
tại điện Minh Đường . Các huyền thoại và giả thuyết chính trị được đặt ra càng ngày càng
nhiều để báo trước sự ra đời của một triều đại mới.
Người ta còn
phao tin rằng họ Võ là giòng dõi của các vua nhà Chu, trong khi các học
giả uyên bác nhất cũng không tìm thấy liên hệ cỏn con nào giữa Võ Tắc
Thiên và các vị vua này, kể cả vị vua đầu tiên của nhà Chu là Võ đế -năm 1100 trước Tây lịch-.
Thực ra thời nhà Chu còn theo chế độ Mẫu hệ, Võ đế chỉ là danh hiệu truyèn tụng sau khi ông chết, chứ không phải ông họ Võ.
Nhưng Võ Hậu không cần biết điều đó. Sau khi lật đổ nhà Đường vào năm 690, bà cho đặt bài vị của Võ đế trong tôn miếu và gọi ông là ông tổ bốn mươi
đời của nhà họ Võ.
Bà rất dốt về sử, Nhưng lại rất bạo về khoa
"cương ẩu" . Nếu có thể, chắc bà đã biến Không Phu Tử thành tổ tiên nhà
bà luôn . Thường thường, muốn lập một triều đại mới phải theo thiên mệnh và có điềm báo trước. Võ Hậu muốn mọi người sẽ thấy điềm báo trước đó.
Các điềm trong trời đất có thể là một vì sao sáng, một vầng hào quang, hay
một đám khói bay lên không trung biến thành hình rồng, v.v.
Váo
tháng bảy năm 687 có một điềm lạ đã thực sự xảy ra . Một người nhà quê
kể rằng con gà mái của anh bỗng dưng biến thành gà trống.
Tháng
giêng và tháng mười năm 689 cũng có những điềm tương tự. Người ta bảo âm dương đã đảo lộn. Võ Hậu biết những chuyện này nhưng không cần phổ
biến. Bà có thể tạo ra những điềm ly kỳ hơn .
Song song với việc biên soạn Đại Vân Kinh của sư Hoài Nghĩa.
Võ Thừa Tự đang tạo ra điềm.
Tháng tư năm 688 , y dùng một phiến đá cổ , đẽo thành một tấm bia lớn có khắc tám chữ :
Thánh Mẫu xuống trần.
Trường thịnh nghiệp đế.
Sau đó y sai người liệng tấm bia xuống sông Lạc.
Một gã nhà quê tình cờ trông thấy tấm bia bèn vô triều tâu cho Võ Hậu hay .
Võ Hậu làm bộ ngạc nhiên và hoan hỉ. Bà phong cho gã làm Khâm Sai đại Thần và cho đổi quốc hiệu là Trường Thịnh.
Tháng năm và tháng sáu năm đó, Võ Hậu tổ chức những buổi lễ Thiên Địa tại khu ngoại thành phía Nam để tạ ơn trời đất .
Bà đổi tên sông Lạc thành sông Trường Thịnh, gọi tấm bia đá kia là Bia
Thánh Linh và gọi khúc sông tìm thấy tấm bia là Suối Thánh Linh .
Dân chài lưới không được đánh cá tại khu vực này. Ngoài ra bà còn ra lệnh ân xá các tội phạm để ăn mừng.
Tất cả những hành động của Võ Hậu khiến người ta cỏ cảm tưởng rằng bà là
một nạn nhân khờ khạo của trò bịp bợm do chính bà bày ra . Tuy nhiên, bà không khờ khạo . Bà biết rõ dân chúng thích thấy và tin tưởng những
chuyện huyền hoặc , những phép mầu và những điềm lạ. -
Người ta bắt đầu thổi phồng những chuyện thần thoại có liên quan đến Võ Hậu với mục đích tuyên truyền chính trị.
Triều đình công bố sẽ tổ chức một buổi lễ để Võ Hậu ra tận Suối Thánh Linh vớt bia và nhận sự uỷ thác của Thượng đế.
Đây là một đại lễ nên tất cả các vương tước trong Hoàng tộc cùng các quan
văn võ và phu nhân phải về tập trung tại kinh đô mười ngày trước.
Mọi ngươi thấy rõ sắp có một biến cố chịnh trị . Một triều đại mới sắp ra
đời. Dân chúng lén lút bàn tán với nhau rằng cuộc cách mạng đã bắt đầu
ló dạng và việc triệu tập các Vương tước về kinh đô chỉ là một cái bẩy.
Hoàng đế và các Thân vương sẽ bị tóm trọn khi tất cả có mặt tại Lạc
Dương . Các mật thư được trao đổi tới tấp giữa các Vương tước ở xa và
bạn bè của họ tại kinh đô .
Lời bàn tán của dân chúng có phải là sự thực không ? Họ nên hay không nên về kinh ?
Chính các Vương tước tại kinh đô cũng phân vân không biết phải quyết định ra
sao . Họ thấy rõ những triệu chứng bất tường nhưng không biết đích xác
chuyện gì sẽ xảy ra .
Vệ vương nghe lời đồn nhưng không tin .
Công tước Vĩnh con của Vương tước Phong em Thái Tôn - viết thư hỏi ý
kiến một người bạn họ Cao tại kinh đô.
Cao trả lời : đừng về. Về là chết !
Khoảng thời gian này, một số Vương tước lão thành em của Thái Tôn còn sống.
Đáng kể nhất là Hàn Vương Gia , Lỗ Vương Quế và Hạ Vương Duy . Ngoài ra còn
có các em của Cao Tôn là Vệ Vương, Việt Vương . Cả hai vị vương tước này đều đã gần sáu mươi tuổi và nỗi tiếng là các văn sĩ lỗi lạc .
Sau cái chết của họ Bạch, tất cả các Vương tước vừa kể đều bị đoạt hết
quyền hành và bị tản mác mỗi người một tỉnh để làm quan .
Thực
ra, Võ Hậu và con cháu của bà cố ý tung ra tin các Vương tước về là mắc
bẫy để dồn họ tới chỗ liều lĩnh, cũng như người ta cố ý đổ cho tù nhơn
bỏ chạy là để có cơ bắn chết .
Dĩ nhiên các Vương tước phải tự vệ. Họ không muốn chui đầu vào rọ để bị giết hoặc bị bọn đầu trâu mặt ngựa khảo đả nhục nhã.
Hàn Vương Gia viết thư khuyến cáo các Vương tước khác như sau :
Hiển nhiên Võ Hậu đang trù tính tàn sát các Vương tước nhà Đường. Nếu không
hành động ngay, toàn thể họ Lý chúng ra sẽ bị tiêu diệt .
Con của Hàn Vương Gia cũng viết thư bằng mật ngữ cho anh họ là Lang Nha Vương Xung :
- Bà vợ cũ của tôi đang đau nặng cần phải chữa ngay . Đợi đến múa đông e quá trễ.
Vì các Vương tước ở cách xa nhau - Phần lớn ở Hà Bắc, Hà Nam và Sơn Dông-, việc liên lạc rất khó khăn nhất là lại có hệ thốn