Polly po-cket
Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325160

Bình chọn: 7.5.00/10/516 lượt.

c thân thế
của anh ấy.

“Đây là miếng ngọc bội của Thượng Quan mà!” Tôi đưa tay cầm lấy miếng ngọc
bội: “Để tôi giữ giúp anh ấy! Cái anh chàng bất cẩn này!”

Nhưng Tả Mạc Phong liền nắm chặt tay, thu lại miếng ngọc bội, nghiêm túc nói:
“Tôi phát hiện thấy bên cạnh miếng ngọc bội có vết máu. Nếu báo cảnh sát, đây sẽ
là vật chứng rất quan trọng, cứ để tôi giữ đi!”

Tôi day day trán, khổ sở phân tích câu nói của Tả Mạc Phong - Anh ta, anh ta
nói thế là có nghĩa gì? Vết máu? Báo cảnh sát?

“Hả? Anh nói cái gì? Lẽ nào Thượng Quan xảy ra chuyện rồi?” Cuối cùng thì tôi
cũng phản ứng lại, nắm chặt lấy hai cánh tay của Tả Mạc Phong, ra sức lắc thật
mạnh: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”

“Không biết!” Tả Mạc Phong nhếch miệng buông ra hai chữ khiến tôi muốn sụp
đổ, rồi anh ta lại hỏi tiếp: “Anh ấy là anh họ cô, bình thường anh ấy có gi­ao
tiếp với ai không? Có thù oán với ai không? Nếu không có thì chúng ta có thể
nghi ngờ rằng đối thủ cạnh tranh muốn gây bất lợi cho Thượng Quan! Cho nên vì sự
an toàn của Thượng Quan, chúng ta phải nhanh chóng báo cảnh sát!”

“Báo cảnh sát…” Tôi ngỡ ngàng nhìn Tả Mạc Phong, khó khắn lắm tôi mới nói
được: “Không thể báo cảnh sát!”

Đúng, đúng vậy, không thể báo cảnh sát! Một khi đã báo cảnh sát, cảnh sát sẽ
điều tra ra thân phận của Thượng Quan Cảnh Lăng, như thế thì tất cả mọi việc sẽ
bị bại lộ, e rằng lúc ấy mới là lúc Thượng Quan Cảnh Lăng thực sự gặp nguy
hiểm!

Tả Mạc Phong chớp chớp mắt nhìn tôi, nghiến răng nói: “Tốt nhất là cô hãy cho
tôi một lí do hợp lí mà không ảnh hưởng đến cuộc thi ngày mai!”

“Lí do, lí do…” Tôi chột dạ nhìn Tả Mạc Phong, lại bắt đầu bịa, “Thượng Quan…
từ bé đã bị viêm mũi rồi, thường hay bị chảy máu cam. Cứ mỗi lần chảy máu cam là
lại phải nằm nghỉ. Anh cũng biết là anh ấy lúc nào cũng nghĩ cho người khác, sợ
bị bạn bè nhìn thấy sẽ lo lắng cho anh ấy…”

Tôi vừa nghĩ vừa bịa - Lâm Tiểu Ngư, mày nói dối càng ngày càng giỏi! Vua nói
dối số một thế giới, ngoài tôi ra thì chẳng ai địch nổi nữa!

Tả Mạc Phong cứ nhìn tôi chằm chằm, chẳng có chút biểu hiện gì, đợi tôi nói
xong, anh ta mới hắng giọng: “Lâm Tiểu Ngư, tốt nhất là cô đừng có lừa tôi, tốt
nhất là đừng có làm hỏng đến cuộc thi ngày mai, tốt nhất là… đừng để tôi thất
vọng vì cô!”

