
cô. Minh Minh
chỉ kịp thấy người nam chống trả nhẹ nhàng trong kinh sợ, miệng vẫn thét lên kinh sợ. Sau khi hắn buông anh chàng đó ra, cậu ai oán nhìn hắn:
- Không ngờ, những chuyện đồn đại là có thật! Tôi chỉ để mắt đến Quang Huy thôi sao lại đánh tôi chứ?
Hắn ngớ người, trời đất, vậy là anh hắn đánh lừa hắn 1 cú thành công. Minh Minh nhíu mày, sao cái tên này bản tánh côn đồ thế? Minh Minh có
nghĩ về ánh nhìn ẩn ý đó, tuyệt nhiên không nghĩ là cậu ấy để mắt đến
cô! Đây là lí do mà anh thu ánh mắt lại. Anh ngẩng đầu lên nhìn hắn cười ranh mãnh. Hắn đang tức muốn tăng xông, tuy đứng trên nhiều người nhưng không có nghĩa hắn muốn đánh ai thì đánh, hành hạ ai thì hành hạ. Minh
Minh hoàn toàn nóng giận nói:
- Có cái gì đâu mà phải động tay động chân hả?
- Mặc tôi!- Hắn bí bách đáp lại trong tình trạng điên tiết. Minh Minh
càng nóng giận hơn nữa mà ngoảnh mặt đi nơi khác. Đúng là, hắn làm 1,
anh đáp trả 10. Giờ thì cô còn chẳng thèm ngó mặt hắn. Người con trai
kia bộc lộ tính chất là “1 tiểu mỹ thụ”(người nằm dưới trong đam mỹ ^^)
mà khóc sướt mướt. 1 lát sau, cậu ta đứng dậy trừng trừng nhìn hắn:
- Tôi sẽ nhớ thù này! Anh đừng nghĩ là bạn gái tạm thời của Quang Huy thì có thể cản trở tôi đến gần anh ấy!
Nói xong, cậu ta bỏ lại 4 cặp mắt ngơ ngác đi ra ngoài. Hắn day day thái dương, càng làm càng rối. Minh Minh hất cằm:
- Sao không biết suy nghĩ thế? Đó giờ toàn suy nghĩ bằng nắm đấm à?
*Rầm* hắn đập bàn đứng dậy, ánh mắt đăm đăm nhìn anh hắn đang cười cợt
thoải mái. Được lắm, thù này phải báo! Hắn đứng dậy đi khỏi đó kéo theo
Hải Yến. Nãy giờ cô bị hắn làm giật mình không biết bao nhiêu lần. Minh
Minh thì chỉ nhún vai bình thản, cô đã quá quen với kiểu sớm nắng chiều
mưa, trưa vừa tối lâm râm rồi. Anh xoa cằm cười mãn nguyện, cắt đuôi thì ít ra cũng phải đau thế này! Ông trời đã giúp anh!
Minh Minh từ lúc đó mà tâm trạng xuống trầm trọng. Quang Huy bắt chuyện vui vẻ:
- Em vẫn đang viết truyện chứ? Sao dạo này không thấy ra chap mới nhỉ?
- Hả?- Minh Minh mở to mắt ngạc nhiên, cô có fan à? Cô thấy ngại ghê
gớm, sao anh lại nhắm ngay tác phẩm đó của cô mà cày chứ? Cô nhăn mặt.-
Nếu anh còn đọc nữa thì sẽ không viết tiếp đâu! Ngại chết mất!
- Vậy ra tiếp đi, anh sẽ không đọc mà chờ thời gian đến. Anh không muốn
tình yêu bị bỏ dở!- Anh nở nụ cười tươi tắn, nhìn anh cười, Minh Minh
cũng vui lây, cô thấy thoải mái hơn đôi chút. Cô dựa người vào ghế sau
lắng nghe điệu nhạc vang lên phía sau:
Tại vì em đã yêu nên đợi chờ một tiếng yêu anh từ lâu hững hờ .
Tại vì cơn gió chiều nay vô tâm lạnh lùng để chiếc lá một mình cô đơn.
Chuyện buồn em sẽ mãi giấu đi trong lòng dù rằng trong tim rất mong.
Một ngày anh đến theo hi vọng để chiếc lá không còn cô đơn.
Bài hát “Chiếc lá cô đơn” của Thủy Tiên như con dao cứa vào lòng cô muốn rỉ máu. “Tại vì em đã yêu nên đợi chờ…” Phải chăng cô đã yêu? Cô yêu
say đắm chàng trai này từ cái nhìn đầu tiên. Người con trai khôi ngô đã
nở nụ cười khi nhận học bổng danh giá nhất thành phố. Cô chỉ biết ngẩn
người mà hưởng thụ. 3 năm trước, tình yêu đầu đời cô lặng lẽ chớm nở.
Bây giờ, người con trai ấy đang ngồi cạnh cô, cùng cô nói chuyện, cùng
cô ăn uống nhưng Minh Minh cảm thấy xa vời lắm. Chẳng rõ vì sao, cô nghĩ vậy. Cô cần thời gian để suy nghĩ về mối quan hệ này.
Minh Minh là con người đơn giản, chỉ nhìn sơ qua, anh đã đoán ra tại
sao cô im lặng từ nãy đến giờ. Anh ra xe lấy cái gì đó rồi quay lại.
Minh Minh cũng chẳng buồn để ý mà nhìn vào 2 cái ly đặt cạnh nhau trên
bàn. Nước đá đang tan ra trong âm thầm. Anh đặt chiếc đồng hồ cát đã
chuẩn bị sẵn trước mặt cô. Minh Minh ngẩng đầu nhìn anh khó hiểu. Anh
mỉm cười:
- Nếu em muốn quan hệ của chúng ta tiến thêm bước nữa, hãy lật cái đồng hồ cát này lại và chờ đợi hạt cát cuối cùng rơi xuống!
Minh Minh cắn môi suy nghĩ, trong lòng có niềm hân hoan trỗi dậy
nhưng bị dập tắt, hạt cát cuối cùng, nếu lật lại 1 lần nữa, đồng hồ vẫn
chảy kia mà. Anh hoàn toàn không nghĩ đến Minh Minh sẽ nghĩ như vậy, tay cô run run cầm chiếc đồng hồ cát khá to lên, cát được pha màu hồng đẹp
mắt. Cô bấm bụng lật lại, chắc cô phải học cách chờ đợi lâu hơn. Liệu
thời gian có đủ lâu để tình cảm cô không bị lụi tàn?
*******
Minh Minh vào trường, hôm nay mọi người lại quét lên người cô 1 ánh mắt
kì lạ nhưng không ai dám lại gần lên tiếng. Càng đi thì càng có người
dòm ngó. 1 cô gái khá xinh xắn đi đến nhăn nhó định nói gì với Minh Minh thì gặp tên Khiêm đi lại, hắn hắng giọng:
- Chúng tôi không có khái niệm tha cho đàn bà con gái, ai làm sai quy định thì…
- Ơ… Minh Minh hôm nay khỏe không?- Cô bạn đó cười giã lã rồi nhanh
chóng quay đi không có ý định nghe câu trả lời của Minh Minh. Minh Minh
liếc tên đó:
- Các anh lại làm gì thế?
- Không có gì!- Hắn gãi đầu cười rồi tiếp tục đi tiếp, hòa vào đám đông
mà nói gì đó. Minh Minh nhún vai rồi đi