Luôn Có Người Đợi Anh

Luôn Có Người Đợi Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325800

Bình chọn: 7.00/10/580 lượt.

i đắc ý: “Mẹ Thiên Vũ lại gọi điện chửi mắng Du Tinh một trận ư? Bà ấy còn nói sẽ đến trường gây rắc rối cho cô ấy sao? Trời ơi! Vậy thì phiền phức rồi. Mẹ Thiên Vũ nổi tiếng là mồm
mép. Mỗi lần con trai gây chuyện gì cũng đều đổ lỗi cho người khác. Đặ
biệt là lần này, Thiên Vũ vào viện suýt chút nữa thì không cứu được. Bây giờ cậu ấy vẫn chưa về được đâu. Bà ấy tức giận truy cứu xem ai hại con trai bà ấy thành ra như vậy. Bây giờ bà ấy nhận định là Du Tinh rồi,
chắc chắn đám bạn “bay” hôm đó đều biết bà ấy ghê gớm như thế nào ên
không ai dám chọc giận bà ấy đâu. Dù sao, Du Tinh cũng có mặt, chắc chắn mọi người sẽ đổ mọi trách nhiệm lên đầu cô ấy cho mà xem.”

Điền Điền nghe mà càng tức giận hơn: “Sao đám người đó có thể như thế chứ?
Dám làm thì phải dám chịu, bây giờ đổ mọi trách nhiệm lên Du Tinh thì
còn ra cái gì nữa? Thấy hồng mềm thì bóp chặt sao?”

“Không
phải là hồng mềm thì bóp. Khi đó, họ cùng xảy ra chuyện, chỉ có Du Tinh
là không thân không thế, không đẩy cho cô ấy thì đẩy cho ai? Bây giờ, mẹ Thiên Vũ cho rằng Du Tinh dẫn cậu ta đi dùng bột K, miệng lưỡi của bà
ta chắc chắn sẽ khiến cô ấy khốn đốn.”

“Sao lại như vậy được? Để bà ấy chạy đến trường gây chuyện, mọi người sẽ biết Du Tinh bị bắt
vào đồn cảnh sát. Hơn nữa, còn bị bắt vì nghi ngờ dùng ma túy nữa. Chưa
biết chừng, nhà trường sẽ đuổi học cậu ấy. Hoắc Khởi minh, anh có thể
giúp cậu ấy giải thích cho mẹ của La Thiên vũ hiểu không? Sự việc vốn
không liên quan đến cậu ấy. Cậu ấy cũng là người bị hại mà.”

Hoắc Khởi Minh làm ra vẻ suy nghĩ: “Điều này… Tôi có thể đi giải thích giúp
được. Nhưng tính khí mẹ Thiên vũ rất khó chịu, rất khó nói chuyện. Tôi
nói thì nói nhưng không biết bà ấy có chịu nghe, có chịu tin hay không
nữa.”

“Anh và La Thiên vũ là bạn thân như vậy, anh giải thích chắc bà ấy sẽ tin. Xin anh hãy giúp Du Tinh, để bà ấy hiểu thật ra sự
việc không liên quan gì đến cậu ấy . Tôi xin anh đấy.”

“Được
rồi. Tôi sẽ cố gắng hết sức. Nếu tôi có thể làm cho mẹ La Thiên Vũ không đến gây phiền phức cho Du Tinh thì cô phải cảm ơn tôi cho tốt đấy nhé!”

Sau câu nói đó, Điền Điền có nghe rõ tiếng hôn trêu đùa của Hoắc Khởi Minh
nhưng cô vẫn long trọng hứa: “Hoắc Khởi Minh, nếu anh thật sự giúp Du
Tinh giải quyết được rắc rối này, chúng tôi nhất định sẽ cảm ơn anh thật tốt.”

