Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325481

Bình chọn: 8.5.00/10/548 lượt.

i đổi tính thế?”

Tôi cố kìm nén cục máu to trong cổ họng, nói: “Chúng ta vẫn tiếp tục công
việc chính chứ!”

Lúc này Tả Mạc Phong mới nhớ ra, nhẹ nhàng quay người bước đi. Hừm! Coi như
anh ta vẫn còn biết điều, nếu còn dám nói nữa, bản cô nương không phát hỏa mới
là lạ!

Nhưng anh ta vừa mới bước được hai bước liền quay lại, lạnh lùng liếc tôi một
cái, nhếch mép cười nham hiểm: “Vừa rồi có người vừa mơ vừa kêu lên: “Tôi không
thích anh ta, tôi không thích anh ta… Hờ hờ, yêu thầm ai rồi hả?”

“Hừm, cái gì mà yêu thầm hả! Bản cô nương là một thiếu nữ xinh đẹp vô địch
thiên hạ, ai thấy cũng phải yêu quý, xe nào thấy cũng phải đổ nghiêng ngả, biết
chưa hả? Người như tôi mà phải yêu thầm ai à? Không phải là vì anh ghen tị với
tôi nên muốn bôi nhọ tôi đấy chứ! Làm tổn hại đến danh tiếng của ” Tôi tức giận
xổ ra một hơi, nói xong mặt nóng bừng lên. Trời ạ, chẳng biết là lúc mơ tôi có
nói câu gì mất mặt lắm không, chắc không phải là anh ta đã biết hết rồi đấy
chứ…

“Ặc ặc! Thiếu nữ xinh đẹp thì tôi chưa gặp bao giờ nhưng hoa phù dung thì tôi
đã gặp phải một bông rất to! Mà cô có chắc là cô có danh tiếng để cho tôi làm
tổn hại không?” Tả Mạc Phong ỡm ờ nói, cười đắc ý rồi quay người bước đi…

Hoa phù dung? Tại sao lại là hoa phù dung? Lẽ nào nhìn tôi giống hoa phù dung
à?

“Này này, tại sao lại là hoa phù dung hả?”

“Ha ha ha, cô không biết Phù Dung tỷ tỷ à?”

“Tả Mạc Phong chết tiệt này, anh có tin là bản cô nương sẽ xé xác anh không…”
Tôi tức giận giơ nắm đấm định đấm vào lưng anh ta.

Tả Mạc Phong nhanh nhẹn quay người, nắm chặt lấy nắm tay tôi, nói tiếp:
“Người thì giống như hoa phù dung, tính cách thì đanh đá, xem cô có thể lấy được
chồng không!”

“Tôi không lấy được chồng thì sao chứ? Anh thì lấy được vợ chắc? Chị Minh Y
Na vừa xinh đẹp lại vừa dịu dàng, một cô gái tốt như vậy mà anh còn không thèm,
anh mới là người cả đời không lấy được vợ ấy.” Tôi tức điên lên, hai ngày nay
trong đầu lại toàn nghĩ đến chuyện này, thế là tôi xả luôn ra một hơi cho bõ
tức.

Không ngờ là câu đó lại tác động rất lớn đến Tả Mạc Phong, vẻ mặt anh ta bỗng
tối sầm lại. Anh ta từ từ buông tay tôi ra, quay người bước về phía trước.

Tôi biết là lần này toi rồi, tôi vội vã chạy lên phía trước để giải thích.
Nhưng không phải là tôi sợ Tả Mạc Phong đau lòng, anh ta vốn là người tự cao tự
đại, bị nói như thế cũng đáng, nhưng dù sao thì anh ta cũng là hội trưởng Hội
sinh viên, cuộc thi đấu lần này anh ta cũng giúp đỡ rất nhiều. Nếu như làm anh
ta tức giận chẳng thèm quan tâm đến cuộc thi nữa thì bao nhiêu cố gắng trước đó
của tôi chẳng phải là sẽ đổ xuống sông xuống biển hết sao?

Ý thức được điều này tôi đành phải xuống nước xin lỗi Tả Mạc Phong.

“Tả Mạc Phong, Mạc Phong đại nhân, hội trưởng đại nhân, tôi không cố ý, anh
đừng chấp kẻ tiểu nhân nhé, đừng nên để bụng nhé, có được không?”

Tả Mạc Phong không thèm để ý đến tôi, vẫn bước tiếp về phía trước. Hừm, định
làm cái trò gì thế? Lâm Tiểu Ngư tôi phải hạ thấp xin xỏ người khác từ bao giờ
vậy? Thế mà hắn ta còn không thèm để ý nữa chứ!

Tôi chạy lên trước chặn đường Tả Mạc Phong: “Tôi đã xin lỗi anh rồi, anh có
hiểu tiếng người không đấy, đến con chó nó cũng phải sủa lên một tiếng. Bản cô
nương xin lỗi anh là rất tôn trọng anh rồi, tại sao anh lại chẳng thèm để ý gì
đến tôi thế hả?”

Tả Mạc Phong lạnh lùng nhìn tôi một cái, ánh mắt ấy, thật là lạnh lẽo, thật
là kinh khủng - Tựa như trong mắt đang bùng cháy một ngọn lửa lớn, mà ngọn lửa
ấy đến từ địa ngục!

Tôi lập tức hạ hỏa, lắp bắp nói: “Cho, cho dù thế nào đi nữa, thì anh cũng
nên đáp lại tôi một câu chứ! Tôi đã xin lỗi anh thật lòng như vậy rồi thì anh
đừng để bụng nữa có được không?”

“Cô hiểu cái gì chứ?” Ánh mắt của Tả Mạc Phong toát lên vẻ đau lòng.

“Ít nhất là tôi biết rằng, con người không thể cứ chìm đắm trong quá khứ
được!” Oa, Lâm Tiểu Ngư, mày thật là dũng cảm, cuối cùng thì mày cũng nói ra
được rồi, nói cho Tả Mạc Phong biết điều mà mày trăn trở từ hômó đến giờ: “Tả
Mạc Phong, đó không phải là lỗi của anh, đó chỉ là một sự cố ngoài ý muốn. Anh
muốn sống khép kín chỉ vì một sự cố ngoài ý muốn đến bao giờ nữa? Có bao nhiêu
người thích anh như vậy, anh có biết rằng đó là điều rất khó khăn không? Cứ cho
là anh không chấp nhận ý tốt của họ, thì cũng không nên chà đạp lên ý tốt đó
đúng không? Anh có biết Minh Y Na thích anh như thế nào không? Sao anh lại để
chị ấy phải tổn thương vì anh chứ…”

“Lâm Tiểu Ngư! Đủ rồi!” Tôi đang cao hứng nói thì Tả Mạc Phong bỗng ngắt lời
tôi: “Lâm Tiểu Ngư, thứ nhất, việc của tôi không cần cô phải lo, cũng chẳng phải
là tôi khép kín lòng mình. Thứ hai, tôi không chấp nhận Minh Y Na là bởi vì tôi
không muốn cô ấy bị tổn thương, tôi không thích cô ấy, chuyện này không thể
gượng ép được. Rõ chưa? Sau này đừng có đề cập đến chuyện này với tôi nữa.”

“Anh muốn trốn tránh sự thật, chị Minh Y Na có chỗ nào làm anh không


Teya Salat