
o Tô trợ lý chịu trách nhiệm về dự án ban khoa học kỹ thuật
này, mấy ngày nữa sẽ có lệnh thuyên chuyển công tác, đến lúc đó Tô trợ lý đúng
là được thăng chức rồi."
Nghe vậy, An Nhiên ngẩng đầu nhìn ông ta, chỉ mỉm cười thản nhiên, lắc đầu
nói: "thật ra thì vì đặc thù nghề nghiệp của anh ấy, từ trước đến nay rất ít khi
Dịch Thừa đề cập đến công việc của mình trước mặt tôi. Cho nên cụ thể về chuyện
dự án ban khoa học kỹ thuật thành phố đã được thông qua hay chưa, mà phụ trách
bên thành phố có phải Dịch Thừa hay không, thực sự tôi cũng không rõ lắm."
Hoàng Đức Hưng cũng cười, nói "tôi cũng chỉ nghe đồn thế: nhưng mà sau này
nếu như thực sự có quyết định bổ nhiệm, đến lúc đó còn phải nhờ Tô trợ lý hỗ trợ
nhiều hơn chút, cô cũng biết đấy, có vài hạng mục, chúng ta có lẽ có năng lực
cạnh tranh."
An Nhiên nhìn ông, cười nhưng lại không biết làm thế nào tiếp lời, ý tứ trong
câu nói của ông ta không khó hiểu, cô không ngu ngốc, nghe hiểu rất rõ. Thật ra
thì bản thân cô vô cùng chán ghét những hạng mục dựa vào quan hệ bám váy đàn bà
mà có được như vậy, nếu đã là hạng mục dựa vào quan hệ mới có thể nhận được thì
cần gì phải ngụy trang bằng đấu thầu làm gì, còn đùa giỡn với những người không
có quan hệ, chỉ có thể tranh giành hạng mục qua cách trả giá thầu, như vậy làm
sao còn công bằng. Nhưng mà dường như xã hội toàn những chuyện như thế, chưa nói
đến hạng mục dựa vào quan hệ để giành được, ngay cả một đứa trẻ đến trường,
không đưa phong bì cho những người liên quan là chuyện khó khăn. Nếp sống như
thế thật không tốt, nhưng đã trở thành thói quen trong xã hội hiện nay.
"An Nhiên, cô không cần thấy thấy nặng nề gì nha, tôi không có ý gì khác, chỉ
vì muốn tốt cho công ty, công ty tốt thì mọi người chúng ta mới tốt nha, hơn
nữa, thực lực công ty chúng ta cũng không kém, danh tiếng trong giới cũng là
hạng nhất nhì, những điều này cô đều biết. Đương nhiên, cũng không phải là muốn
cô làm gì, chỉ là muốn cô làm trung gian giới thiệu chúng tôi với Tô trợ lý,
ngoài ra, hội đồng quản trị công ty cũng có ý muốn nhấc cô lên, cô xem lại rồi
đến lúc đó chuẩn bị đi." Hoàng Đức Hưng cười cười nói.
An Nhiên không tiếp lời, ôm bản thiết kế nhìn xuống mặt đất, cô chán ghét
ông ta nói như thế, nhưng cũng không thể dứt khoát từ chối ngay trước mặt được,
thật ra cô cũng biết, xã hội hiện nay, khi biết cô là vợ Tô Dịch Thừa, chỉ cần
biết chuyện dự án ban khoa học kỹ thuật thành phố là do Tô Dịch Thừa phụ trách,
thì dù là ai cũng muốn gần gũi với cô, để từ đó có thể móc nối với Tô Dịch
Thừa.
Một lúc lâu, An Nhiên mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Hoàng Đức Hưng, thản
nhiên nói: "Tổng giám, nếu không có việc gì, tôi đi ra ngoài trước."
Hoàng Đức Hưng nhìn An Nhiên một cái thật sâu, cô đi theo ông ta đã sáu năm,
ông ta cũng có chút hiểu cô, cô và Tiếu Hiểu là hai người khác nhau, có thể nói
là hoàn toàn tương phản, Tiếu Hiểu am hiểu giao tiếp, tất nhiên, bằng cách thức
nào ông ta mặc kệ, về phương diện bản lĩnh giao tiếp xã hội của cô ta quả thực
không tồi, nhưng còn về phương diện thiết kế lại vốn không hề có thiên phú, mặc
dù cô ta cũng chịu cố gắng, nhưng cho ra bức vẽ gì đó, đều quá cứng nhắc, không
có sáng kiến. Mà An Nhiên thì khác, An Nhiên cực kỳ có tư chất về phương diện
thiết kế, mỗi bản thiết kế đều khiến mắt người ta sáng ngời, nhưng về phương
diện giao tiếp, cô quá cứng nhắc, thiếu khôn khéo. Đoán chừng lần này muốn thông
qua cô để lôi kéo Tô Dịch Thừa không quá trôi chảy rồi, có lẽ ông phải nghĩ cách
khác, biết đâu đi con đường khác sẽ suôn sẻ hơn, lần này nếu có thể giành được
dự án ban khoa học kĩ thuật này, đoán là buổi bình xét tổng giám đốc cuối năm,
sẽ đúng như ông tính toán rồi.
Hoàng Đức Hưng im lặng một lúc lâu mới khẽ gật đầu, khuôn mặt vẫn nở nụ cười,
nói: "Được, không nói cái khác, trước hết cô phải nắm chắc chuyện trang viên thể
thao này, mô hình nhà mẫu cũng phải nắm chắc."
An Nhiên gật đầu, sau đó đi ra khỏi phòng làm việc của ông ta, trong nháy mắt
đóng cửa lại: "haiz —" thở thật dài, rồi mới trở về phòng làm việc của mình.
Buổi chiều thảo luận với kiến trúc sư xây dựng mô hình nhà mẫu, ngoài ra cũng
bắt đầu bố trí người chế tạo. Đến khi tan làm, lúc đóng cửa phòng làm việc đi ra
ngoài, đối diện với Tiếu Hiểu, hai người lạnh mặt nhìn nhau, không nói gì, đồng
thời di chuyển tầm mắt.
Hai người im lặng cùng đi đến thang máy, khi đi ra đến cửa công ty, Tiế Hiểu
cười cười, nhìn cô có thâm ý khác, nói: "tôi khuyên chị, có thời gian thì nên
trông chừng người đàn ông của chị cho tốt." Nói xong, thì xoay người bỏ đi.
An Nhiên chẳng hiểu ra sao cả nhìn cô ta cố tình lắc lư cái mông lên xe rời
đi.
Khi An Nhiên về đến nhà thì Tô Dịch Thừa đã trở lại, đang cầm điện thoại cùng
ai đó nói chuyện.
An Nhiên đổi giày đi vào nhà, thấy anh hơi vội vã muốn cúp điện thoại: "được
rồi, mình biết rồi, chuyện dọn nhà mình hỏi An Nhiên đã, tối nay trả lời cậu.
Đúng rồi, hai này này Dịch Kiều cứ hỏi mình tìm cậu, giọng điệu nghe rất nghiêm
túc, trước đó tiểu tử cậu đã nói gì