Polly po-cket
Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325291

Bình chọn: 9.5.00/10/529 lượt.

uổi party, nếu cô không đến, có lẽ Cao Tường cũng
không để ý đến sự thất lễ của mình.

Nhưng đã đến đây rồi, Vương Xán chỉ có thể tuỳ cơ ứng biến. Cô nhìn
xung quanh nhưng không thấy Cao Tường. Người thì đang xem biểu diễn,
người thì đang nói chuyện với nhau, hầu hết các khu vực đều đã được bưng rượu đến. Cô bước đến trước một quầy thử rượu vắng người. Không đợi cô
phải ra hiệu, nhân viên phục vụ đã rót nửa ly rượu nhỏ đưa cho cô, “Đây
là loại rượu nho tinh khiết của Tây Ban Nha, chọn lọc từ những loại nho
thượng hạng, bóc vỏ lên men, sau đó ép lấy nước, sử dụng công nghệ ngâm
và phương pháp ủ truyền thống, dùng các bom gỗ cất giữ trong một thời
gian hợp lí, có màu hổ phách tự nhiên, tạo hương vị độc đáo đặc biệt.
Mời cô ngửi trước rồi thưởng thức.”

Vương Xán đưa rượu lên mũi ngửi, mùi vị rượu có chút hương hoa quả
tươi ngon và một vị ngọt khó diễn tả, hoàn toàn không giống với những
mùi rượu nho cô từng uống. Mặc dù từ trước đến giờ cô không có sở thích
thưởng thức rượu nho nhưng cũng bị thu hút liền nhấc ly rượu lên và nhấp một ngụm nhỏ.

Cảm giác khi rượu vào đến miệng hình như đã bị lẫn với hương thơm của một loại rượu khác với mùi vị cô vừa ngửi. Cô cố gắng tách đôi hai cảm
giác này. Nhưng khi tiếp tục uống một ngụm nữa, vẫn không thể cảm nhận
rõ hương vị này là do lúc ngửi hay khi uống. Bất giác, Vương Xán nâng ly lên rồi uống hết nửa ly còn lại.

Vương Xán không thể thử rồi đoán ra loại được đó rượu nào, chỉ nghe
nhân viên phục vụ nói: “Loại rượu này có chút hương thơm của gỗ, hương
vị vô cùng thanh nhã, cảm giác rất thanh và mềm, phù hợp cho phụ nữ
thưởng thức.”

Vương Xán nghĩ, việc này còn kì diệu hơn cả nhân viên bán nước hoa
thao thao bất tuyệt nói về nước hoa này có mùi hoa nào, điều chế ra sao. Hơn nữa, đúng là có tác dụng biểu thị ngầm. Cô vốn luôn không biết cây
cao su có hình dạng như thế nào, có mùi vị gì mà lại mơ hồ ngửi được mùi hương gỗ cao su.

Cho dù nói thế nào, loại rượu này đúng là rất thơm. Sau khi uống hết
nửa ly rượu nhỏ này, cô bước đến trước quầy thử rượu khác. Ở quầy rượu
này, nhân viên phục vụ cũng nói kiểu như vậy, anh ta đang giới thiệu với một người đàn ông, “… Vị thơm của dưa, vị ngọt của đào và hương thơm
nhè nhẹ của gỗ cao su, các mùi hương này hoà trộn vào nhau tạo nên thứ
mùi vị vô cùng khác biệt…”

Loại rượu nho này không giống với loại Vương Xán vừa uống. Với màu
vàng kim, dưới ánh đèn loại rượu này rõ ràng rất mê hoặc lòng người. Cô
nhấc ly rượu lên, phát hiện ra loại rượu này hơi sốc hơn loại rượu cô
vừa uống. Có thể nhận ra sự khác biệt, cũng coi như cô đã tiến bộ hơn
rồi.

Sau khi thử ba loại rượu, Vương Xán không còn lòng hiếu kì tiếp tục
nữa. Cô nhấc bừa một ly, lách qua đám đông, đi đến vị trí sát cạnh cửa
sổ. Ở chỗ này không nhìn thấy sân khấu biểu diễn, người cũng vắng hơn
nhiều, dùng một tấm màn che nửa rõ nửa mờ, toàn bộ chỗ ngồi là những
chiếc sofa nhỏ màu tím đậm. Khi vừa ngồi xuống, đã có cảm giác êm ái dễ
chịu.

Yên lặng như vậy, Vương Xán bất giác lấy điện thoại trong túi ra xem. Đúng như dự đoán của cô, Trần Hướng Viễn không hề gọi điện hay nhắn tin đến. Nói một cách nghiêm túc, hai người không hề xảy ra tranh cãi, mặc
kệ ai là người nhận lỗi trước, ai là người giảng hoà trước. Thực ra
Vương Xán không sợ phải chủ động gọi điện cho anh, thế nhưng lại hoàn
toàn không biết nên nói gì với anh.

Sau khi suy nghĩ kĩ, cô gửi đi một tin nhắn, hỏi Trần Hướng Viễn đang làm gì. Sau đó rất lâu, cô vẫn không nhận được tin nhắn trả lời.

Vương Xán buồn rầu cất điện thoại. Tình yêu bị rơi vào cục diện bế
tắc này, cô còn cảm thấy khó khăn hơn cả danh sách các loại rượu tây,
rốt cuộc phải làm thế nào, thực sự cô cũng không biết. Tâm trạng không
tốt, cô vu vơ xoay xoay chiếc ly trong ánh đèn. Dưới khúc xạ của ánh
điện, chất lỏng trong ly thuỷ tinh trong suốt hiện một màu hồng đào, vô
cùng đẹp mắt. Lúc này trên sân khấu biểu diễn truyền đến một khúc dạo
nhạc, một giọng nữ chầm chậm vang lên.



“Nếu không phải vì yêu anh, em đã không có tâm trạng bất an.

Từng ngày tháng không tên em nhớ anh, nhớ anh, vô cùng nhớ anh.

Tình yêu là một thứ dày vò lòng người, nhưng lại không nỡ vứt bỏ.

Em không ngừng đoán xem trong trái tim anh có tên của em không?

Nếu không phải vì yêu anh, em đã không bất giác thở dài.

Tâm trạng em không trọn vẹn, yêu anh, yêu anh, yêu anh



Trái tim Vương Xán trào dâng một nỗi chua xót không tên, mắt cô nhạt
nhoà. Nghe một bài hát rồi khóc, đối với cô việc này chưa từng có trong
cuộc đời. Cô lập tức nói với bản thân rằng mình đã uống nhiều rồi. Lúc
này bỗng vang lên một giọng đàn ông: “Cô Vương sao lại ngồi một mình ở
đây?”.

Vương Xán quay đầu nhìn, Cao Tường đang đứng cạnh nhìn cô mỉm cười.
Vương Xán miễn cưỡng vực lại tinh thần cười nói: “Anh Cao, chào anh.
Party náo nhiệt quá. Tôi vừa mới biết ở đây lại có một quán bar lớn như
thế.”

“Lúc đầu tôi thuê chủ yếu là vì