XtGem Forum catalog
Câu Chuyện Ngày Xuân

Câu Chuyện Ngày Xuân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328315

Bình chọn: 7.00/10/831 lượt.

r/>
“Thế còn bảy kí sự kia?”, Mặc Trì ung dung lật giở tiếp cuốn vở ghi chép.

Lần này, Tư Tồn cứng họng.

“Đây là kết quả nghiên cứu Đường - Tống bát đại văn nhân của em sao?”, Mặc Trì cau mặt hỏi.

“Bọn em vẫn chưa học đến triều Đường - Tống, đây chỉ là cuốn sách mà thầy giáo yêu cầu chuẩn bị trước thôi”.

“Được, chưa học qua thì không tính. Thế bọn em đã học những gì rồi?”

“Trước triều Tần đến hai triều nhà Hán”.

“Vậy thì sẽ kiểm tra trong thời kì đó. Em thử đọc thuộc lòng Xuất Sư Biểu của Gia Cát Lượng cho anh nghe xem nào”.

Việc đọc thuộc lòng xưa nay chưa từng làm khó Tư Tồn. Cô bắt đầu đọc: “Thần
Lượng ngôn: Tiên đế sáng nghiệp mạc bán nhi trung đạo Băng khuất. Kim
thiên hạ tam phần... tiên đế lự Hán, tặc bất lưỡng lập, vương nghiệp bất thiên an”, giọng đọc lưu loát, mắt không nghiêng ngó. Một hơi sau đã
đọc hết, cô nhìn Mặc Trì với điệu bộ khiêu khích, ngụ ý dẫu anh có kiểm
tra cách mấy cũng không bắt bẻ được cô đâu. Vẻ mặt Mặc Trì vẫn không
đổi, anh cười thầm hỏi tiếp: “Bài thơ đầu tiên của Trung Hoa là gì?”

“Á?”, Tư Tồn sửng sốt. Bài thơ đầu tiên của Trung Hoa hình như cô giáo đã
giảng qua, còn giảng cầ truyền thuyết liên quan đến nó nữa. Còn nhớ, lúc đó Tiểu Xuân ngồi bên cạnh cô cười sặc sụa, thế nên bây giờ chỉ nhớ đến Vu Tiểu Xuân cười như thế nào mà quên cả thơ.

“Đấy! Em nói đã học rồi, sao lại không nhớ?”, Mặc Trì nhìn cô vặn hỏi.

“Đó là thơ tình yêu, không tính!”, Tư Tồn đỏ mặt nói.

“Thơ tình yêu thì sao?”

“Nếu không anh nói thử xem, xem có giống cô giáo của bọn em giảng không”, cạn lời chẳng biết cãi thế nào, Tư Tồn đành nói ngang.

Thấy cô có vẻ không phục, Mặc Trì bèn nói: “Bài thơ đầu tiên của Trung Hoa là Việt Nhân ca thời Xuân Thu. Bài thơ có nói:

“Kim tịch hà tịch hề, khiên chu trung lưu.

Kim nhật hà nhật hề, đắc dữ vương tử đồng chu.

Mông tu bị hảo hề, bất ti cấu sỉ.

Tâm kỉ phiền nhi bất tuyệt hề, đắc tri vương tử.

Sơn hữu mộc hề, mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề, quân bất tri”.

“Đúng, đúng là bài thơ này! Tâm duyệt quân hề, quân bất tri”, Tư Tồn nhớ ra, vui vẻ nói.

Mặc Trì nhìn cô, rồi tiếp tục giảng giải: “Theo truyền thuyết nước Sở, một
ngày nọ có chàng trai tên là Ngạc Quân Tử Tích đứng chèo thuyền ngắm
cảnh. Có một cô gái giặt áo quần bên sông thương thầm chàng và dùng
tiếng Việt11 hát lên bài hát đó. Chàng trai không hiểu, đến khi về nhà
nhờ người dịch mới biết được đó là một bài thơ tình tuyệt đẹp. Sau đó,
chàng trai có trở lạí tìm cô gái ấy, nhưng tìm cách nào cũng không
thấy”.

“Giá mà anh ta hiểu được sớm thì tốt rồi”, Tư Tồn mơ màng nói với vẻ mặt tiếc nuối.

“Bài thơ này nói lên điều gì?”, Mặc Trì hỏi thêm.

“Bài thơ muốn nói rằng, khi yêu một người thì phải sớm nói cho người ta
biết, đến khi không tìm được nữa thì chỉ còn nỗi tiếc nuôi mà thôi. Và
còn một điều nữa, đó là phải học tốt ngoại ngữ”, Tư Tồn khẩn thiết nói.

Nghe cô nói, Mặc Trì trong lòng thấy bực bõ. Phải học tốt ngoại ngữ ư, điều này mà cô cũng nói ra được.

“Được, vậy bây giờ anh sẽ kiểm tra ngoại ngữ của em. Bắt đầu từ câu hỏi này, nếu trả .lời sai thì sẽ bị phạt nhé”.

11. Việt là danh từ chỉ một nưđc chư hầu nhà Chu ở vùng đất phía nam Trường
Giang, ven biển Chiết Giang, Trung Quốc trong giai đoạn Xuân Thu.

“Phạt gì thế?”, Tư Tồn lo lắng hỏi.

“Sai câu thứ nhất bị đánh vào tay, sai câu thứ hai sẽ gõ đầu, sai câu thứ ba thì...”, Mặc Trì Trì mỉm cười đầy ẩn ý, vẻ như có ý đồ gì đó không tốt: “Thì anh sẽ cắn em!”

“Vậy được, anh kiểm tra đi”, vẻ hồi hộp lo lắng lộ cả ra trên mặt Tư Tồn, cứ như con cừu non đang đợi người ta làm thịt.

“Where do you study? Phải dùng tiếng Anh để trả lời đấy nhé!”. Tư Tồn không
khỏi sửng sốt, Mặc Trì phát âm tiếng Anh chuẩn như băng đài mà cô đã
từng nghe.

“Là...”, Tư Tồn cố gắng lục tìm những đơn từ tiếng Anh trong đầu, cố gắng lắm mới ghép được câu: “North... A không, North
University...”

“What is your major?”

“I...”, Tư Tồn vắt kiệt não: “Chinese department...”

“Tell me, who is your husband?”, Mặc Trì nói nhanh và tăng độ khó khiến Tư Tồn nghe không hiểu.

“Trả lời không được phải không?”

“Em vẫn chưa học nhiều đến thế!”

“Không lí do lí trấu gì hết, đưa tay ra đây!”, Mặc Trì làm bộ nghiêm nghị.

Tư Tồn chìa tay ra, Mặc Trì liền nắm lấy đôi tay nhỏ bé mềm mại của cô rồi đánh khẽ một cái, quyết không chút do dự. Trả lời không được, đáng bị
đánh lắm!

Tư Tồn còn đang vẩy vẩy tay vì bị đánh đau, Mặc Trì đã lại tiếp tục ra câu hỏi: “Đọc thuộc lòng công thức hàm số ba góc”.

“Đây là câu hỏi Toán học kia mà!”, Tư Tồn dường như không muốn trả lời.

“Em không nói là không kiểm tra Toán học mà!”

Mình bị lừa rồil Tư Tồn tức tối nghĩ. Chẳng qua chỉ là công thức hàm số ba
góc thôi mà, khi thi đại học cô cũng đã viết công thức này