Thiếu Lâm Tự Đệ Bát Đồng Nhân

Thiếu Lâm Tự Đệ Bát Đồng Nhân

Tác giả: Cửu Bả Đao

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 324354

Bình chọn: 10.00/10/435 lượt.

h trường kiếm gãy gục,kẻ cầm kiếm hổ khẩu rỉ máu, kinh hãi vô cùng.

“Lên!” Tam Phong nhảy lên thi triểnkhoái viên kiếm pháp mới lĩnh ngộ gần đây.

Mũi kiếm của y chỉ lên trời, cổ tayép xuống, khí kình xoay chuyển theo vòng tròn, trong vòng một trượng thật sựkhó tránh, chính là tác phong bá đạo dĩ khí ngự kiếm. Mấy đệ tử Hoa Sơn cônglực thấp kém bị trùm trong kình khí, trường kiếm gãy rời.

“Gãy.” Thất Sách thừa cơ đột nhập,chém ngang một nhát giản đơn, bảy tám thanh kiếm gãy rời.

“Cuồng đồ tiếp kiếm!” Doãn Kỵ nhậnrõ Thất Sách không giỏi dùng kiếm, xuất ra một chiêu hư hư thật thật “Giản LýKhán Hoa”, Tam Phong nhanh chóng di hình bổ vị chặn lại. Doãn Kỵ thầm kêu khổ,cũng may có hai trận thế khác xuất kiếm tương trợ, miễn cưỡng bức lùi TamPhong.

Thất Sách cũng không hơn gì, haikiếm trận từ hai phía vây lại, kiếm chiêu nhắm vào gã đến chín phần là hư chiêukhiến gã hoa mắt, liên tục dốc công lực, điên cuồng múa kiếm hộ thân, kiếm khítung hoành, những kẻ áp sát đều kinh hãi.

Thất Sách nhớ lại lời Triệu ĐạiMinh, định đề khí nhảy lên dẫn dụ côn trận nhiễu loạn kiếm trận, nhưng gã vừabật lên thì kiếm trận nhanh chóng di động đến chỗ gã đáp xuống, sẵn sàng phanhthây.

“Hỏng rồi.” Thất Sách thè lưỡi, songkhông khẩn trương, vì gã đang trong trạng Thái Cực độ hưng phấn. Tính vô tricủa người nhà quê thật đáng khen.

“Mau mau tránh ra cho ta.” Tam Phongcước như lưu tinh, mấy thanh kiếm gãy bắn về phía hai kiếm rận đang đợi ThấtSách đáp xuống. Nội lực của y bất phàm, chúng kiếm khách vội múa kiếm hộ thân,hòng hất văng khoái kiếm mà gã đá tới. Thất Sách đáp xuống giữa chúng kiếmkhách, gã không giỏi dùng kiếm liền lấy kiếm làm quyền, sử dụng Hầu quyền, gãnội lực kinh nhân, thanh kiếm nào va phải cũng gãy gục. Chúng kiếm khách vừaphải đỡ phi kiếm của Tam Phong vừa đỡ Hầu quyền kiếm pháp của gã nên nhanhchóng bị đánh tan.

“Côn trận câu trận tiến lên.” DoãnKỵ gầm lên, trường kiếm gãy gục. Hổ Giảo môn đợi sẵn, cùng xông lên, Song Câusứ giả phái Thiên Sơn bắt đầu vá lại kẽ hở của trận pháp, tách Tam Phong vàThất Sách ra. Thất Sách không hiểu gì về câu pháp, dựa vào lòng e dè của chúngnhân dành cho mình cùng bộ pháp nhanh nhẹn, miễn cưỡng lách đi lách lại. Chỉ làgã vẫn giữ nụ cười, xem ra rất ung dung.

“Sư phụ, làm sao bây giờ?” HồngTrung giật mình, sợ có gì bất trắc.

“Gã vẫn đang cười, con lo cái gì?”Linh Tuyết lạnh lùng đáp, chăm chú quan sát kiếm pháp mới sáng tạo của TamPhong, tựa hồ lĩnh ngộ ra gì đó.

