Điệu Slow Trong Thang Máy

Điệu Slow Trong Thang Máy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325194

Bình chọn: 8.5.00/10/519 lượt.

g nhịn nổi đã lên tiếng: “Cô quả phụ họ Bạch tư tình với Cao Trào rồi...”

Tôi ban đầu còn cười híp mắt
hóng chuyện thị phi, đến khi mấy từ kia lọt vào tai mới bất giác sững
người. Thấy tim mình như bị cái kiếm gì đấy (Ỷ thiên kiếm? Đúng rồi,
chính là Ỷ thiên kiếm!) chém làm đôi, vết chém sắc lẹm, như thể không
đau nhưng lại là vết thương chí mạng.

Tiếng Trần Hữu Dung vẫn
vang lên bên tai: “Thực ra từ lâu đã có người đồn bọn họ cặp kè với nhau rồi, nhưng giờ hình như mới công khai. Hôm qua là sinh nhật con trai
Cao Trào, ông ta còn lái xe đưa quả phụ họ Bạch đi mua bánh sinh nhật
cho con trai. Này cậu nói xem, liệu có phải hai người bọn họ đã...”

Con mụ lưỡi dài này cứ thao thao bất tuyệt, ghét quá đi mất, tôi thật chỉ
muốn tìm miếng cao dán cái mồm vịt của mụ ta lại. Mẹ kiếp, ai khiến bà
nói xấu Bạch Lâm! Tôi thầm chửi rủa Trần Hữu Dung bằng những lời độc địa nhất một hồi xong, mới cảm thấy mình thật vô vị. Việc kia thì có liên
quan gì đến chị ta! Hơn nữa, chị ta nói rõ ràng tường tận như vậy thì
đến trăm phần trăm chuyện kia không thể là giả. Nghĩ đến đây lòng tôi
buốt lạnh: một người sợ người khác đàm tiếu như Bạch Lâm lại chịu cùng
Cao Trào công khai đi mừng sinh nhật con trai lão ta, hẳn quan hệ giữa
lại người chắc chắn không hề đơn giản.

Tôi gắng gượng lắm mới
không ngã quỵ, khó khăn ngồi xuống chỗ của mình. Đến khi ngồi yên rồi
mới nhận ra cả người đang run lẩy bẩy, không rõ là vì tức hay vì khó
chịu. Mấy mụ đàn bà vẫn đang bàn luận về chủ đề kia, người nào cũng mang cái giọng điệu vừa khinh khi vừa đố kỵ, mở mồm ra là quả phụ, mở mồm ra là che nọ đậy kia, làm như Bạch Lâm là hạng gái bao dâm đãng nhất tồi
tệ nhất trái đất, làm như Bạch Lâm là loại đàn bà thủ đoạn lắm tâm kế
nhất trần đời.

Từng lời bọn họ phỉ báng Bạch Lâm cũng đồng thời
đâm nát trái tim tôi. Nghe những lời này, tim tôi như bị người ta lần
lượt tra tấn bằng mười đại cực hình Mãn Thanh. Nghe đến cuối cùng tôi
thực sự không thể chịu nổi nữa, đang định gầm lên mắng đám tiện nhân kia ngậm hết mồm lại thì mấy mụ đàn bà tự nhiên im bặt. Tôi hơi sững người, bất giác ngoảnh lại nhìn về phía cửa.

Là Bạch Lâm! Mắt tôi dán
chặt vào nàng, còn nàng chỉ thoáng nhìn qua tôi gật đầu lịch sự rồi về
thẳng chỗ ngồi. Không biết liệu nàng có nghe thấy mấy lời ban nãy của
đám người kia không, nhưng vẻ mặt nàng vô cùng bình tĩnh, vô cùng bình
tĩnh.

77.

Cả buổi chiều trái tim tôi ở bên Bạch Lâm, ánh
mắt gần như không rời khỏi nàng. Nhưng nàng lại chẳng hề chú ý đến tôi,
đôi khi ánh mắt dạt tới chỗ tôi nhưng rồi đều thờ ơ lướt qua.

Tôi nắm chặt điện thoại trong tay, muốn gửi tin nhắn hỏi Bạch Lâm xem rốt
cuộc có phải nàng thực sự có gì đó với Cao Trào, nhưng mãi vẫn không thu đủ can đảm. Mấy lần tin đã viết xong nhưng cuối cùng không ấn nổi phím
gửi đi. Đến khi gần hết giờ làm, điện thoại đã ướt đẫm mồ hôi.

Tan làm, Bạch Lâm là người đầu tiên rời văn phòng, tôi không có được cơ hội gặp riêng nàng. Sau khi về nhà, tâm trạng tôi càng không thoải mái, lúc nào cũng nghĩ đến lời đám phụ nữ nói lúc trưa cùng vẻ bình tĩnh kỳ lạ
của Bạch Lâm ban chiều. Tất cả những dấu hiệu này đều chứng tỏ nhất định đã xảy ra chuyện. Ở nhà đến tám giờ tối, cuối cùng tôi không chịu nổi
nữa, bèn chạy xuống đường gọi một chiếc taxi đến thẳng nhà Bạch Lâm. Tôi không muốn tiếp tục im lặng thế này, tôi muốn dứt khoát mọi chuyện với
Bạch Lâm.

Hùng hổ là thế nhưng càng đến gần nhà Bạch Lâm, khí thế trong tôi càng xẹp đi nhanh chóng. Đến khi đứng trước cửa nhà nàng, tôi đã hoàn toàn mất hết can đảm. Tay tôi đặt lên chuông cửa, rồi lại thu
về, cứ lặp đi lặp lại hai động tác này như vậy. Bản thân tôi cũng đang
có một cuộc giao chiến quyết liệt trong lòng, không ngừng do dự lưỡng
lự.

Đúng lúc tôi đang chần chừ chưa đưa ra được chủ kiến, một ý
nghĩ chợt lóe lên trong đầu: Bạch Lâm ở bên Cao Trào liệu có phải vì tôi và Bạch Lộ không? Với bản tính của Bạch Lâm nàng không thể nào gióng
trống khua chiêng qua lại với Cao Trào như thế?! Nàng làm như vậy là có ý gì? Nàng muốn trong công ty đồn thổi chuyện giữa nàng và Cao Trào để
tôi dứt hẳn tơ tưởng với nàng ư?

Càng nhĩ tôi lại càng chắc chắn
là như vậy. Nếu thế tôi càng phải làm rõ mọi chuyện với Bạch Lâm, tôi
phải nói với nàng rằng Bạch Lộ đã tìm được niềm vui mới rồi, tôi phải
cho nàng biết giờ nàng hoàn toàn không cần tiếp tục đóng kịch nữa!

Nghĩ đến đây, tay tôi ấn mạnh, kính coong, kính coong. Chỉ lát sau, cửa mở,
nàng xuất hiện trước mắt tôi. Nhìn thấy tôi, nàng kinh ngạc.

Khoảnh khắc trông thấy Bạch Lâm, tôi thực sự muốn mặc kệ tất cả ôm chầm lấy nàng, tôi không muốn mất nàng, thực sự không muốn.

“Tiểu Triệu!” Bạch Lâm ngạc nhiên lên tiếng: “Sao lại là cậu?” Mới nghe tôi
còn ngẩn người, nhưng ngay sau đó cảm giác buồn bực bắt đầu ùa đến. Mẹ
kiếp, nàng nói câu này là có ý gì? Lẽ nào nàng đang đợi ai khác? Lẽ nào
là Cao Trào?

Tôi không thể không quan sát Bạch Lâm kỹ hơn, nàng
ăn vận rất chỉnh tề


Snack's 1967