Tuy Hoắc Khởi Minh đã nhận lời giúp nhưng trước
khi sự việc chưa được giải quyết xong, Du Tinh vẫn nhấp nhổm không yên. Nghe Điền Điền thuật lại suy đoán của Hoắc Khởi Minh, là đám người cùng “bay” hôm đó biết mẹ La Thiên Vũ rất ghê gớm nên tất cả đều đổ trách
nhiệm lên người mình, cô cắn răng giận dữ: “Sao bọn họ có thể xấu xa như vậy chứ? Chẳng có ai chịu đứng ra nói sự thật sao?”

Điền
Điền cũng đồng tình: “Đúng vậy. Thật chẳng ra sao. Đổ hết trách nhiệm
lên đầu một mình cậu, mà bản thân họ có trong sạch gì cho cam.”

Du Tinh càng nghĩ càng bực mình: “Nếu tớ biết bọn nó tên là gì ở đâu, tớ
sẽ tìm đến tận nhà để tính sổ từng người một. Dựa vào cái gì mà nói tớ
dẫn La Thiên Vũ đi dùng bột K chứ? Rõ ràng là anh ta dẫn tớ vào phòng
đặt của bọn nó, lừa tớ uống rượu vang pha bột K của bọn nó.” Nói mãi,
nói mãi, Du Tinh bỗng nhớ ra, bàn đập bàn đánh rầm một cái: “Đúng rồi!
Những người cùng “bay” tối hôm đó, người khác thì tớ không biết nhưng tớ biết một người. A Tiệp, em họ Liên Gia Kỳ. Cậu ta cũng là một người
tham gia hôm đó. Tớ phải đến tìm cậu ta đối chất mới được, hỏi tại sao
cậu ta lại đổ trách nhiệm cho tớ?”

Đây đúng là một cách. Có
điều, Du Tinh biết A Tiệp đang học ở thành phố S mà không biết cụ thể là học trường nào và liên hệ bằng cách nào. Nhưng không sao, cô đã có
cách: “Điền Điền, cậu gọi điện cho Liên Gia Kỳ giúp tớ. Chắc chắn là anh ta biết.”

Điền Điền hoài nghi, rút di động ra đưa cho Du Tinh: “Cậu tự gọi đi. Tớ sợ không nói rõ được đâu.”

Điện thoại nhanh chóng có người bắt máy nhưng không phải là Liên Gia Kỳ. Đầu bên kia là một giọng nam khàn khàn rất lịch sự giới thiệu mình là trợ
lí của Liên Gia Kỳ, nói bây giờ họ đang tiến hành hội đàm ở Hồng Kông.
“Bây giờ anh Liên tạm thời không tiện nghe điện thoại, có chuyện gì cô
cứ để lại lời nhắn, tôi sẽ chuyển lời giúp cô.”

Du Tinh im
lặng mất một lát. Chuyện của cô không thể nhắn dăm ba câu là nói rõ được nên cô chỉ có thể nói: “Xin anh chuyển lời với anh Liên rằng Du Tinh
và Điền Điền có chuyện cần tìm anh ấy. Khi nào anh ấy có thời gian thì
gọi lại cho chúng tôi. Cảm ơn anh.”

Một tiếng sau, Liên Gia
Kỳ gọi điện lại. Du Tinh lại không có ở phòng, cô ấy đi lấy nước sôi ở
phòng phát nước. Điền Điền chỉ có thể đem sự tình kể lại cho anh, cuối
cùng thì ướm hỏi: “Anh Liên, Du Tinh muốn xin anh số điện thoại của A
Tiệp. Có được không ạ?”

“Không thành vấn đề. Tôi đọc cho cô số di động của A Tiệp. Cô ghi lại đi.”

Ghi xong, Điền Điền lại cảm ơn hết làn này đến lần khác: “Cảm ơn anh Liên.
Thật ngại quá! Anh bận như vậy mà chúng tôi còn làm phiền anh.”

“Không có gì. Bận nữa


Lamborghini Huracán LP 610-4 t