Disneyland 1972 Love the old s
Tiên Hôn Hậu Ái

Tiên Hôn Hậu Ái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3213354

Bình chọn: 8.5.00/10/1335 lượt.

anh rể của cô, mà cô vĩnh viễn chỉ là em gái hắn.

Nhưng mà sau này khi chị phản bội anh, bị anh bắt gian tại chỗ cùng với Chu

Hàn, lúc đó hôn lễ vốn nên đăng lên nhật báo đã bị hủy bỏ, ba ba cùng chị thậm

chí không tiếc chặt đứt quan hệ cha con, cuối cùng chị bị Chu Hàn mang ra nước

ngoài.

Khoản thời gian đó khi cô đi tìm anh, thì thấy anh tựa hồ đem chuyện bị tỷ tỷ

phản bội chuyển hóa thành sự bất mãn đối với mọi người của Lăng gia, mỗi lần đều

cự tuyệt gặp cô.

Cô biết, thân phận của mình khi đó rất lúng túng, đoạn thời gian kia cô thậm

chí từng hận chết chị, hận chị vì đã làm cho Dịch thừa ca ca thương tâm như vậy,

nhưng vừa căm hận đồng thời ở trong lòng cô vừa có sự mừng thầm nho nhỏ, bởi vì

bị chị phản bội thì anh sẽ không có khả năng trở thành anh rể của cô nữa, đây

cũng là đại biểu cô sẽ không có cơ hội làm em gái của anh, nhưng mà có thể làm

bạn gái anh ấy.

Tuy nhiên vì chuyện của chị nên anh không còn có đến Lăng gia đi lại, thậm

chí khi cô tìm đến anh cũng luôn lấy cớ bận rộn mà không muốn gặp. Cô biết là

chị đã đả thương sâu trái tim của anh, mà anh thì cần phải có thời gian từ từ

bình phục, cho nên cô nguyện ý chờ, chờ đến khi anh hoàn toàn từ trong đau đớn

của đoạn tình cảm kia mà đi ra ngoài.

Nhưng mà sau đó, bởi vì công việc, Dịch thừa ca ca lại một lần nữa cùng Lăng

gia gần gũi, tuy nhiên vẫn luôn đối với cô khách khách khí khí, nên cô vẫn cho

là anh còn đang để ý thân phận em gái Lăng nhiễm của mình, có lẽ cần cho anh

nhiều thời gian hơn, hơn nữa cô còn nghe nói anh vẫn cự tuyệt việc má Tô giới

thiệu các tiểu thư thiên kim cho anh, vì thế cô vẫn cảm thấy mình còn có đầy đủ

thời gian để chờ anh quay đầu lại chú ý tới mình.

Nhưng rồi có một ngày ba ba trở lại nói anh đã kết hôn, không có hôn lễ,

không có mở tiệc chiêu đãi tân khách, nhưng đã đăng ký kết hôn, đêm hôm đó cô

khóc thật lâu. Cho đến tối ngày hôm qua, khi cô cùng ba ba đi chúc thọ cho Tiêu

Ứng Thiên, cô tìm thật lâu mới thấy được anh, nhưng cũng đang lúc bọn họ rời đi,

chẳng qua điều mà cô không nghĩ tới chính là, người cùng anh đăng ký kết hôn lại

là Cố An Nhiên!

"Tôi ghét cô, Cố An Nhiên!" Nhìn cô, Lăng Lâm gằn từng chữ nói, vẻ mặt kia

quả thực là căm thù cô đến tận xương tuỷ!

An Nhiên cau mày, chỉ cảm thấy có chút không giải thích được, cô hình như

không có làm gì cả, vậy cũng không đúng sao?

Lăng Lâm chợt đứng dậy, ngó chừng An Nhiên trịnh trọng nói: "Sau này, tôi sẽ

không đi theo cô nữa! Tôi sẽ tìm Tổng giám để cho ông ấy đem tôi điều đến tổ của

Tiếu Hiểu!"

An Nhiên nhìn cô, hoàn toàn không rõ cô ta đột nhiên không nói không rằng mà

kích động như thế là vì cái gì, bất quá về chuyện điều cô ta đi, thì cô rất vui

lòng , "Tùy cô, nếu như Tổng giám đồng ý, tôi không có ý kiến."

Nếu như cô đoán không có sai, thì Lăng Lâm căn bản vì quan hệ mới đi vào được

cửa sau, cái gì mà sinh viên tài cao danh giá, cái gì mà tại thời điểm ở trường

học đã đạt được rất nhiều giải thưởng quan trọng trong nước, bất quá chỉ là

khoác lác lấy cớ, người có thể đạt nhiều giải thưởng kiến trúc trong nước mà

ngay cả tỷ lệ vẽ bản đồ cơ bản nhất cũng không hiểu sao? Nếu thật sự cầm bản

thiết kế của cô ta tới xây nhà cao tầng, đoán chừng chưa xây xong thì đã sụp

xuống!

Lăng Lâm phẫn hận trừng mắt nhìn cô một cái, sau đó kéo cửa đi ra ngoài.

Về chuyện này, An Nhiên chỉ cảm thấy có chút buồn bực, nhưng cũng không có

nhiều tâm tư mà đi để ý, vì cô không cho là tốn thời gian để suy đoán tâm tư

những người khác quan trọng hơn việc vẽ thiết kết.

Dùng cả một buổi trưa để xem xét bản thiết kế của công viên giải trí nước

ngoài tương đối thành công nhất, nên khi cô từ trong công ty đi ra ngoài trời

bắt đầu tốu một chút, trước khi tan việc mấy phút đồng hồ, Tô Dịch Thừa gọi điện

thoại nói là buổi tối có hội nghị, không thể tới đây đón cô, bảo cô tự mình thuê

xe trở về.

Xách cặp tài liệu từ cửa công ty đi ra ngoài, sắc trời mơ hồ tối, báo hiệu

trời sắp mưa, rồi một trận gió mạnh thổi qua, làm tung bay bụi trên mặt đất, An

Nhiên thấy vậy liền quay lưng đi, cũng trong nháy mắt xoay người đó cô liền nhìn

thấy Mạc Phi đứng ở phía sau mình.

Giờ phút này nhìn anh ta có chút chật vật, mái tóc cắt tỉa chỉnh tề kia bị

gió thổi có chút xốc xếch không chịu nổi. Trên cổ, cà vạt lỏng loẹt hờ hững buộc

lên, ánh mắt thẳng tắp ngó chừng An Nhiên, há mồm muốn nói lại thôi, cuối cùng

chỉ cười cười khô khốc.

An Nhiên nhìn anh ta một lúc lâu, cuối cùng hướng hắn gật đầu, sau đó xoay

người chuẩn bị rời đi.

Đang lúc An Nhiên đi ra khoảng cách hơn mười bước, thì ở phía sau Mạc Phi

mạnh mẽ đem cô gọi lại, "An Nhiên!"

Dưới chân cước bộ dừng lại, giữa bọn họ hình như thật không có cái gì để nói,

cô không rõ vì sao mỗi lần gặp mặt, anh ta đều mang vẻ mặt như vậy, tựa hồ cô đã

nợ anh ta rất nhiều, nếu muốn tính toán nợ nần, thì cũng là anh ta thiếu cô,

chẳng lẽ không đúng sao?

Mạc Phi tiến lên, ở sau lưng cô nhẹ nhàng mở miệng nói: "Hôm nay anh có về

trường học."

An Nhiên bất động, không có quay đầu lại cũng không có mở miện