XtGem Forum catalog
Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327342

Bình chọn: 8.00/10/734 lượt.

>Khương Sâm lật xem tài liệu trong tay, đọc đại khái nội dung, có một số việc
ngoài dự liệu của hắn, cô gái nhỏ này vậy mà có quan hệ không đơn giản với Doãn
Triệt.

Hắn cau lông mày lại, đây cũ

ng không phải là tình huống hắn muốn nhìn
thấy.

Cũng không bik sau này a Sâm có đóng zai ác hok, mà đến lúc này thấy ảnh đáng
iu ghê, đẹp zai, không lăng nhăng như DT, lại có ý đặc biệt với mỗi chị Hi.



So với sóng gió quá khứ sau này, Trần Hi cảm thấy mình trong thời gian này
quả thật rất thoải mái, mỗi buổi sáng ngủ dậy bị Khương Sâm trêu chọc, thỏa mãn
cái hứng thú đầy ác ý của hắn.

Sau đó đi học, nghe Hạ Kỳ nhiều chuyện một chút, nhưng dĩ nhiên chủ yếu vẫn
là quan tâm đến mình. Buổi tối sau khi trở về , tiếp tục làm cơm cùng Kheơng Sâm
ăn. Thời gian của cô cứ như vậy nhàn nhã không lo lắng từ ngày này qua ngày
khác. Cô cảm thấy mình như vậy rất tốt, thật sự rất rất tốt.

Trần Hi xách giỏ đi vào lớp học ngồi cạnh Hạ Kỳ, lấy sách vở cần thiết ra.
Thật kỳ quái, Hạ Kỳ không hoạt bát giống như hàng ngày, đều này làm cho Trần Hi
ngược lại có chút không thích ứng được.

“Hôm nay có chuyện gì mới không?” Mọi lần trước khi vào học mấy phút, là thời
gian tốt nhất để các cô tám chuyện.

“Mi sẽ không muốn biết đâu” Hạ Kỳ cố làm ra vẽ thần bí, càng khiến Trần Hi tò
mò hơn.

“Có liên quan tới ta?” mặt Trần Hi giãn ra.

“Ừ. . . . . . Doãn Triệt đã trở lại, ngày hôm qua bọn họ đi đón hắn.”

Nghe xong lời Hạ Kỳ nói, Trần Hi cảm giác tóc gáy của mình cũng dựng đứng
lên, bấm ngón tay tính toán, thật đúng là đã một tháng không sai.

“Mi không sao chứ?” Hạ Kỳ nhìn sắc mặt trắng bệch của Trần Hi, lấy tay nhẹ
nhàng khều cô.

“Không có việc gì. . . . . .” Trần Hi miễn cưỡng cười cười, cuộc sống hạnh
phúc an nhàn luôn trôi qua rất nhanh, cô cố ý tránh người nhưng rốt cuộc hắn vẫn
trở lại.

“Nghe nói đi theo Doãn Triệt còn có một búp bê mắt xanh tóc vàng.”

“Thật không?” ghánh nặng trong lòng Trần Hi buông xuống được một chút. “Lần
sau nói chuyện, mi ngàn vạn lần đừng nói một nửa, dễ hù chết người ta lắm được
không?”

“Được. . . . . .” Hạ Kỳ miễn cưỡng cười cười “Ta còn chưa nói hết đâu, Doãn
Triệt có đến tìm mi, để lại cho mi cái này, hắn nói không gọi điện được cho mi….


Nói xong Hạ Kỳ liền lấy từ trong túi xách ra một bao thư rất đẹp, Trần Hi
nhìn chằm chằm bao thư cũng không dám đưa tay ra. Hạ Kỳ nói tiếp “Ta khuyên mi
tốt nhất nên cầm đi, không biết vì sao nha, ta cảm giác tâm tình Doãn Triệt đang
không tốt, ánh mắt của hắn giống như muốn giết người vậy, mặc kệ bên trong là
cái gì, ta khuyên mi tốt nhất cũng phải xem qua…”

Trần Hi cắn môi một cái, cuối cùng vẫn phải nhận lấy bao thư trong tay Hạ Kỳ,
cô ấy nói đúng,mặc kệ là cái gì, xem một chút vẫn cần thiết hơn, muốn ra trận
cũng phải chuẩn bị trước.

Buổi học ngày hôm nay, Trần Hi không yên tâm trong lòng, cứ thấp thỏm chờ
đợi, thậm chí cô còn định cúp học, sau khi sống lại mà nói, cảm giác hồi họp
ngày hôm nay giống như cô dâu lần đầu lên kiệu hoa.

Thật vất vả chịu đựng đến giờ tan lớp, Trần Hi liền vội vàng xông ra ngoài,
cô cũng không dám đảm bảo, tên Doãn Triệt kia có giống lần trước hay không chạy
đến tận lớp học tìm mình.

Trần Hi không biết liệu Doãn Triệt có biết những chuyện vừa xảy ra hay không,
nếu như biết hắn sẽ hỏi cái gì, cô không sợ Doãn Triệt hỏi chuyện gì đã xảy ra
hay nguyên nhân vì sao, cô chỉ sơ Doãn Triệt biết chuyện mình hiện tại đang ở
nhà Khương Sâm.

Không biết vì sao, trong lòng Trần Hi có chút bất an và đau lòng, loại cảm
giác đó giống như cô là người vợ đang vụng trộm bên ngoài, có lẽ chỉ là tinh
thần không ổn định, nhưng cũng đủ cho cô lo lắng không muốn đối mặt với vấn đề
này.

Trần Hi đoán rất đúng, Doãn Triệt quả thật muốn đến lớp học tìm cô, nhưng
thật bất hạnh, bất hạnh là cho Doãn Triệt, đối với Trần Hi phải nói là may mắn
mới đúng.

Doãn Triệt còn chưa đi đến lớp học của Trần Hi, ngay khúc quanh của cầu
thang, liền gặp được Trương Nghiên đang đi đến tìm hắn.

Tâm trạng Trương Nghiên bây giờ thật không tốt, cô bị xem như trò cười trong
trường học, thắng làm vua thua làm giặc, đạo lý từ xưa đến nay này không bao giờ
sai.

Lúc ấy cô do kích động nên phát tán bài viết đó, vốn dĩ chỉ muốn làm Trần Hi
chịu nhục một chút, hoặc chí ít có thể tạo áp lực của dư luận làm Trần Hi không
được thoải mái, nghĩ đến chỉ cần có người làm cho cô ấy thương tích đầy mình thì
cô cũng thấy thỏa mãn, bao nhiêu oán giận cũng có thể tiêu tan.

Sau đó, chuyện xảy ra vượt qua dự liệu của cô. Trương Nghiên luôn nhận được
những bức thư nặc danh, có lúc là những câu chuyện xưa, lúc là những mưu kế, có
khi còn cung cấp cho cô những tài liệu liên quan đến Trần Hi.

Những thứ đồ này sao lại xuất hiện trùng hợp như vậy, đúng ngay lúc cô có thể
dùng đến. Càng về sau, thân bất do kỷ, cô càng si mê hưởng thụ cảm giác thắng
lợi xem Trần Hi bị giày vò.