
.. Anh thực sự đã đẩy cô ấy ra, sau
khi đưa cô ấy về khách sạn, anh cũng nhanh chóng rời đi. Em phải biết, những
phóng viên kia thích bóp méo sự thật."
Giải thích rất hợp lý,
nhưng Lăng Lăng cũng không hoàn toàn tin. Cô lại hỏi: "Vậy sao di động anh
lại ở chỗ cô ta?"
"Anh để quên áo ở
chỗ cô ấy, di động nằm trong túi áo."
"Tại sao anh phải
cởi đồ?"
"Cô ấy làm bẩn áo
anh..."
Lăng Lăng lạnh lùng ngắt
lời anh: "Anh gạt em, anh làm gì cũng luôn cực kỳ chú ý chi tiết, anh sẽ
không quên đồ của chính mình, nhất là thứ quan trọng như điện thoại di
động."
"Tình huống lúc
đó..." Dương Lam Hàng hơi ấp úng. "Anh..."
Sự ngờ vực cứ như cỏ dại,
sinh trưởng tươi tốt trong lòng. "Tình huống lúc đó thế nào?"
"Lăng Lăng, anh
không muốn nhắc lại chuyện đó. Tóm lại, anh không làm chuyện gì có lỗi với em
hết."
"Không muốn nhắc.
Được thôi!" Lăng Lăng cứng rắn nói: "Vậy vĩnh viễn đừng nhắc
nữa."
Nói xong, cô ngắt điện
thoại, nhất thời kích động ném di động ra ngoài cửa sổ!
Lăng Lăng tự nhận mình
không phải một đứa con gái bốc đồng, nhưng cũng có lúc sự không nỡ chia ly cùng
áp lực từ bên ngoài sẽ đẩy sức chịu đựng của một người đi đến cực hạn. Lo âu
quá mức khiến cô đánh mất lý trí vốn có, thần kinh căng cứng của cô có thể đứt
phụt bất kỳ lúc nào. Chờ đến khi cô tỉnh táo lại, muốn hối hận, thì đã quá
muộn! Điện thoại đã bị xe lửa bỏ lại trên một mảnh đất mênh mông hoang vắng...
Hôm sau, Lăng Lăng vốn
kiệt sức vì đường xa lại ngồi trước máy tính xem các file chat hết lần này đến
lần khác, chờ đợi ava đầu hói nhỏ chớp sáng, hỏi cô: Em có đó không?
Nhất định trước tiên cô
sẽ trả lời anh rằng: Không có! Không có! Không có...
Trong lúc đang sốt ruột
refresh danh sách bạn bè, một tiêu đề gây sốc nhảy ra trên màn hình - "Lý
Phi Phi thừa nhận bạn trai là giáo viên đại học".
Lăng Lăng nhanh chóng
click vào, tin tức được dẫn từ blog Sina. Lý Phi Phi thế nhưng lại dám công
khai trên blog của mình thân phận "bạn trai trong lời đồn", cô ta còn
ngang nhiên viết:
____________________
Thấy tất cả mọi người
đều dùng những từ ngữ nhạy cảm để mô tả mối quan hệ giữa tôi và anh ấy, thậm
chí còn có người nói anh ấy dùng một triệu để mua một đêm của tôi, tôi rất thất
vọng.
Chẳng lẽ sức hấp dẫn của
đàn ông phải dùng tiền tài để thể hiện, còn sự quyến rũ của phụ nữ chỉ có cơ
thể trẻ trung xinh đẹp thôi sao?
Chẳng lẽ trong giới giải
trí sẽ không thể có tình yêu đích thực? Mà chỉ còn lại giao dịch giữa quyền lực
và sắc đẹp?
...
Mọi người đều rất tò mò
anh ấy là ai, đúng không?
Một tay phú hào dùng một
triệu đô-la để mời tôi "ăn cơm"? Một nhà đầu tư phim truyền hình nào
đó? Hoặc là, một kẻ nhà giàu tích cực theo đuổi người đẹp như tôi?
Đều không phải, anh ấy
chỉ là một giáo viên đại học bình thường, có cuộc sống khiêm tốn, chuyên tâm
nghiên cứu sách vở.
Tôi không phủ nhận mình
thích anh ấy, thích từ khi còn rất nhỏ, thích nhân phẩm của anh, tài năng của
anh, cá tính của anh, trong mắt tôi anh ấy loại đàn ông chỉ dùng sức hấp dẫn
của nhân cách để chinh phục phụ nữ!
__________________
Bên dưới có người đặt câu
hỏi: "Phi Phi, hiện nay có rất nhiều ngôi sao nữ ra sức che giấu cuộc sống
riêng tư của bản thân, tại sao cô lại thẳng thắn như vậy?"
Cô ta đáp: "Thích là
thích, vì sao không dám thừa nhận? Tôi không giống những người khác, rõ ràng là
thích nhưng đồng thời lại sống chết giấu giếm khi bị người ta nghi ngờ."
Còn có người hỏi:
"Cô không sợ quan hệ của hai người lộ ra sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp diễn
xuất sau này của mình sao?"
Cô ta đáp: "Đối với
tôi mà nói, lấy một người đàn ông mình yêu có ý nghĩa hơn rất nhiều so với làm
một diễn viên. Vì anh ấy, tôi cam tâm tình nguyện từ bỏ sự nghiệp của mình, làm
một người mẹ hiền vợ đảm..."
Bên dưới có rất nhiều
người cảm khái, nói trong giới giải trí phù hoa vẫn còn có một tình yêu thuần
khiết đến thế, khiến người khác vô cùng hâm mộ và cảm động.
Lăng Lăng kéo xuống phía
cuối trang, viết một đoạn comment:
"Tôi cũng từng thích
một người đàn ông, bị nhân cách của anh ấy hấp dẫn thật sâu, thích nhân phẩm
của anh, thích cá tính của anh, ngưỡng mộ tài năng của anh. Nhưng tôi không dám
nói ra, sợ quan hệ của chúng tôi cản trở tiền đồ của anh ấy, tôi cũng không dám
vì anh ấy mà từ bỏ tương lai của mình, sợ làm một người mẹ hiền vợ đảm như tôi
sẽ không có năng lực giữ lấy một người đàn ông hoàn mỹ đến thế. Tôi không biết
liệu mình yêu anh chưa đủ, hay là tôi quá yêu anh... Nhưng đã lựa chọn như vậy,
tôi không hối hận!"
Lý Phi Phi không trả lời,
comment của cô nhanh chóng bị chôn vùi trong hàng loạt comment ào ạt như thủy
triều. Lăng Lăng chua chát nhìn màn hình máy tính, so với Lý Phi Phi, comment
của một người không hề quan trọng như cô chỉ mờ nhạt tựa bụi trần.
Giờ phút này, ý nghĩ rời
đi của cô thực sự bị dao động.
"Lăng Lăng, quên đi
con!" Mẹ Bạch không biết từ khi nào đứng sau lưng cô, đã sớm đọc được tất
cả.
"Con..."
"Đàn ông như vậy,
không giữ được đâu." Mẹ