Nước Mắt Ngọc Trai Đỏ

Nước Mắt Ngọc Trai Đỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324065

Bình chọn: 7.5.00/10/406 lượt.

a
mày có cứu được mày hay không đây.

Trọng đá vòng hoa đi.Gã lướt qua Luân với sự thất vọng và hụt
hẫn….

Từ bé,Trọng chỉ có một mình. Hắn được cha dạy dỗ để làm người
thừa kế ông. Sự hà khắc của ông biến cậu bé nhút nhát phải giấu đi con người đầy
tình cảm sâu bên trong và phải học sống bằng lí trí.Hắn rất mong có anh em.Khi
biết mình có một đứa em trai,mà đó lại là kẻ mà lâu nay hắn làm mọi cách để vượt
qua một cách công bằng. Tuy đối đầu với Cát Luân,nhưng hắn thích sự thông minh
và bản lĩnh của cậu ta. Giờ đây,khi biết đó là em trai duy nhất của mình,hắn
vui lắm… Cha hắn không cho phép hắn nhận lại Cát Luân vì không muốn Luân bị cuốn
vào guồng máy của những người trong giới giang hồ. Ông tìm mọi cách bảo vệ nó.
Dũ Trọng tôn trọng quyết định của cha. Hắn thật sự yêu quý em trai mình. Là người
trong giới giang hồ, hắn có cách thể hiện sự yêu thương của hắn,thế nhưng sự vô
tình của Luân… khiến hắn phẫn nộ! Ngay ngày đưa tiễn cha về miền đất lạnh Luân
cũng không chịu có mặt dù rằng Luân đã biết sự thật về thân thế mình và tình
hình nguy cấp của cha. Ngồi bên giường bệnh của ông,hắn đã khóc khi cha nắm tay
hắn mà gọi tên Cát Luân… Hắn nhìn từng giây đồng hồ trôi qua với hy vọng cách cửa
kia bật mở và Cát Luân bước vào… Nhưng không. Cát Luân đã thờ ơ quay lưng với
thâm tình chỉ vì lòng ích kỷ nhỏ nhen.Điều đó khiến hắn hoàn toàn sụp đổ niềm
tin với Cát Luân, lòng yêu thương đổi thành oán trách.Hắn muốn Luân phải rơi
vào bùn lầy và van xin hắn như một con chó ghẻ.

Luân nào hay những suy nghĩ của Trọng.Hắn vẫn tự tin đến mức
coi trời bằng vun.Để rồi, hắn rơi vào cái lưới giăng sẵn khá tinh vi của Trọng.Hắn
ta đã quá xem thường khả năng của Dũ Trọng.Trọng đã khiến hắn phải trả giá cho
thái độ của mình,Trọng đã biến hắn trở thành con rối ngoan ngoãn bằng cách buộc
hắn làm nô lệ của Heroin, của thuốc phiện.Bi kịch của Cát Luân chỉ mới bắt đầu…

Mẹ Luân qua đời sau một cơn tai biến đột ngột vì tức giận
Cát Luân.Hắn cũng đã cố gắng từ bỏ một thời gian nhưng rồi cũng chịu thua. Cơ ngơi
mẹ để lại theo hắn mà tan hoang.Cát Lan phải nghỉ học giữa chừng đi làm cung phụng
hắn.Để rồi một ngày bị… đàn em của Bảy Cảnh cưỡng hiếp.Cô bé đã có ý định tự
sát ,may nhờ Trọng phát hiện.Trọng đã đưa cô bé vào làm ở một nhà hàng để làm
chân tiếp tân nho nhỏ, sau đó, tình thế đưa đẩy cô bé mười sáu tuổi ấy trở
thành một cave hạng sang của nhà hàng. Trọng chỉ vô tình. Thế nhưng Cát Luân
cho rằng mọi chuỵên đều có sự sắp đặt của Trọng.Chính Trọng đã phá hoại cuộc đời
và sự nghiệp của hắn,hại chết mẹ hắn và đẩy em gái hắn phải đi đến bước đường
này.

Sự xuất hiện của Thiên Thiên đã nảy sinh trong đầu hắn ý
nghĩa trả thù cũng đê tiện không kém gì những gì Trọng đã làm với hắn.Hắn sẽ tiếp
cận cô bé, dần dần khiến cô bé yêu mến hắn.Hắn sẽ dụ dỗ cô bé đi vào con đường
bùn lầy như hắn,sẽ là nô lê của ma túy như hắn.Và cô bé sẽ không còn lối
thoát.Hắn sẽ chiếm lấy của cô bé ngây thơ ấy những gì quý giá nhất.Khi đó hắn sẽ
lặp tức bỏ rơi cô bé.Hắn sẽ hả hê trong chiến thắng khi Trọng và người hắn yêu
rơi vào đau khổ. Trọng sẽ phải khóc, sẽ phải đau đớn như chính nỗi nhục mà Trọng
đã gieo xuống cuộc đời hắn…

Vậy mà…

Nhìn nét đáng yêu của Thiên Thiên lúc ngủ trong lòng hắn…hắn
không kiềm được cảm giác yêu thương… Cô bé đang ngủ rất say… Lúc này đây,hắn có
thể dễ dàng chiếm lấy thân xác ai kia… Hắn nhìn cô nhóc, yêu thương và cả đam
mê… Hắn muốn…

“Không!Mình không thể làm vậy.Không thể được!”

Hắn đặt cô bé xuống và đứng lên.Hắn đấm đá vào gốc cây.Hắn đập
đầu vào thân cây.Hắn cố đuổi xua con quỉ hèn hạ trong con người mình…

“Thiên Thiên vô tội!Cô bé không liên quan đến hiềm khích giữa
Tiêu Dũ Trọng và mình.Kẻ đáng chết là thằng khốn đó chứ không phải Thiên Thiên.
Cô bé vô tội… Cát Luân,mày thật là một thằng tồi!”




Thiên Thiên choàng tỉnh lúc nửa đêm khi cảm nhận cái lạnh thấu
người thấm vào da thịt. Chung quanh,cảnh vật trở nên nhạt nhòa ẩn hiện trong
sương. Cô nhóc nhìn qua nhìn lại và bất chợt lo lắng vì không thấy Luân đâu nữa.

-Cát Luân…

Thiên Thiên đứng lên và tìm kiếm chung quanh,thế nhưng tuyệt
nhiên không thấy Cát Luân hay bất cứ dấu hiệu nào cho thấy sự hiện diện của hắn…

Lúc này, Thiên Thiên chỉ biết đi theo linh cảm mà đi…

Đêm ấy là trăng tròn.Có một loại hoa màu tím nở thành từng
chùm đẹp lộng lẫy trải đầy hai bên đường mà Thiên Thiên đi qua. Cô nhóc ngắm
nhìn chúng với một ánh nhìn lạ lẫm…

-Có khi nào là hoa mặt trăng mà anh Luân từng nói tới không
nhỉ?

Không biết đường nào khác để đi, Thiên Thiên đã chọn lần
theo ánh sáng của trăng và những bông hoa kia để đi.Suốt đường đi Thiên Thiên cảm
nhận được ai đó đang đi theo từng bước chân của mình…

-Cát Luân, đừng giỡn nữa. Em sợ lắm! Trò đùa của anh đang
khiến em nổi cáu đấy. Quê là khó “huề” đó nha!

Cô bé hét lên giữa đêm tối như vừa độc thoại với chính mình,
vừa cố gắng xua đi nỗi sợ…

Thế rồi, một con đừơng với


80s toys - Atari. I still have