Old school Easter eggs.
Tuyết Lạc Trần Duyên

Tuyết Lạc Trần Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322192

Bình chọn: 8.5.00/10/219 lượt.

ũng không có nhiều khái

niệm, quần áo mặc thường ngày , khi đi ăn ở ngoài, mẹ ở nhà thường không cho phép tôi mua đồ gì quá xa xỉ, cho nên tôi thường đi bộ vào doanh trại trong ngày, từ đó liền tạo thành

thói quen, vừa có thể tiết kiệm, ngoại trừ mưa nắng còn có

thể tránh bị cướp ở ngoài, tôi tự nhận mình được xem như một

cô gái giàu có.

Đi ra bên ngoài, lo lắng nhìn lên bầu trời bốn phía thỉnh thoảng có cơn gió lạnh thổi tới.

Theo bản năng tôi quấn nhanh khăn quàng cổ trước ngực liếc

nhìn xung quanh, đây là một khu vực rất thanh lịch và yên tĩnh,

với tôi mà nói cũng là môi trường lạ lẫm vô cùng, đi đến nơi

nào để mua mì ăn liền với tôi liền trở thành một vấn đề lớn.

Đang lúc tôi do dự, cách đó không xa có một chiếc xe BMW màu trắng từ từ dừng ở trước mặt tôi.

“Cô Nhạc muốn đi đâu, ta đưa cô.” Một người đàn ông khoảng bốn

mươi tuổi rất thân thiện bước xuống mở một bên cửa ra cho ta

hỏi.

“Chú là?” Tôi khó hiểu nhìn chú ấy.

“Tôi là tài xế của chủ tịch Nghê .”

Tôi gật đầu một cách lịch sự, nhưng tôi chỉ mua mì ăn liền mà thôi, thật sự không cần tài xế cùng chiếc xe sang trọng thế

này.

Nhìn cửa xe mở ra đã lâu cùng ánh mắt mong chờ của chú tài

xế, tôi miễn cưỡng ngồi vào trong xe. Tôi không muốn xuất hiện

tin đồn ngày thứ hai sau tân hôn, cô dâu mới của Nghê Giáng Trần

ra ngoài mua mì ăn liền, lại càng không muốn cho người khác

biết làm vợ của anh trừ bỏ nghiêm, nghỉ, đi đều bước, cái gì

cũng không giống là một người phụ nữ.

“Cô muốn đi đâu?” Ngồi vào trong xe, chú tài xế dường như nhẹ nhàng thở ra hỏi.

“Đi đến cửa hàng mua sắm ở trung tâm đi.”

Xe chậm rãi khởi động, đại khái sau hai mươi phút nhìn trái

nhìn phải chiếc xe tiến vào trung tâm thành phố thật nhộn nhịp.

Trước mắt, những tòa nhà thương mại sang trọng lộng lẫy không biết mọc lên từ khi nào? Còn có tủ kính trưng bày những sản

phẩm rực rỡ muôn màu, trên đường người đến người đi thật đông

đúc, tôi đều cảm thấy xa lạ. Tôi bắt đầu hoài nghi, là do tôi

đã vứt bỏ cuộc sống hay cuộc sống đã vứt bỏ tôi. Có lẽ sống ở thành phố này quá lâu hay là do lâu năm ở trong quân đội

khiến tôi từ bỏ cuộc sống cùng những thay đổi nhanh chóng

từng ngày.

Xuống xe, tôi nhìn quanh trung tâm mua sắm nhộn nhịp, có chút

không biết bắt đầu từ đâu. Nếu mẹ biết tôi đến tận nơi này

chỉ để mua một gói mì ăn liền nhất định sẽ bị mắng là quá

bày vẽ.

Tôi theo dòng người mù quáng đi vào trung tâm mua sắm, đi thang máy tới lầu ba, đây là khu vực của phụ nữ. Chuyện gì đến cũng

sẽ đến, dù sao tôi cũng là một người rảnh rỗi liền thong thả đi dạo nhìn ngắm xung quanh, ý định ban đầu đi mua mì ăn liền bị

ném ra phía sau…

Đi tới đi lui, tôi thấy một gian hàng kinh doanh rất bắt mắt có chữ SNOWLET

tôi liền tò mò đi vào.

Tại quầy bán hàng, hai nhân viên đang nhiệt tình giúp đỡ một cô gái thử quần áo, một cô bán hàng kiên nhẫn đứng sau lưng

tôi, giới thiệu một ít trang phục cho rằng thích hợp với phong

cách của tôi. Bất quá, nói thật, tôi đối với quần áo bên trong thực thất vọng, có lẽ Nghê Giáng Trần vì thuận theo thị

trường mà tạo ra các tác phẩm này, tôi cho rằng ngoại trừ quá

bình thường và không có gì mới lạ , lấy các trang phục trong nhà ra

so sánh thì dường như thiếu một cái gì đó.

Tôi hơi thất vọng đi ra ngoài, đi tới cửa, một chiếc áo

khoác màu đen mặc trên người người mẫu trưng bày ở tủ kính

lại hấp dẫn tôi. Thiết kế của nó cùng với phong cách của Nghê thị, đơn giản nhưng sang trọng, cổ áo cùng cổ tay có nhiều

điểm trắng tựa như những bông tuyết bay bay, lại giống như hàng

vạn vì sao yên tĩnh trên bầu trời dêm, bay bay trong sáng như

những bông tuyết trong suốt. Có một loại cảm giác thảm thiết về

số mệnh lại giống như một loại cảm giác hạnh phúc đã trở về, làm

cho người tôi trở nên mơ hồ không rõ….

Đúng vậy, Nghê Giáng Trần trong thế giới thiết kế dường như vĩnh viễn đều phức tạp và ẩn chứa sự huyền bí. Tôi hơi mê muội vì nó …

“Cô à, cô thực tinh mắt, đây là Nghê Giáng Trần vì SNOWLET

thiết kế ‘Tuyết giáng trần duyên’, là trang phục được trưng bày tại Paris đã giành được giải thưởng.”

“Tôi có thể thử xem không?”

“Thực xin lỗi, đây là hàng không bán, sản phẩm của Nghê

Giáng Trần tự mình thiết kế chưa bao giờ bán trên thị trường.”

“Tự mình thiết kế?” Tôi khó hiểu quay đầu, chỉ chỉ những kiểu dáng trưng trong tủ kính

hỏi: “Ý của cô những thứ này không phải do Nghê Giáng Trần thiết kế?”

“Đương nhiên, đó là những tác phẩm do những nhà thiết kế của SNOWLET

tạo ra, tác phẩm của nhà thiết kế lớ