XtGem Forum catalog
Vợ Đồng Chí, Cố Lên!

Vợ Đồng Chí, Cố Lên!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325000

Bình chọn: 7.00/10/500 lượt.

chất bảo quản thật là giày vò cô quá mức.

"Giày vò đủ chưa, giày vò đủ rồi liền mau dậy đi làm, đã xin nghỉ vài ngày rồi."

"Mẹ." Triệu Nhiễm Nhiễm nói, "Con không có bỏ bê công việc, đồng nghiệp làm trả ngày nghỉ cho con mà."

Triệu phu nhân tức giận một lát, con gái ngốc, cho bậc thang cũng không biết

xuống. "Vậy chớ nằm nữa, đầu năm đi chơi với bạn đi."

"Không có chuyện gì đâu mẹ, con. . . . con nằm thôi."

Triệu phu nhân tức giận đập vào ót cô, xoay người đi ra ngoài, để mì lại.

Triệu Nhiễm Nhiễm từ chối thật lâu, rốt cuộc không động chén mì kia. Động

tĩnh lần này quá lớn, cả Triệu lão gia cũng biết, ban đêm ông liền vào

phòng ngủ của Triệu Nhiễm Nhiễm.

Vừa nhìn thấy cha, Triệu Nhiễm Nhiễm liền muốn khóc, "Ba, sao giờ ba mới đến!"

"Mẹ con không cho ba đến." Triệu lão gia nói, "Bà ấy muốn xem con định làm khổ đến mức nào."

"Gạt người, buổi sáng mẹ đã tới."

"Không lừa con, bà ấy không nhịn được thôi."

Triệu Nhiễm Nhiễm lộ vẻ mặt đau khổ, "Ba nói xem khi nào mẹ mới nhả ra, con sắp không chịu nổi rồi."

"Đứa bé ngốc này." Triệu lão gia chỉ tiếc nhôm không rèn được thành thép,

"Mẹ con đã nói gì hả? Mẹ con không nói gì về việc con gần sang năm chạy

đi nhìn Giang Tiềm, trở lại cũng không mắng con, đó chính là đón nhận,

con không biết, trở về còn tuyệt thực, nên mẹ con mới tức giận."

"Con vội đó mà, Giang Tiềm vẫn còn ở nhà anh hai chờ đấy."

"Con gấp không biết nói à, bây giờ tốt lắm, mẹ con khẳng định nghĩ đây là Giang Tiềm chỉ điểm cho con làm."

Triệu Nhiễm Nhiễm nhanh chóng khoác tay, "Đâu có, anh ấy muốn đến, là con chết sống không cho."

"Ba biết rõ." Triệu lão gia nói, "Hôm qua tới rồi, đụng phải tại lầu dưới,

nên ba khuyên đi về, ba đã sớm nói là nó biết gánh vác."

Triệu

Nhiễm Nhiễm khóc không ra nước mắt, khôn vặt thật là không đúng. "Bình

thường mẹ con tức giận cũng lạnh lùng thế, con làm sao phân biệt được."

"Con còn trông cậy bà ấy chủ động kêu Giang Tiềm tới nhà à, nói cho con

biết, bà ấy hết cách mới đón nhận, mẹ con muốn nhất mặt mũi con cũng

không phải không biết."

Triệu Nhiễm Nhiễm mê mang một lát, mắt đột nhiên bóng loáng, "Ba, ba khuyên mẹ con đón nhận phải không?"

Triệu lão gia ho một tiếng, không để lại dấu vết gật đầu một cái.

"Vậy. . . . . . Vậy hiện tại con nên làm như thế nào?"

Triệu lão gia nghiêm túc suy nghĩ trong chốc lát, "Con nên sửa soạn lại, buổi tối cùng nhau ăn cơm, cơm nước xong vào phòng ngủ nói rõ, làm nũng với

mẹ, vốn là trong lòng bà ấy đã giãn ra, con lại mềm mại thì bảo đảm sẽ

không có vấn đề."

