
à một quân cờ tốt của cô ta mà thôi. Thích thì cô ta dùng, không
thích thì cô ta quẳng đi không thương tiếc. Dũng là một dụng cụ tiện lợi của cô ta.
- Em có cần anh đến thăm em không...??
Lan giật nảy mình. Làm sao cô ta dám mời một kẻ giang hồ vào
nhà. Bố của cô ta mà biết, thì tiền trợ cấp cho cô ta tiêu sài thế nào cũng bị
ông cắt. Cô ta sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có. Mẹ của cô ta cũng
giống như cô ta chỉ thích chưng diện và mua sắm nhưng lại lười đi làm. Cô ta
tuy đã hơn hai mươi từ lâu lắm rồi nhưng cô ta không muốn đi làm, mà dù cô ta
có muốn cũng không ai dám thuê cô ta vì cô ta bỏ học ngang xương để chơi bời.
May mắn cho cô ta vì có một ông bố giàu có. Ông ta là chủ thầu xây dựng nên tiền
vào như nước. Ông ta cũng đi bồ bịch lăng nhăng. Ông ta không thể nào chịu đựng
được mẹ của cô ta.
Bà ta là một kẻ to mồm và ích kỉ, ông không bao giờ có tiếng
nói ở trong gia đình. Ông ta tìm thấy những điều đó ở một người đàn bà khác.
Người đàn bà đó tuy không xinh đẹp và ăn diện được như mẹ của Lan. Nhưng trong
con mắt của ông, bà ấy còn đẹp gấp vạn lần mẹ của Lan. Ông yêu bà ấy và ông
đang có ý định ly hôn với mẹ của Lan để đến với bà ấy. Lan và mẹ của cô ta
không hề biết điều này. Cả hai vẫn ăn diện và tiêu phung phí như ngày xưa. Họ
đâu biết là khi ông bố của Lan chia tay mẹ của cô ta, tất cả mọi thứ sẽ chấm dứt.
- Không cần đâu anh. Em bị ốm xoàng thôi. Em chỉ cần nghỉ
ngơi hôm nay là khỏi...!!
Dũng còn muốn nói thêm với Lan. Lan lại không muốn nói bất cứ
điều gì với Dũng. Cô ta bảo.
- Em chào anh nhé. Em phải dậy đánh răng rửa mặt và làm mấy
công việc lặt vặt vào buổi sáng đây....!!
Lan cúp máy trước Dũng. Hai thằng đàn em thấy Dũng buồn rầu.
Chúng nó tò mò hỏi.
- Chị ấy không đến hả đại ca...??
Dũng chán nản đáp.
- Ừ. Cô ấy bảo bị mệt nên không thể nào đến đây được....!!
Một thằng động viên Dũng.
- Đại ca đừng buồn làm gì. Hôm nay đại ca không gặp được thì
ngày mai. Em nghĩ bây giờ đại ca nên tập trung vào hai nhiệm vụ mà chị ấy đã nhờ
đại ca đi thì hơn. Em nghĩ thế nào người đẹp cũng hậu tạ anh xứng đáng khi anh
hoàn thành xong hai việc đó.....!!
Nhắc đến nhiệm vụ. Dũng hỏi hai thằng.
- Đã có kết quả gì về tên Công và con nhỏ Vân chưa...??
Tên kia trả lời.
- Tên Công bọn em đã điều tra ra cả rồi. Tối hôm qua sau khi
đại ca gọi điện thoại cho bọn em. Em đã nhờ mấy thằng làm ở hai cái vũ trường ấy
để ý tên Công dùm. Nó bảo em là tên đó tối hôm qua không hề đến hai chỗ đó. Em
cũng đã cho người theo dõi trước cửa nhà của tên đó. Em nghĩ nội trong ngày hôm
nay, chúng ta có thể nắm được đường đi nước bước của tên Công.
- Còn con nhỏ Vân. Bọn em vẫn không có tin tức gì cả. Con nhỏ
này ngoài tấm ảnh của nó ra, bọn em không biết nó ở đâu và đang làm gì. Theo lời
khuyên của chị Lan, bọn em đã cử hai tên trực sẵn ở siêu thị của Vũ và để ý anh
ta 24/24 rồi. Nếu như con nhỏ Vân đến tìm anh ta hay anh ta đi tìm nó thì thế
nào chúng ta cũng truy ra tung tích của nó....!!
Dũng gật đầu hài lòng bảo hai thằng đàn em.
- Các chú làm như vậy là quá hoàn hảo rồi. Anh hy vọng chúng
ta sẽ sớm kết thúc được hai việc này nội trong ngày mai. Anh không muốn chúng
ta kéo dài lâu quá....!!
Tên kia trêu Dũng.
- Chắc đại ca nóng lòng muốn biết người đẹp đền ơn cái gì
cho đại ca đúng không. Đại ca yên tâm đi thế nào đại ca cũng nhận được một phần
thưởng xứng đáng....!!!
Dũng không nói gì. Anh ta bưng tách cà phê lên môi. Anh ta vừa
uống cà phê, vừa nhìn ra đường. Cả đêm hôm qua, anh ta không tài nào ngủ được.
Anh ta vừa hồi hộp vừa lo lắng, anh ta sợ làm cho Lan phật lòng. Mặt khác anh
ta nóng lòng muốn biết Lan sẽ đền ơn cho anh ta cái gì. Anh ta đâu có biết Lan
chẳng muốn đền ơn cho anh ta cái gì cả. Cô ta chỉ nói thế để khơi dậy lòng tận
tụy của Dũng đối với cô ta mà thôi.
Duy bỏ đi vào trong phòng. Anh chàng ngồi xuống ghế. Đầu óc
nghĩ ngợi lung tung. Duy không yên tâm để cho Vân đi xe buýt đi làm. Anh chàng
đứng bật dậy. Duy lẩm bẩm.
- Mình cần phải đưa cô ta đi làm. Tiện thể mình cũng muốn biết
công ty mà cô ta đang làm nằm ở đâu và trông nó như thế nào...!!
Anh chàng nhấc điện thoại bàn. Duy bấm số ở quấy tiếp tân.
Cô nhân viên đứng quầy bắt máy. Duy nói nhanh.
- Chị bảo anh chàng tài xế hôm qua chuẩn bị xe cho em. Em có
việc cần phải ra ngoài gấp....!!
Chị kia vâng dạ gật đầu rồi nói.
- Tôi sẽ bảo anh ấy làm ngay. Chào cậu chủ...!!!
Duy vớ lấy cái áo khoác. Anh chàng khép cửa rồi bước ra
phòng chính. Bố mẹ, ông nội và bà Jenny vẫn đang uống trà, cà phê và ăn sáng.
Bà Jenny thấy Duy ăn mặc tươm tất và chuẩn bị đi ra ngoài. Bà tò mò hỏi.
- Con định đi đâu à...??
Duy nhìn ra ngoài trời anh chàng thấy nắng đã lên cao. Không
khí ở khách sạn cũng ồn ào hẳn. Duy đáp.
- Con có chút chuyện. Con xin phép....!!
Bà Jenny muốn bi