Insane
Vô Sắc Vô Hoan

Vô Sắc Vô Hoan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323760

Bình chọn: 8.5.00/10/376 lượt.

ta! Ta bị chàng khi dễ

thành cái dạng này, chàng còn muốn khi dễ ta!”

“Đừng khóc, ta…… Ta không khi dễ nàng.” Hắn muốn vào cửa lại không dám tiến, cuối cùng dậm dậm chân rồi đi.

Hai nữ hộ vệ thấy chủ tử bị dìm hàng, không dám ở lại lâu, vội vàng

cáo lui. Nhóm mỹ nhân nha hoàn muốn cười lại không dám cười, đến mức mặt đều đỏ.

Ta cố gắng há to mồm ăn cơm, tranh thủ sớm ngày khang phục để áp bức người!

Ước chừng qua hơn một giờ, lúc ăn no rồi nghỉ ngơi, tám chín nữ tử ăn mặc khác nhau, dung mạo xấu đẹp không đồng nhất, tuổi lớn nhỏ các loại, từng người một vọt lên, tiến vào, tự giới thiệu cũng là người trong

Liệt Hỏa giáo Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Câu Trần, Đằng

Xà, Thao Thiết, Tất Phương, nữ giáo đồ cấp bậc hỗn độn, là tay sai các

ngành nhánh, cụ thể làm gì không rõ lắm, dù sao cũng là phụng chỉ tới

làm thuyết khách cho giáo chủ.

Thạch Đầu ở ngoài cửa sổ tự mình giám sát trận chiến, gửi đến ánh mắt cổ vũ, các nàng giống như đánh tiết canh gà, cuốn tay áo lên tranh nhau đi tiên phong ra trận.

Đằng Xà tỷ tỷ nói:“Mộc giáo chủ rất đáng thương, từ sau khi nghe đồn

phu nhân đã mất, mười năm không gần nữ sắc, cái xác không hồn, mỗi ngày

chỉ nhớ nhung phu nhân, những mỹ nhân này được các võ lâm môn phái khác

phỏng theo khẩu vị của hắn mà đưa tới, hết thảy đều bị chuyển giao cho

cấp dưới hoặc dùng làm nha hoàn, tuy rằng lần này là làm sai , cũng coi

như ông trời thương tình cho gặp gỡ, nhẫm lẫn nảy sinh trong cảnh tình

cờ, thành toàn cho hai người. Phu nhân xem xét phân thượng trên tấm chân tình của hắn, nên giơ cao đánh khẽ, giáo huấn một chút liền quên đi.”

Tất Phương đại nương nói:“Ai nha, thiên hạ nào có nam nhân không phạm phải sai lầm? Biết sai, có thể sửa mới là tốt.”

Chu Tước tiểu muội nói:“Giáo chủ mỗi ngày say rượu thành tính, ngồi

yên không loạn, chính nhân quân tử cũng là vì nhớ ngươi. Mỹ nữ đệ nhất

của võ lâm kia…… Không phải, là mỹ nữ thứ hai muốn vuốt tóc làm đỏm!

Muốn câu dẫn giáo chủ, lập tức không nói hai lời bị quăng đi ra ngoài

cửa, nếu là nam nhân tham hoa háo sắc kia của ta có thể làm được một nửa như thế này, chuyện sai lầm lớn bằng trời ta cũng nguyện tha thứ cho

hắn.”

Bạch Hổ lão bà bà nói:“Nữ hài tử khi tuổi còn trẻ luôn tâm cao khí

ngạo, trong mắt chứa không dưới nửa điểm hạt cát, có một số việc đợi già đi quay đầu nhìn lại, sẽ hối hận.”

Cuối cùng Huyền Vũ mỹ nhân lắm mồm mau lưỡi nói:“Phu nhân ngươi muốn

thế nào mới tha thứ hắn? Muốn hắn chịu đòn nhận tội cũng được, muốn hắn

lên núi đao xuống chảo dầu cũng được, dù sao cũng phải vạch ra rõ đạo

lý, giáo chủ của chúng ta bình thường tính tình không tốt lắm, nếu là

phát sinh ra ác liệt hơn ba phần, chúng ta làm cấp dưới ngày cũng không

có cách nào sống nổi.”

Chúng nữ nhất trí xưng phải.

Ta nói:“Nếu lần này bị bắt đến không phải là ta? Nếu mà làm đến mức

ta mất mạng? Phải như thế nào để kết thúc đây? Nếu là tất cả sai lầm

trong thiên hạ đều có thể xin lỗi để vãn hồi, sao còn cần luật pháp làm

cái gì? Cần công lý để làm cái gì?”

Câu Trần đại tỷ vỗ bộ ngực nói:“Nếu giáo chủ thật sự chỉ vì mưu tính

kế hoạch lớn là con nối dõi, sớm tám trăm năm trước đã cường thưởng dân

nữ rồi, làm sao còn chờ tới bây giờ? Một mặt là lão gia kia mỗi ngày uy

bức ép buộc, mặt khác là bóng dáng của phu nhân người thực làm cho hắn

động tâm a! Nếu không làm sao lần đầu tiên liền trúng mục tiêu, thành

toàn mối nhân duyên tốt đẹp cho các ngươi?”

Thao Thiết gia loli cũng nói:“Trước kia đi theo giáo chủ làm việc,

từng nghe thấy hắn cùng lão gia cãi nhau, lão gia bảo hắn mau chóng nạp

thiếp sinh con, hắn nói những chuyện khác có thể nhân nhượng lão gia,

nhưng phu nhân của nhà mình vì hắn mà báo huyết hải thâm cừu là ân, vì

hắn mà sống chết có nhau là tình, ân tình nặng như núi, cho nên việc này vạn vạn không thể nghe lệnh. Giáo chủ tốt như vậy, làm sao lại tùy tiện ở trên đường cái cường thưởng dân nữ cơ chứ? Khẳng định là bóng dáng

của ngươi rất giống phu nhân, làm cho hắn nháy mắt bằng cảm giác mà làm

ra chuyện ngốc .”

Các phụ nhân hỗn độn nói:“Hắn đêm qua là uống nhiều rượu, mang theo

bảy phần men say, nhất thời không nhận ra được, giáo chủ lại trời sinh

thần lực bất phàm, cho nên xuống tay hơi nặng một chút, tổn thương đến

phu nhân hắn cũng có hối hận. Phu nhân tốt xấu cũng cấp cho một cái cơ

hội quay đầu, tái phạm lập tức bảo lão phu nhân nghiêm trị không tha.”

Già mồm át lẽ phải, ta trời sanh tính đa nghi, mặc cho bọn họ khuyên

can mãi, một chữ cũng không tin! Chỉ hỏi:“Ai là lão gia và lão phu nhân? Cha mẹ của Thạch Đầu không phải đã qua đời rồi sao?”

Mọi người qua một hồi lâu mới hiểu được Thạch Đầu là Mộc Vô Tâm, đang muốn trả lời.

Ngoài phòng truyền đến tiếng hét phẫn nộ của ông lão già :“Lão gia tử dạy ngươi giết người phóng hỏa đánh người cướp của! Dạy ngươi ám sát,

dò la tin tức, nhận thức độc dược, quyết định mưu kế sách lược! Nhưng

cho tới bây giờ chưa từng dạy ngươi sợ vợ! Thật sự là vô dụng! Vô dụng

a!”

Chúng nữ nghe vậy, đều che miệng, thiếu chút nữa không ngưng được tràng cười .