
g con nhỏ không thể nào vui nổi.
Cuộc sống của Duy và Vân khác nhau xa quá, có thể nói Vân là
một con chuột sa vào hũ gạo nếp. Vân không muốn bị người ta khinh rẻ và chê cười
là một con nhỏ ham giàu. Vân bối rối nghĩ.
- Mình không nên để ý đến điều này thì phải vì dù sao mình
và anh ta đâu có ý định lấy nhau...!!
Tiếng động ngoài cửa làm cho Vân giật mình. Con nhỏ đứng bật
dậy.
Cuối cùng người thân của Duy cũng tới. Vân hồi hộp không biết
họ có thích con nhỏ hay không.
Anh chàng vệ sĩ mở cửa cho mọi người bước vào phòng. Hành lý
đã được hai anh chàng khuân vác mang ở phía sau. Vân nhìn gười phụ nữ đầu tiên
đi vào. Con nhỏ đứng ngây ra để ngắm từng người thân của Duy. Ấn tượng của Vân
về bà nội của Duy rất tốt còn gia đình bác họ của Vân làm cho con nhỏ cảm thấy
bất an.
Vân khiếp sợ trước ánh mắt soi mói và nhìn mình chằm chằm của
một người phụ nữ tóc vàng đứng cạnh bà nội của Duy. Vân không hiểu bà ta có ý
gì mà phải nhìn và đang đánh giá mình kỹ thế.
Con nhỏ đưa mắt nhìn sang bên cạnh. Vân kinh ngạc vì chàng
trai trẻ đứng cạnh người phụ nữ đó cũng đang nhìn con nhỏ với ánh mắt tò mò và
pha chút chiêm ngưỡng . Vân ngơ ngác không hiểu gì cả. Con nhỏ tự nhiên thấy
mình bị nhìn ngắm và đánh giá như một con thú cưng. Vân bối rối không biết phải
sử xự như thế nào cho đúng. Bà Hồng Trà là một con người tế nhị. Bà nhận thấy
tình thế khó xử của Vân. Bà mỉm cười hỏi.
- Cháu là Vân đúng không...??
Con nhỏ lễ phép trả lời.
- Dạ. Cháu chào bà...!!
Duy bước hẳn vào trong phòng. Anh chàng giới thiệu từng người
cho Vân biết. Vân cúi đầu lễ phép chào lại từng người. Con nhỏ thấy Tuấn Anh cứ
nhìn mình mãi không thôi. Con nhỏ cảm thấy khó chịu và bực mình vì thái độ nhìn
Vân chằm chằm không biết ngượng ngùng của anh ta. Vân nghĩ.
- Tên kia đúng là một kẻ bất lịch sự. Mới ngày đầu tiên gặp
nhau mà đã không có được sự tôn trọng nhau rồi thì mai sau đúng là khó sống hòa
thuận với nhau đây...!!
Vân cố lờ anh ta đi. Con nhỏ tìm cách thoát khỏi không khí
ngượng ngập này. Vân cúi đầu nói.
- Cháu xin phép được ra ngoài một chút....!!
Bà Hồng Trà mỉm cười dễ dãi nói.
- Ừ, cháu đi đi....!!
Vân quay người đi ra hướng cửa chính. Khi Vân lướt qua người
Tuấn Anh để đi ra cửa. Anh ta khẽ nhếch mép lên và nháy mắt với Vân một cái.
Con nhỏ tròn xoe mắt nhìn.
Bà Jenny để ý từng hành động và cử chỉ của Tuấn Anh đối với
Vân. Bà thở dài khi nhìn thấy hành động cuối cùng của Tuấn Anh đối với Vân khi
con nhỏ đi ra cửa. Bà nghĩ.
- Xem ra thằng này sang đây là để tranh giành Vân với Duy thật
rồi, không đúng phải nói là cướp đoạt những gì mà Duy đang có mới đúng. Thằng
Tuấn Anh đúng là một con người thủ đoạn và độc ác y như mẹ của nó vậy...!!
Đào thấy trái tim đập thật nhanh khi nhìn vào ánh mắt hoang
dại của Tuấn Anh. Con nhỏ lẩm bẩm.
- Tên này đúng là có một ánh mắt chết người. Hắn chắc phải
là một kẻ đào hoa có hạng. Cứ nhìn ánh mắt của hắn, đôi môi mỏng, cách hắn ăn
diện là biết....!!
Trong trí não của con nhỏ đang phát một thông điệp.
- Hãy tránh xa hắn ra....!!
Điều đó vang lên không chỉ một lần. Vân ngạc nhiên vì chưa
bao giờ con nhỏ rơi vào tình trạng này cả.
Vân đứng dựa vào thành lan can nhìn xuống sân. Bàn tay nghịch
mấy chiếc lá và khẽ vuốt nhẹ lên tấm thảm màu xanh của những cây dây leo trên
tường. Vân thích khung cảnh và cách trang trí của khách sạn. Đào lên tiếng hỏi.
- Mình có thể nói chuyện với bạn một chút được không...??
Vân quay sang nhìn. Vân kinh ngạc vì cô gái này chính là cô
gái đi cùng với Khoa vào sáng hôm qua. Không biết cô ta đang làm gì ở đây.
- Được. Chị muốn nói chuyện gì...??
Đào bước lại gần Vân. Con nhỏ kín đáo quan sát Vân từ đầu đến
chân. Đào ghen tị vì Vân xinh đẹp hơn Đào nhiều và có vẻ lanh lợi hơn.
- Em năm nay bao nhiêu tuổi...??
Vân không hiểu sao chỉ vừa mới gặp nhau cô gái này đã muốn hỏi
tuổi của Vân làm gì. Con nhỏ đáp.
- Em 17 tuổi, còn chị...!!
- Chị 18...!!
- Chị hỏi tuổi của em làm gì...??
- Chị chỉ tò mò thôi. Em có thể trả lời chị câu hỏi này được
không...??
- Được. Chị cứ hỏi đi nếu đó không phải là câu hỏi riêng
tư...!!
- Em đừng lo vì câu hỏi này của chị không phải là riêng tư
đâu. Em có thể cho chị biết em và Duy có quan hệ gì được không...??
Vân nghĩ.
- Thế mà bảo là không riêng tư. Cô gái này là ai mà muốn biết
mối quan hệ của mình với Duy. Mình phải hỏi cho rõ mới được...!!
- Chị có thể cho em biết chị hỏi em như vậy làm gì được
không...??
Đào bối rối không biết trả lời Vân như thế nào cho phải. Con
nhỏ không thể nói là người yêu cũ của Duy và chính là người đã gây ra tai nạn
làm cho Duy bị mất trí nhớ. Vì nếu nói cho Vân biết thế nào Vân cũng hỏi lại
Duy. Duy đâu còn nhớ nữa nên con nhỏ sẽ bị biến thành trò hề và trở thành