“Ha ha ha, anh yên tâm đi!” Tôi cố gắng làm ra vẻ thoải mái: “Lâm Tiểu Ngư
tôi đã nói một là một, anh hoàn toàn có thể tin tưởng được…”

Tả Mạc Phong giận dữ trừng mắt nhìn tôi, rồi quay người bước đi. Tôi đang
chuẩn bị thở phào thì anh ta bỗng quay đầu lại nói thêm một câu: “Nếu chiều nay
mà tôi vẫn không thấy Thượng Quan Cảnh Lăng thì tôi sẽ đi báo cảnh sát!”

Hu hu hu, không nhầm đấy chứ? Nói cho cùng thì anh ta vẫn chưa tin lời tôi,
vẫn muốn đi báo cảnh sát. Tôi nhìn theo bóng dáng anh ta, khóc dở mếu dở!

bóng dáng của Tả Mạc Phong đã hoàn toàn biến mất ở lối rẽ, tôi bắt đầu tá hỏa
lên đi tìm Thượng Quan Cảnh Lăng. Anh ấy tài giỏi như vậy, cho dù có gặp kẻ xấu
đi nữa thì cũng không thể bị chảy máu được! Lẽ nào vết máu đó là của người khác?
Nhưng Thượng Quan Cảnh Lăng lương thiện như vậy, cho dù có gặp người hung dữ hơn
nữa thì anh ấy cũng không ra tay. Vậy rốt cuộc là có chuyện gì? Trừ phi… anh ấy
lại đột ngột xuyên thời gi­an trở về thời đại của anh ấy rồi?

Nếu thực sự anh ấy lại xuyên thời gi­an trở về thời đại của mình rồi, vậy thì
cuộc thi ngày mai nhất định sẽ hỏng bét, và mãi mãi về sau tôi sẽ không còn được
nhìn thấy anh ấy nữa! Hu hu hu, nghĩ đến việc sẽ không còn gặp lại Thượng Quan
Cảnh Lăng nữa, lòng tôi bỗng cảm thấy đau nhói! Mà có khi cái anh chàng ngốc
nghếch đó lại lạc vào một bộ lạch ăn thịt người nào đó, bị người ta lừa đun cả
nồi nước sôi để làm thịt chính mình cũng nên ấy chứ!

Tôi thấy loạn hết cả lên! Có lẽ Thượng Quan Cảnh Lăng thực sự đang gặp nguy
hiểm rồi, có lẽ tôi phải nói rõ chân tướng sự việc cho Tả Mạc Phong biết thôi,
anh ta tài giỏi như vậy, nhất định là sẽ có cách… Đang miên man suy nghĩ, trong
đầu tôi bỗng lóe lên một khuôn mặt Tả ác mà buổi sáng tôi đã nhìn thấy khiến tôi
lạnh toát sống lưng. Người ấy, toàn thân toát vẻ nguy hiểm, tại sao tôi vừa nghĩ
đến hắn ta là lại có cảm giác liên quan đên sự mất tích của Thượng Quan Cảnh
Lăng nhỉ?

Nghĩ đến đây, tôi lập tức đi tìm đội của trường Hữu Trí. Không cần biết người
ấy đáng sợ như thế nào, vì Thượng Quan Cảnh Lăng tôi phải dũng cảm đối mặt.

3.

Cả ở trên khán đài và khu vực chờ thi của trường Hữu Trí tôi đều không tìm
thấy Thượng Quan Cảnh Lăng đâu, cũng không tìm thấy huấn luyện của đội võ thuật
của trường Hữu Trí - Quân Lưu Caôi đột nhiên nghe thấy một tin khiến tôi kinh
động - Quân Lưu Ca hình như cũng xuất hiện ở trường Hữu Trí cùng lúc với Thượng
Quan Cảnh Lăng xuất hiện ở trường tôi. Anh ta đánh bại được huấn luyện viên cũ
của trường Hữu Trí và trở thành huấn luyện viên mới của câu lạc bộ trường đó một
cách suôn sẻ!

“Hừm, cái tên Quân Lưu Ca ấy, nhìn giống người bìn