
với nó hả?"
Ở bên kia điện thoại Diệp Tử Ôn sửng sốt, có chút chột dạ nói: "mình, mình có
thể nói gì với cô ấy, được rồi được rồi, mình còn có việc, không thèm nghe cậu
nói nữa." Nói xong, liền cúp điện thoại trước
Đặt cặp công văn lên bàn trà, An Nhiên ngồi xuống ghế sô pha, nhìn chằm chằm
vào người đàn ông đối diện.
Tô Dịch Thừa cúp điện thoại, nhìn cô, khóe miệng cong lên, đưa tay hướng về
phía cô: "tới đây."
An Nhiên im lặng đi về phía anh, đặt tay vào tay anh, bị anh dùng sức kéo một
cái liền ngồi lên trên đùi, thân mật thế này An Nhiên vẫn còn chưa thích ứng
được, đẩy anh ra, lại thấy anh càng ôm chặt hơn, như thế, cũng không cố giãy
giụa nửa, đành để tùy anh ôm, thở dài, tựa vào anh, nói: "hôm nay nộp bản thiết
kế lên rồi."
"Ừ." Tô Dịch Thừa ôm cô nhàn nhạt lên tiếng, hỏi: "bọn họ nói như thế nào?"
Vợ anh vất vả thức thâu đêm để hoàn thành, nếu bọn họ dám nói không được, hừ, sẽ
biết tay anh.
"Hoàng Đức Hưng hình như rất hài lòng." An Nhiên đáp đúng sự thực.
Phía sau cô, Tô Dịch Thừa khẽ gật đầu, khóe miệng khẽ cong lên thành nụ cười
như không, thật ra thì anh rất hưởng thụ giờ khắc yên tĩnh và hạnh phúc này.
An Nhiên chậm rãi xoay người, nhìn Tô Dịch Thừa, nhàn nhạt nói: "Hoàng Đức
Hưng nói anh sắp được thăng chức rồi."
Tô Dịch Thừa vô thức cau mày, nhìn cô, sửng sốt, hỏi: "sao vậy? Ông ta nói gì
rồi?" A, tin tức này lan thật nhanh, phía anh còn chưa chắc chắn, bên ngoài đã
rõ như lòng bàn tay rồi, vấn đề liên quan đến lợi ích lúc nào cũng thu hút sự
chút ý của mọi người, đây cũng không phải chuyện tốt.
"Ông ta muốn em nói giúp trước mặt anh, sau đó lôi kéo anh làm chuyện đem lại
lợi ích cho công ty, thậm chí còn hứa hẹn, chỉ cần em có thể giúp công ty giành
được hạng mục đấu thầu, sẽ cho em cơ hội thăng chức." An Nhiên thẳng thắn nói
với anh.
Tô Dịch Thừa nhìn cô cười khẽ, chỉ hỏi: "vậy em nói như thế nào?" Anh có thể
không ngần ngại thái độ của người khác, bởi vì những chuyện kiểu này anh đã gặp
rất nhiều, nghe vô số lần, những cái khác không quan trọng, quan trọng hơn là
thái độ của cô đối với chuyện này.
An Nhiên nhìn anh hồi lâu, cuối cùng lắc đầu, thẳng thắn nói: "em không nói
gì, em sẽ không thay anh đồng ý hay đảm bảo cái gì với người khác một cách lung
tung." Thân phận của anh quá đặc thù, làm vợ anh, cô sợ nhiều lời, thành nói
sai.
"Vả lại." An Nhiên nhìn anh, cúi đầu khẽ nói: "vả lại em cũng không thích
chuyện như vậy, em vẫn cảm thấy hẳn là nên công bằng, nhưng mà kiểu như thế này
thì còn ra gì nữa, có bao nhiêu người không vượt qua được không phải vì kỹ thuật
và thực lực, mà chẳng qua là vì không có quan hệ tay trong, mà không giành được
cái bọn họ đáng nhận được một cách công bằng." Cúi đầu lắc đầu, nhỏ giọng nói:
"em không thích kiểu như thế."
Tô Dịch Thừa cười khẽ, đưa tay nâng khuôn mặt cô lên, sau đó cúi đầu khẽ mổ
lên môi cô, dán sát vào cánh môi cô, nói: "nội bộ thị ủy thì quyết định như thế,
Trương bí thư cũng tiết lộ tin tức cho anh, bảo anh làm tốt công tác chuẩn bị,
nhưng mà quyết định bổ nhiệm chính xác phải tuần sau mới xuống. Nhưng bất kể có
đúng là anh phụ trách dự án ban khoa học kĩ thuật thành phố hay không, về giá
trả thầu cho từng hạng mục, anh không có ý định vì tình riêng mà làm việc thiên
tư (vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp), dù là em tới cầu tình, hay Diệp Tử
Ôn, cũng phải áp dụng đúng trình tự như thường, anh sẽ không cho các em ưu đãi,
hay là ngầm tiết lộ quyết định nội bộ cho các em, tiếp đó kêu gọi đấu thầu chẳng
qua chỉ là một cuộc trình diễn cho người ta xem, anh không có ý định như thế, em
hiểu ý anh chứ?"
Nghe vậy, nhìn chăm chú vào anh, An Nhiên cười nhàn nhạt, như là trong lòng
có một gút mắc, đã tồn tại rất lâu, đến bây giờ mới được cởi ra. Cô vẫn biết sự
tối tăm chốn quan trường không hề ít hơn so với thương trường, có bao nhiêu quan
chức và thương nhân móc ngoặc với nhau, chỉ để chiếm đoạt lợi ích lớn hơn nữa,
thậm chí có một số người lợi dụng chức vụ, vì bạn bè người thân mình mà lũng
đoạn ngành nghề nào đó. Cô ghét những hành động như thế, may mắn anh chưa từng
như vậy, anh công chính (công bằng + chính trực) khiến cô yên tâm.
Tô Dịch Thừa sủng nịch nhéo nhéo cái mũi của cô, đột nhiên nhớ tới trong điện
thoại, Tử Ôn nói căn nhà bên kia đã sớm sửa sang xong rồi, thậm chí vật dụng,
trang thiết bị trong nhà đã được mua và lắp đặt ổn thỏa, hiện tại chỉ cần bọn họ
xách vali là bất cứ lúc nào cũng có thể vào ở, mà bọn cứ chậm chạp mãi không
chuyển sang, cậu ta còn phải tìm người trông coi bên đó, phiền phức như thế
khiến Diệp Tử Ôn có chút nhức đầu, cho nên mấy ngày nay vẫn liên tục thúc giục
bọn họ lúc nào mới chuyển sang.
Nghĩ đến đó, Tô Dịch Thừa thuận miệng trưng cầu ý kiến, hỏi: "An Nhiên, Tử Ôn
nói căn nhà bên kia sửa sang xong, xem lúc nào chúng ta sẽ chuyển qua đó?"
Vừa nghe anh nói như vậy, An Nhiên mới nhớ tới gặp phải Diệp Tử Ôn, anh ta
cũng hỏi cô như thế, sau đó lại liên hệ với một chuyện khác anh ta nói với cô
ngày hôm qua. Rời khỏi ngực anh, nhìn anh chằm chằm, vẻ