XtGem Forum catalog
Tình Sử Võ Tắc Thiên

Tình Sử Võ Tắc Thiên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322760

Bình chọn: 7.00/10/276 lượt.

òn cho phép họ giữ nguyên áo mão của triều đình.

- Tất cả đều thú tội rồi ư ?

- Tâu Lệnh Bà, chỉ trừ Nguỵ Viễn Chung .

- Họ là những Công thần. Khanh hãy điều tra lại và xử họ một cách công minh .

Vì không hoàn toàn tin lời nói của họ Lại. Võ Hậu sai một vị quan đi viếng nhà giam .

Được tin này, họ Lại lập tức lấy áo mão của Địch Nhân Kiệt cho một thuộc hạ

ăn mặc giả làm ông . Sau đó Lại và Địch Nhân Kiệt giả , ra ngoài hiên

đứng quay mặt về phía Tây để chờ vị khâm sai . Vì đứng đối diện với họ

Lại và quay mặt về huớng mặt trời, viên Khâm sai không thấy rõ mặt Địch

Nhân Kiệt giả. Vả lại ông cũng khiếp oai họ Lại không dám nhìn thẳng .

Khi về cung, ông báo cáo tình trạng sức khoẻ họ Địch rất khả quan và

được đối đải tử tế v.v.

Đánh hơi thấy điềm chẳng lành, họ Lại vội vã sai người giả tạo mấy bức thư tuyệt mệnh của phạm nhân và gởi lên

cho Võ Hậu để chứng tỏ họ đều hài lòng nhận cái chết. Gã cảm thấy rằng

nội vụ phải chấm dứt sớm ngày nào hay ngày ấy.

Được cậu bé họ La khuyến cáo, Võ Hậu trở nên nghi ngờ họ Lại . Bà cho gọi tất cả các phạm nhân vào triều kiến , theo lời yêu cầu của Nhân Kiệt.

Khi vào đến nơi, họ đều quỳ xuống và kêu oan .

Võ Hậu hỏi :

- Nếu oan sao các khanh lại nhận tội ?

Nhân Kiệt trả lời :

- Tâu Lệnh Bà, nếu không nhận tội chắc chúng tôi đã bị tra khảo cho đến chết , còn đâu ngày hôm nay vào ra mắt Lệnh Bà.

- Vậy tại sao các khanh lại viết thư tuyệt mệnh và gửi cho ta ?

Nhân Kiệt ngạc nhiên :

- Thư tuyệt mệnh nào , Thần đâu có viết.

Mấy người kia cũng đều phủ nhận.

Võ Hậu bèn đem các bức thư ra đối chiếu với nét bút của từng người. Toàn thư giả mạo .

Đáng lẻ nội vụ đến đây chấm dứt, nhưng Thừa Tự quả quyết bọn Nhân Kiệt đang

mưu phản ; hơn nữa họ là những người nguy hiểm, dù họ vô tội cũng nên

bãi chức.

Võ Hậu trả lời :

- Đâu có chứng cớ gì buộc tội họ ?

Thừa Tự vẫn một mực nài xin .

Võ Hậu bực mình :

- Nói vậy đủ rồi ! Lời ta đã nói ra là không sửa đổi .

Bọn Nhân Kiệt bị đổi đi làm quan .

Tuy không đồng ý với Võ Hậu . Thừa Tự cũng hài lòng với kết quả này.

Họ Lại cũng không đến nỗi bị mất chức nhờ sự che chở của Thừa Tự .

Việc thoát chết của Nhân Kiệt không những may mắn cho chính ông mà còn đánh

dấu sự cáo chung của chế độ bắt bớ chém giết các Đại thần.

Khoảng tháng sáu , tháng bảy năm đó, một số minh quan - như Nghiêm Sơn Tự ,

Chu Thanh Sắc, Tu Tiễn và Châu Cửu - gửi thư về triều xin vãn hồi thủ

tục tố tụng, kiểm điểm hành vi các Pháp quan và cách chức những kẻ có

thành tích bất hảo, hạn chế tội tử hình như quy định trong bộ luật dưới

thời Thái Tôn . Những biện pháp này nhằm mục đích thiết lập một chính

thể nhân đạo hơn để lấy lòng dân .

Nhân vật kiêu hùng thứ hai

sau Địch Nhân Kiệt là Nguỵ Viễn Chung . Ông chính là người cứng đầu nhứt trong đám người bị bắt cùng họ Địch và vừa thoát chết nhờ mẹo của họ

Địch. Ông là người cương nghị, hăng hái, trung thực và được lòng tất cả

mọi người. Ông từng lên voi xuống chó nhiều phen và đã bốn lần suýt chết hoặc bị đem đi đày. Dường như có một bà tiên luôn luôn che chở cho ông .

Người ta kể rắng có một lần Viễn Chung và một số Đại thần khác bị ghép vào

tội tử hình . Khi ông bị mang lên đoạn đầu đài và lưỡi dao sắp sửa rơi

xuống thì thình lình có tin quan Khâm Sai của Võ Hậu sắp tới, mang theo

lệnh ân xá. Đao phủ thủ tạm dừng tay chờ xem hư thục. Trong khi chờ đợi, mấy tội nhân kia hết sức khích động, riêng Viễn Chung vẫn tỉnh bơ . Một lát sau, viên Khâm sai tới nơi . Các tội nhơn đều được mở trói và đứng

dậy, riêng Viễn Chung vẫn quỳ trên bục và nói :

- Hãy đọc chiếu chỉ cho tôi nghe xem có phải lệnh ân xá thật không ?

Viên Khâm sai đọc chiếu chỉ. Lúc đó Viễn Chung mới từ từ đứng dậy vươn vai và hít một hơi dài, vẻ mặt vẫn chẳng có gì thay đổi.

Một lần khác ông bị tên mù chữ họ Hầu đem ra xử - Hầu là tên bán bánh bao

được Võ Hậu cho làm Pháp quan như đã kể ở một đoạn trước- Ông bị mang

gông và bị họ Hầu kéo xềnh xệch dưới đất . Tự nhiên ông bật cười vì tình trạng khôi hài lúc đó: Tên mù chữ xét xử, hành hạ một Đại học giả !

Thấy ông há miệng, họ Hầu tưởng ông thú tội , bèn hỏi :

- Ngươi muốn khai ?

Viễn Chung hóm hỉnh trả lời :

- Ta có cảm tưởng như đang được một con lừa kéo đi chơi .

Họ Hầu gầm lên vì tức giận. Gã văng tục văng bàn đủ thứ.

Viễn Chung vẫn thản nhiên :

- Ngôn ngữ của bạn nghe có vẻ hơi nhà quê .

- Ngươi nói sao ?

- Ta bảo trong giọng bạn nghe nhà quê quá . Hơn nửa bạn lại dùng những

chữ thiếu văn vẻ. Đó là vì bạn không đọc sách . Bạn đang làm quan toà,

cần phải dùng thứ ngôn ngữ cao quý thì mọi người mới kính nể. Bạn muốn

học không ? Ta sẽ giúp bạn thành công trong ít ngày. Chắc bạn không biết rằng được nói chuyện với Nguỵ Viễn Chung là một điều rất may mắn.

Tên mù chữ rất xúc động. Như các người nhà quê khác, xưa nay gã rất kính

trọng các nhà trí thức và gã biết người trước mặt gã là một học giả lão

thành.

Sau một phút suy nghĩ, gã mở trói cho Viễn Chung và mời ông ngồi.

Viễn Chung bắt đầu sửa giọng cho gã . Ít l