XtGem Forum catalog
Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326551

Bình chọn: 8.00/10/655 lượt.

dường như bốc hơi, cô không đi học, không nghe điện thoại.
Điều này làm Thiện Nhân thấy mình… hình như đã quyết định sai. Chưa bao
giờ cậu thấy cuộc sống của mình ảm đạm như vậy. Minh Minh gấp cuốn
truyện Đạo tình lại, cô như bóng ma lướt sau lưng cậu mà… ngâm thơ:” Đa
tình tự cổ nan di hận

Dĩ hận miên miên vô tuyệt kỳ” hay ” Cứ làm như mình là Tề Mặc vậy đó, giờ tìm người ta không ra thì ngồi khóc…”

Về phía Minh Minh, cuối cùng, cô cũng hiểu ra… hắn nhờ Thiện Nhân làm vậy chỉ để cô biết ai đã làm chuyện đó với mình, hắn muốn Thanh Thanh
xin lỗi cô và đồng thời để 2 chị em họ bất đồng. Minh Minh tối đó khóc 1 trận linh đình, sốt tận 7 ngày. Lâu lâu, cô lại nhận được số điện thoại lạ, cô bắt máy nhưng đầu dây bên kia không trả lời, chỉ nghe tiếng thở
nhè nhẹ. Minh Minh biết người đó là hắn, cô không tắt máy cũng không nói gì thêm, cả 2 đều im lặng. Ngày Valentine, Minh Minh nhận được bưu phẩm không tên, bên trong là sợi dây chuyền, mặt dây chuyền là chiếc nhẫn có khắc chữ I Believe. Minh Minh thở dài rồi đem nó cất vào ngăn bàn học…

Hải Yến nghe ngóng được tin tức từ Thanh Thanh, Thanh Thảo hình như
bị ức đến phát điên hay gì đó nên phải đưa đi chữa trị, tạm thời chưa
truy cứu tội danh. Quang Huy thì trầm lặng hơn trước, chỉ có anh mới
hiểu cảm giác chính tay mình gián tiếp hại 2 người con gái yêu thương
mình nhất.

Ít lâu sau, vì không chịu nổi nữa, Thiện Nhân rốt cuộc cũng phải cầu
xin Minh Minh cho mình biết đến hành tung của Thanh Thanh. Minh Minh chỉ lắc đầu:” Có không giữ, mất đừng tìm!” Thiện Nhân lại phải tốn kém 1
chầu gà rán để Minh Minh mở miệng. Minh Minh mò đến tìm Thanh Thanh,
trái lại với ý nghĩ của Minh Minh là Thanh Thanh sẽ nhảy cẫng và hét lên sung sướng, ai ngờ, cô bạn nhếch môi dửng dưng.” Biết ngay mà!” Minh
Minh nuốt nước bọt cái ực, đúng là không đơn giản nha! Xuất hiện như 1
thói quen trong cuộc sống của người khác rồi nhẹ nhàng bốc hơi, chiêu
này hay, Minh Minh duyệt!

Ngày tháng cứ thế nối tiếp nhau, Minh Minh và Hải Yến cùng thi đỗ vào 1 trường đại học với thành tích cực khủng. Minh Minh cũng bất ngờ vì
điều đó, cô đứng thứ 2, gần như thủ khoa. À, bất ngờ hơn nữa là Quốc
Thiên là thủ khoa, cậu ta thật là dai mà!!!! Hải Yến thì đứng hạng 5,
cũng không tồi, cô còn được Quang Huy khao 1 chầu chúc mừng.



Là vòng tay này, mùi hương này, đôi môi này, cô vẫn mơ tới hàng đêm.
Minh Minh mơ mơ hồ hồ tựa ảo giác, cô vùi đầu vào vòm ngực rắn chắc,
phải hắn không?

……………………………………………………………………………………………….

Thấm thoát, 2 năm lẳng lặng trôi qua. . .

- Ba nói sao? Có công ty mời con làm việc?- Minh Minh đang uống nước
suýt phun ra. Cô chưa học hết đại học thì họ mời cô về làm gì? Ăn bám,
phát lương?

- Thật! Ba cũng hơi bất ngờ nhưng con không nên bỏ qua! Công ty đó vừa
mới thành lập nên cần nhân lực cấp bách.- Ba cô vui vẻ nói. Minh Minh
bặm môi suy nghĩ, cũng tốt, công ty này có lẽ đang cần tiềm năng mới để
phát triển đây.

- Ba đưa giấy cho con, nếu được mai con sẽ nộp đơn chấp nhận!

- Ồ!

- Mày có được mời không?- Minh Minh gọi cho Hải Yến hỏi thử, Hải Yến hoàn toàn không biết về chuyện này nên đáp gọn:

- Không!

- Ồ! Chắc chỉ có những đứa tài giỏi như tao mới được mời!

- Xời, những đứa như mày mới được mời vào làm công ty nhỏ!

- #$#$^%^*&^(&(#%$#@$@!- Minh Minh chửi tiếng Tàu, thật sự là
tức giận, sao có thể xem thường cô vậy chứ? Minh Minh liếc mắt trên tấm
giấy rồi gọi cho người kế tiếp.

- Không! Hình như công ty đó chỉ đang mời nhân viên nữ vào làm thôi!-
Quốc Thiên cũng không được mời sao? Ai da, cô là người may mắn của may
mắn rồi, nếu không nhận lời làm việc, cô là đồ ngốc, đồ não phẳng.

Minh Minh ngồi trong quán coffee cô hay lui tới nhìn ra bên ngoài.
Không khí thật là dễ chịu! Cô đã đưa đơn chấp nhận việc làm rồi, ngày
mai cô sẽ chính thức làm nhân viên. Thích quá đi! Minh Minh lướt
facebook chia sẻ tin vui, đột nhiên, cái nick tưởng chừng ngừng hoạt
động và bị khóa từ lâu lắm rồi lại like trạng thái… Chỉ 2 từ vô tri vô
giác mà tổn thương Minh Minh vô bờ… Không tên. . .

Vậy là tên đó chưa có chết! Minh Minh thầm nghĩ vậy rồi ngắm nhìn
những chiếc lá tươi tắn đang… tắm mình dưới nắng trưa. “Ting… ting…”
Tiếng thông báo tin nhắn facebook làm Minh Minh chợt tỉnh rồi mở ra xem.

Không tên: Anh trở về rồi!

Tim Minh Minh đập hụt 1 nhịp, cô nên vui hay nên buồn. Dù sao, hắn
cũng đã có gia đình rồi. Hắn còn trở về tìm cô làm gì? Hắn bảo cô chờ 1
năm, thì thời gian lại vượt trước 1 năm. 2 năm rồi, cái gì cũng nguội
lạnh cả rồi. Không còn gì nữa, mọi thứ đã hóa thành tro tàn… Cô đã vứt
nắm tro đó lâu lắm rồi. . .

Ánh mắt Minh Minh lơ đãng bắt gặp bóng dáng của Gia Linh, đúng, chính là Gia Linh. Minh Minh thở hắt ra 1 cái, thì ra… hắn về cùng với vợ
hắn. Gia Linh trông hơi nhợt nhạt và xanh xao, cô đang nói chuyện với
người đàn ông nào đó, cô không rõ mặt, dáng vẻ là 1 người trung niên. Cô ấy rút