
gủ cũng đeo, nói không chừng có thể mơ thấy Thiết Đầu đại
thúc .'>
Hai ngôi sao, có vết khắc của ngón tay.
Vẫn cũ như trước, thay đổi mới là ở mặt trên có khắc ba chữ nhỏ nhắn tinh xảo ,“Lâm Lạc Nhi”.
Ta ngã ngồi ở trên mặt đất.
Ngoài cửa sổ là ánh sao sáng tràn ngập bầu trời.
Đèn sáng, ta ngây ngốc nhìn nam nhân trước mắt.
Mười năm, năm tháng mài giũa, thân hình của hắn đã thay đổi rồi, đã
cao lên rất nhiều, không còn là con khỉ gầy còm nhom của ngày trước nữa, trên người rắn chắc không có nửa phân thịt dư thừa, mỗi khi cử động
đứng lên tựa như mãnh hổ tinh tráng hữu lực, khi bất động thì đồ sộ như
núi, so với tướng quân ở trong phim ảnh càng thêm đỉnh thiên lập địa[1'> , so với anh hùng trong tranh vẽ càng có thể chế phục rồng, trói buộc hổ. Dung mạo của hắn đã thay đổi, không còn là chàng thiếu niên nhà quê
trước kia cười hì hì, ngũ quan tuy rằng chỉ thoáng giãn lớn ra một chút, nhưng lại nhìn cương nghị trầm ổn rất nhiều, giống một đại nam nhân.
Thanh âm của hắn đã thay đổi, giọng nói non nớt của trẻ con cùng với
giọng khàn khàn của thời kỳ vỡ giọng đã biến mất không thấy, thay vào
đó là thanh âm cương nghị, giết chóc quyết đoán cùng với ngữ điệu lạnh
như băng, không cho phép bất luận kẻ nào do dự.
[1'> Đỉnh thiên lập địa: có thể chống trời dựng đất-> bất khuất
Ta nhận ra được, hắn chính là Thạch Đầu của ta.
Lý Thạch Đầu như thế nào có thể thành Mộc Vô Tâm? Thành giáo chủ Ma giáo, thành cầm thú trong cầm thú?
Giật mình đến độ quên mất phải kêu la, Thạch Đầu đã cúi người xuống
dưới, bưng đài đựng nến bằng vàng, để sát vào nhìn ta, dùng sức nhìn ta, híp mắt lại nhìn ta, sau đó dụi dụi mắt, lại nhìn một lần nữa. Cuối
cùng buông nến, duỗi tay lên chỗ dịch dung làm thay đổi đường nét ngũ
quan của ta, cực lực chà xát mấy cái, rốt cục xát rớt ra mấy khối keo
phấn vụn dùng để độn cao xương gò má là.
“Là nàng, thật sự là nàng……” Hắn giống như một tên ngốc, không dám
tin thì thào tự nói, hai tay thô to không chịu khống chế nắm thật chặt,
nắm đến xương bả vai của ta từng trận phát đau, sau đó, khóe miệng bắt
đầu nới rộng ra, hóa thành mừng như điên, kích động không kềm chế được.
Một khắc sau, hắn chậm rãi chuyển tầm mắt xuống dưới, nhìn hạ thân của
ta mang vết máu cùng với dịch đục, khắp đùi là xanh tím, nụ cười tươi
này cứng ngắc ở trên mặt, lắp bắp nói,“Lạc Nhi, ta chỉ mới chiếm đoạt
qua, đây là lần đầu tiên…… Ta…… Ta không biết là nàng……”
Lần đầu tiên cưỡng bức chiếm đoạt dân nữ, lại chiếm đoạt vợ của chính mình, còn làm việc vô liêm sỉ hơn cả cầm thú.
Bạn nhỏ Thạch Đầu trợn tròn mắt!
Bạn nhỏ Tiểu Lục rất phẫn nộ!
Ta ngàn phòng vạn phòng cầm thú hơn mười năm, từng nghĩ tới vận khí
không tốt khi bị cầm thú bắt lấy X ngược đãi nên tự nhận là xui xẻo. Lại vạn vạn không thể tưởng tượng nổi thanh mai trúc mã mà chính mình tín
nhiệm nhất cũng là một phần tử trong đội quân cầm thú, còn bắt cóc cưỡng X mình. Phục hồi lại tinh thần, lửa giận trong lòng thiêu cháy còn mạnh hơn so với bếp lò đánh sắt của Thiết Đầu đại thúc, chỉ hận không thể
đem người trước mắt tha đi ra ngoài rút gân lột da! Ngay tại trận, đoạt
lấy cái gối trúc Tương Phi lập tức ném lên phía trên đầu hắn! Sau đó
phát ra tiếng rống bén nhọn nhất của sư tử Hà Đông:“Cút!”
Đầu của Thạch Đầu bị trúng một phát, đứng ngẩn cả người.
Ta tức giận không thể nhịn nổi, đoạt lấy đài đựng nến bằng vàng, dùng tay cân nhắc phân lượng cho thuận lợi, hung hăng đánh lên trên người
hắn ! Không nghĩ tới tên hỗn đản kia nội lực đạt đến đỉnh điểm, theo bản năng dùng chân khí hộ thể, ta chẳng những không đả thương hắn mảy may,
còn bị điện giật đến mức huyệt hổ khẩu[2'> phát tê lên, thiếu chút nữa đánh rớt đài nến xuống đất.
[2'> Hổ Khẩu:
(a) Ở bờ ngoài, giữa xương bàn ngón 2.
(b) Khép ngón trỏ và ngón cái sát nhau, huyệt ở điểm cao nhất của cơ bắp ngón trỏ ngón cái.
(c) Ngón tay cái và ngón tay trỏ xòe rộng, lấy nếp gấp giữa đốt 1 và
đốt 2 của ngón tay cái bên kia để vào chỗ da nối ngón trỏ và ngón cái
(hổ khẩu tay này, đặt áp đầu ngón cái lên mu bàn tay giữa 2 xương bàn 1
và 2), đầu ngón tay ở đâu, nơi đó là huyệt, ấn vào có cảm giác ê tức-xem thêm
Ta hung hăng trừng mắt với Thạch Đầu.
Thạch Đầu ngốc nghếch nhìn ta thật lâu, rốt cục hiểu ra.
Đài nến lần thứ hai bị liệng qua, không có bị điện giật ngược lại.
Liều mạng đánh tên hỗn đản này bảy tám cái, cho dù hắn không né không tránh, cúi đầu chịu đánh, miệng vết thương ở hạ thân của ta lại bị động tác kịch liệt xé ra, hai giọt máu tươi dọc theo bắp đùi, chậm rãi chảy
xuống dưới, đành phải bỏ đài nến xuống, nín nước mắt rưng rưng chậm rãi
khom thắt lưng xuống.
Thạch Đầu lo lắng sốt ruột, lập tức ngăn chặn rồi ôm ngang lấy ta,
thật cẩn thận đặt ở trên giường, kéo chăn đắp lên, bối rối giải thích
nói:“Như thế nào lại bị thương nghiêm trọng như vậy? Ta biết lần đầu
tiên của nữ tử sẽ có lạc hồng, nhưng mà ta…… Ta không biết…… Đợi chút,
nàng cùng Long Chiêu Đường căn bản không có gì sao?! Nàng cũng vẫn luôn
chờ ta sao?”
Một câu cuối cùng là mừng như điên .
“Sớm biết chàng