dạy nấu ăn vào trong túi, đứng dậy nói: “tối nay mi ăn chút
gì đi, tối nay ta còn có việc, không đi cùng mi được.”
“Hừm, nếu là về nhà
bồi dưỡng tình cảm, vậy ta sẽ không làm chậm trễ nữa.” Lâm Lệ nói, đột nhiên
nghĩ đến cái gì, lại nói tiếp: “nói, An tử, hai người cũng chuẩn bị sinh một đứa
đi, người ta nói phụ nữ càng nhiều tuổi thì sinh con càng nguy hiểm, hơn