Trường kiếm của Tam Phong nặngtrịch, hoàn toàn không lý gì đến đặc điểm nhanh nhẹn mà kiếm pháp chú trọng, cóđiều kiếm thế trì độn song mạnh mẽ. Mũi kiếm của y vẽ vòng tròn, thân thể cũngđi theo vòng tròn, kình khí xoáy tít quanh người, càng lúc càng nhanh khiếnđịch nhân không dám lại gần.

“Thế gian sao lại có kiếm pháp kiểunày?” Doãn Kỵ thầm kinh hãi, tiền bối Hoa Sơn không thiếu cao thủ dĩ khí ngựkiếm nhưng không đào đâu ra cái lý lấy chậm đấu với nhanh.

Nếu dùng khoái kiếm cưỡng bức xôngvào, nhất định sẽ bị kình khí hất bay hoặc gạt đi, trừ phi nội lực của ngườixông vào cao hơn, bằng không đừng hòng.

Thất Sách nhìn chiêu thức mạn kiếmdo Tam Phongg sáng tạo, cũng muốn vẽ vòng tròn theo nhưng đang lúc tránh né nêngã không thể lĩnh ngộ, nghiến răng xông vào côn trận, hít sâu một hơi.

Môn đồ Hổ Giảo môn hớn hở, côn gỗgiáng xuống liên tục, nhắm toàn vào đại huyệt của địch nhân. Thất Sách chủ độngchịu đòn, trường kiếm cắm xuống đất, hai tay giơ lên.

Nên biết Đệ bát đồng nhân Thiếu Lâmtự là cao thủ chịu đòn, côn gỗ đánh trúng Thất Sách, không rút về được nữa.

Thất Sách đau đớn, vận nội kình Mạnquyền, dính chặt mọi ngọn côn đánh trúng mình, môn đồ Hổ Giảo môn bị kình lựccủa gã cuốn theo, trừ phi buông côn ra, bằng không không tài nào thoát thânđược. Tay trái gã dẫn theo ba ngọn côn gỗ, tay phải năm ngọn, khinh linh màtrầm mãnh, các côn thủ quay cuồng choáng váng, muốn buông tay nhưng khôngthành.

“Lợi hại, công phu niêm kình này kỳdiệu thật.” Triệu Đại Minh vỗ tay khen hay.

Song Câu sứ giả phái Thiên Sơn địnhlao lên, Thất Sách quay phắt lại, chúng côn thủ bắn văng đi, đập vào khiến SongCâu sứ giả tóe hoa cà hoa cải. Gã lại rướn người,quyền chưởng phát ra liên tục,đối thủ không ngớt ngất xỉu vì trúng đòn.

“Ta thấy đừng đánh nữa thì hơn?” Gãco chân hất Huyền Từ kiếm vào tay, chúng kiếm khách hãi hùng lùi lại. Gã chậmrãi rảo bước, nhặt kiếm gãy và côn gỗ làm “ám khí” rồi ngồi phệt xuống nghỉ,quan sát Tam Phong ứng chiến, chúng kiếm khách hơi động đậy là gã lại ném ramột thanh kiếm gãy chấn nhiếp.

Cạnh đó, kiếm gãy và chân tay gãyrớt ngày càng nhiều quanh Tam Phong, tiếng kêu thảm không ngớt. Vòng tròn của ycàng lớn thì trán càng bốc hơi nghi ngút, lần đầu tiên y sử dụng kiếm pháp nàyđối địch, còn chưa biết cách thu thế tích lực, cứ thế nào kình khí trên kiếmtất sẽ suy kiệt.

Doãn Kỵ cũng nhận ra, ám thị chúngnhân không đón đỡ.

“Tam Phong, cần trợ thủ không?” ThấtSách cười ha hả, không ngờ mình lại kết thúc chiến cục trước.

“Trợ cái đầu đệ, ban nãy nếu takhông đá mấy thanh kiếm đến thì giờ đệ biến thành con nhím rồi.


Lamborghini Huracán LP 610-4 t