"Có cần con tự mình xuống bếp nấu cơm không?"

"Không cần, mẹ con thấy con lấy lòng bà ấy vì Giang Tiềm, không chừng còn tức giận hơn."

Triệu Nhiễm Nhiễm hơi hiểu, Triệu phu nhân và Triệu Trí Lược có cách nghĩ gần như nhau, chỉ là Triệu Trí Lược càng sâu một chút.

Cô thừa dịp buổi chiều có thời gian tắm rửa sạch sẽ, mặc vào quần áo Triệu phu nhân mua cho, mặc dù mấy ngày qua ăn đồ không dinh dưỡng, nhưng sửa soạn lại, vẫn gắng gượng qua được.

Lúc ăn cơm chiều, ở trên bàn

cơm cònkéo theo Triệu Trí Lược náo loạn mấy câu, đừng thấy em trai cô

hay làm trái với cô, nhưng đối mặt khó khăn từ bên ngoài thì mặc kệ đúng sai, bảo đảm đứng chung chiến tiến, nhất trí đối ngoại với cô.

Mười giờ tối, Triệu Nhiễm Nhiễm đỏ mắt từ trong phòng ngủ của Triệu phu nhân đi ra, đôi mắt Triệu phu nhân cũng đỏ, bảo cô chờ ở phòng khách, rồi dô phòng bếp làm thức ăn.

Triệu Nhiễm Nhiễm ăn sợi mì nóng hổi,

trong lòng có nói không ra cảm giác. Nói cho cùng, Triệu phu nhân đối

với Giang Tiềm còn chưa hài lòng mấy, chỉ là cũng nhả ra để cho anh tới

cửa, đây là đồng ý việc hai người ở chung, nguyên nhân bởi vì cô thích,

mới giống như Triệu Trí Lược, chỉ cần cô thích, dù không vui lòng, bọn

họ cũng tiếp nhận.

"Mẹ, thật xin lỗi."

Triệu phu nhân vén

tóc mái của cô ra sau tai, "Tóc dài rồi, ngày mai đi cắt tóc. Đừng nói

xin lỗi, trước kia cảm thấy cậu ta mặc dù là quân nhân, nhưng cũng may

con người không sai, cho nên mẹ cũng nguyện ý giúp hai đứa qua lại."

"Sau đó xảy ra những chuyện kia, khiến con đau lòng, tất cả đều là bởi vì

cậu ta quá ngây thơ, quá xúc động, cho nên mẹ cảm thấy không quen nhau

cũng tốt, không cần chịu khổ khi làm vợ lính, nhưng có một điểm không

thể phủ nhận, con người Giang Tiềm rất tốt."

"Bây giờ là chính

con lựa chọn, nếu chọn cậu ta, nên chuẩn bị phải chịu khổ, cậu ta là

quân nhân, làm vợ lính thì con phải bền bỉ, nếu con lựa chọn lập gia

đình với cậu ta, tương lai mặc kệ gặp có bao nhiêu khó khăn cũng không

thể lùi bước, không thể hối hận, hiểu không? Đối đãi hôn nhân, vĩnh viễn không nên có ý thay đổi."

Triệu Nhiễm Nhiễm mờ mịt gật đầu, giọng nói lại kiên định lạ thường, "Con sẽ không hối hận đâu mẹ."

Triệu phu nhân nhìn bộ dáng của cô, khẽ lắc đầu than thở. Con gái có thể biết làm vợ lính là khổ, nhưng chỉ thấy từ người mẹ, nhưng trên thực tế chưa thể nghiệm thì sẽ không rõ quá trình đó khổ cỡ nào.

Triệu phu

nhân Trương Tư Nhiêu giáo dục con cái thì luôn luôn áp dụng nghiêm khắc

với nam, phóng khoáng với nữ. Nghiêm khắc nhưng