XtGem Forum catalog
Vụ Bê Bối Ở Sung Kyun Kwan

Vụ Bê Bối Ở Sung Kyun Kwan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211095

Bình chọn: 9.00/10/1109 lượt.

n nghe rõ bọn chúng doạ đánh gãy tay mình. Nếu cô mất cánh tay phải, không chỉ mình cô sẽ chết. Cả em trai và mẹ cũng sẽ
chết theo. Nghĩ đến đây, Yoon Hee dùng hết sức bình sinh cắn phập vào
cẳng tay đang tóm lấy mình.

"Á! Cái tên tiểu tử này!"

Yoon Hee lập tức bị hất văn ra đất, toàn thân ê ẩm. Tuy muốn đứng dậy bỏ
chạy nhưng chân tay cô đã rã rời kiệt sức. Đột nhiên mấy tên giành chỗ
cùng nhất loạt dừng tay, chăm chăm nhìn một chàng trai phía đối diện.
Yoon Hee nằm lịm trên đất, phải cố chống mắt lên nhìn. Hiện ra trước mắt cô là một chàng trai cao lớn, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, ăn vận rất kỳ lạ. Nhìn vẻ ngoài, hẳn chàng ta là con nhà quý tộc, nhưng mũ mão áo
quần lại xộc xệch tơi tả vết gươm, thậm chí còn dây máu loang lổ. Một
chân chàng ta mang giày lụa, còn chân kia đi đất, cả vớ cũng không có.
Chàng thanh niên dáng vẻ kỳ dị ấy cứ đứng bên đường im lặng trông sang
như đang ngắm cảnh, nhất định không bỏ đi. Mấy tên giành chỗ cũng ngại
không tiện động thủ tiếp. Mãi lâu sau, một tên trong bọn mới lên tiếng:

"Đừng xía vào chuyện của người khác, cứ tiếp tục đi đường của ngươi đi."

"Dĩ nhiên là phải thế rồi."

Chàng trai điềm nhiên đáp, rồi bước ngang qua mặt bọn giành chỗ. Nhưng chàng
ta không định bỏ đi đơn giản như thế. Ngang qua tên giành chỗ cuối cùng, chàng cố ý huých vai hắn một cái, đoạn cười cười nói:

"Tên tiện dân này, sao dám huých vai một vị quý tộc hả?"

Nói dứt lời, chàng lập tức xỉa luôn cùi chỏ trúng mặt tên giành chỗ. Chuyện này gần như chỉ diễn ra trong chớp mắt. Tiếp đó chàng tung bàn chân
không vào gáy một tên khác, hắn gục tại chỗ. Chàng trai nhìn kẻ vừa ngã
lăn ra đất, cười cười nói:

"Xin lỗi, nhưng ta phải đánh ngươi
thêm vài cú nữa. Ai bảo ngươi nhìn giống hệt tên lừa bịp ta gặp trong
sòng bạc hôm nay. Tên oắt con ấy bị ta nhìn ra chân tướng còn dám kéo
đồng đảng vác dao gươm đến hăm doạ ta. Ta đã đánh cho cả lũ nó không
ngóc đầu lên nổi, mà bây giờ vẫn còn chưa hả giận đây."

Chàng trai lại vung nắm đấm định giáng xuống, một tên giành chỗ vội la lên:

"Khoan!"

Bọn chúng dường như đã nhận ra chàng không phải hạng thích đi gây gổ đánh
nhau tầm thường. Tên vừa hét "Khoan!" rút dao găm trong ngực áo ra, đe
doạ:

"Mau biến đi. Đừng vì tên thư sinh chẳng dây mơ rễ má gì với ngươi này mà làm chuyện ngu ngốc. Bọn ta cũng là đang xử lý mấy chuyện
vặt cho một vị quý tộc đây."

"Quý tộc?"

Chàng trai dài giọng mỉa mai, rồi bước lại gần Yoon Hee, nâng cằm cô lên, nhìn chăm chú.

"Vị quý tộc của các ngươi là tên háo sắc thích mỹ nam có phải không? Ra
thế! Bị tiểu thư sinh xinh đẹp này từ chối hầu hạ chứ gì? Được thôi! Kể
từ bây giờ, ta với tên thư sinh này bắt đầu liên quan đến nhau. Vậy ta
có thể đánh các ngươi thoả thích rồi chứ?"

"Ngươi... các ngươi thì có quan hệ gì?"

"Cứu tên thư sinh này xong, ta sẽ vui vẻ với hắn! Món hàng tốt thế này còn tìm ở đâu ra được nữa?"

Chàng trai này không sợ gươm đao. Hoặc có thể nói chàng không sợ chết. Sống
cũng vậy, chết cũng vậy, trông chàng cứ như không có bất kỳ mối dây gắn
bó nào với cuộc đời cả.

Yoon Hee cuối cùng đã có thể lảo đảo đứng dậy. Chàng trai doạ xử lý xong bọn giành chỗ sẽ cưỡng đoạt cô, nhưng
Yoon Hee không thể bỏ chạy một mình. Cô nhặt đá sỏi điên cuồng ném về
phía lũ giành chỗ, nhưng chúng không có thời gian để tâm đến những viên
sỏi yếu ớt của cô. Vị khách không mời quá mạnh, lũ giành chỗ vốn đông
người, nhưng lại rơi vào thế hạ phong, còn chàng trai lạ vẫn giữ phong
thái hết sức ung dung tự tại. Trong một khoảnh khắc sơ ý, chàng lỡ hứng
phải nhát dao lia ngang cánh tay. Máu chảy, nhưng chàng vẫn mỉm cười như không có chuyện gì, nụ cười khiến người khác phải rùng mình:

"Bọn khốn, dám làm rách cái áo còn mới nguyên này của ta sao? Ta phải bắt đền tiền áo nữa mới được!"

"Đồ điên. Cái áo của ngươi vốn đã rách bươm rồi còn gì!"

"Dám nói ta điên? Ngươi gánh thêm tội báng bổ quý tộc nữa rồi đó."

Miệng nói, tay chân chàng vẫn không hề ngơi nghỉ. Lũ giành chỗ liên tiếp
trúng đòn từ chàng, nhưng vẫn ngoan cường bò dậy tiếp tục cuộc chiến. Cứ thế hồi lâu, chúng dần chiếm ưu thế. Dù gì trước khi đến đây, chàng
cũng đã kiệt sức vì trận đánh với mấy tên ở sòng bạc, càng lúc chàng
chàng trúng đòn nhiều hơn.

Yoon Hee đang ném đá đột nhiên dừng
tay. Bọn giành chỗ lúng túng, nhất loạt dạt cả về phía sau. Vầng mặt
trời xế chiều đỏ rực sau lưng cô bị che khuất bởi hai bóng người. Hai
cái bóng đàn ông cao lớn từ từ trùm lên người cô, in lên mặt đất. Là Sun Joon và Sun Dol. Sun Joon bước đến, một tay nắm bàn tay đang cầm hòn đá của Yoon Hee, tay kia gỡ hòn đá thả xuống đất.

"Thiếu gia đừng nổi giận, cứ để đó cho tôi."

Sun Dol vượt qua Sun Joon và Yoon Hee, bước thẳng về phía bọn giành chỗ.
Bọn chúng đã đuối sức, Sun Dol lại rất khoẻ, cục diện cuộc đấu nhanh
chóng thay đổi, cả lù đều bị ăn đòn ngã lăn ra đất. Nhìn cảnh đó, Sun
Joon vẫn đ